“Tiểu thiếu gia,bữa tối đã chuẩn bị xong mời người dùng”Cửa đột nhiên truyền tới âm thanh của một nha hoàn.
”Mang vào đi“.Dật Thiên Vũ phân phó.
”Dạ vương gia“.Nha hoàn mang bữa tối đã chuẩn bị vào thư phòng,cẩn thận đăt từng món lên bàn.
”Ngươi ở lại bồi ta ăn cơm còn tất cả các ngươi lui ra“.Đám nha hoàn vâng lệnh lui ra.
”Mẫu thân những món này đều do ngừơi nấu sao?Người ăn cùng hài nhi đi“.,Nó
có chút ngạc nhiên không ngờ mẫu thân cũng biết nấu ăn,nhẹ nhàng cầm đũa lên ăn
Mẫu thân tài nấu ăn đúng thật là tuyệt vời,sắc hương vị đều đủ,màu sắc thì hấp dẫn.
”Ăn ngon không?'.Khóe môi nàng hiện lên nụ cười ngọt ngào.
Bảo Bảo hiện lên một tia vui sướng gật đầu nói:“ngon lắm ạ“.Nhìn nó càn quét hết thức ăn trên bàn là biết ngay.
”Mẫu thân những món này có tên là gì ạ?'.Tò mò hỏi nàng một câu.
Thấy sự tò mò của hắn Y Lâm lấy tay chỉ vào nói:“Đây là sườn xào chua ngọt,thịt xào nấm,hải sản thập cẩm,canh chua,“
”Cộc ..Cộc..Cộc “
”Tiểu thiếu gia vương gia muốn người tới thư phòng gặp ngài“.
”Phụ thân muốn gặp con không phải có chuyện gì chứ“.
Trong nháy mắt Y Lâm lộ ra một tia hào quang nhìn chằm chằm vào hài tử đứng dậy nói:“Đi thôi“.
Trong thư phòng hắn đang ngồi đọc sách ánh mắt chăm chú vừa nhìn thấy bọn họ
đi vào liền nói:“Đến rồi à,ngồi đi ta có chuyện muốn nói với con“.
”Vâng thưa phụ thân“.Nó nghe lời cha ngồi xuống.
Y Lâm đứng cạnh hài tử,cẩn thận dò xét hắn,dù đã sử dụng bộ mặt khác nhưng nàng vẫn sợ hắn sẽ nhận ra nàng.
”Thực ra ta đã tìm được mẫu thân cho con rồi“.Âm thanh trầm ấm của hắn vừa
cất lên khiến hai người giật mình suy nghĩ”Là ta sao hay ai khác?””Oh là mẫu thân đây mà”
”Thật sao phụ thân,người dẫn con đi gặp người được
không?Con sẽ ngoan sẽ vâng lời,hiếu thảo,quan tâm... đến mẫu thân
mà“.Nháy mắt với nàng nó xúc động nói.
Hài tử khá lắm không hổ danh con của ta diễn xuất không tồi.
Thấy con trai đôi mắt ngấn lệ hắn thật đau lòng,hắn cũng không biết nàng có
chấp nhận hay không nên chỉ đành an ủi con trai”Con yên tâm con là một
đứa trẻ ngoan,tốt bụng hiếu thảo nàng chắc chắn sẽ quý con thôi,con đáng yêu thế này mà.”Ôm con trai vào lòng hắn nhẹ nhàng nói.
”Nhưng chỉ có điều....”Hắn ngập ngừng nói.
”Sao vậy phụ thân?”Đôi mắt to tròn nhìn hắn hỏi.
Hắn thật không muốn làm con đau lòng bèn nói”Không có gì đâu,ngoan một thời gian nữa ta sẽ đưa con đi gặp mẫu thân vui không?“.Lần này hắn chỉ biết trông cậy vào nàng thôi.
Thấy hắn đối với hài tử như vậy nàng biết
hắn là một người cha tốt,có lẽ hắn cũng không cố ý dấu nàng,hắn hẳn có
lỗi khổ tâm riêng.
”Thôi muộn rồi con về phòng nghỉ ngơi sớm đi“.Nhìn sắc trời đã tối hắn vội vàng nói với con trai.
”Hài nhi cáo lui“.
”Nô tỳ cáo lui“.
”Mẫu thân người tháy con diễn thế nào hay không“.Nó lém lỉnh hỏi nàng
”Hay rất hay“.Nàng tán duơng nó bằng một cái hôn nhẹ vào má.
Bỗng có hai bóng người tiến lại gần giọng nói không mấy phần hảo cảm vang
lên:“Là ai đây có phải Dật Thiên Vũ thiếu gia không đây“.
Giọng nói
này phát ra từ nữ tử mặc xiêm y màu đỏ rực, woa vòng một của nàng ta
thật là ..đang mải quan sát thi nàng giật mình bởi sự lạnh lùng của hài
tử.
”Tham kiến Trắc phi,ngươi đến quyến rũ phụ vương sao.Để người
thất vọng rồi phụ thân đã tìm được mẫu thân cho ta rồi.”Quăng cho nàng
ta ánh mắt lạnh lùng nó bước đi mặc kệ hết thảy.
”Ta không tin đồ
tiểu tử thối cứ chờ đấy mà xem ta sẽ cho ngươi biết tay”>Nàng và hài
tử đi xa rồi mà vẫn nghe thấy tiếng hét của vị trắc phi kia.Xem ra trong vương phủ này rất thú vị đây.