Chương 27: Mở đầu!
Khi hai người chuẩn bị tiến vào cung, Vũ đến báo tin nơi biên cương có việc gấp cần Lãnh Cô Hạo qua đó.
Lãnh Cô Hạo bất đắc dĩ nhìn Tiêu Khiết Lam, khuôn mặt sớm đã đen như đáy nồi rồi.
“ Ngươi lui trước đi!!”
“ Vâng” Vũ đáp, khi xoay người còn tinh nghịch nhìn Tiêu Khiết Lam cười một cái, nháy mắt một cái.
Tiêu Khiết Lam nhìn thấy vẻ nghịch ngợm kia của Vũ thì khá là tức giận, hắn chắc chắn chọn lúc này mà đi mà, aaa! Tức quá!!!
Khuôn mặt trắng nõn vì tức giận mà bặm miệng phùng má trong rất đáng yêu liền bị Lãnh Cô Hạo thu vào đáy mắt. Cười một cái, cúi người ' chụt' một cái lên má Tiêu Khiết Lam. Thâm ý cười: “ Đợi ta về vậy!”
Nói xong còn chưa đợi Tiêu Khiết Lam mở miệng nói hay đỏ mặt liền nhân cơ hội ' hun' trộm thêm lần nữa.
Gió xuân hây hây, vạt áo nhẹ tung bay; dáng đi khoan thai mà cương trực. Tiêu Khiết Lam thẫn thờ nhìn bóng lưng của Lãnh Cô Hạo mà trong lòng càng thêm ngọt ngào. Tiếu dung cong trên khuông mặt xinh xinh, đầy đặn vì được vỗ béo tốt. Nhìn qua, Tiêu Khiết Lam thật sự là một nàng dâu hạnh phúc nhất trần gian.
Xoa xoa đôi má khi nãy bị Lãnh Cô Hạo ăn đậu hũ, Tiêu Khiết lam ngọt ngào ngồi vào xe ngựa tiến vào hoàng cung. Lần đi này, nàng không mang theo Vũ mà chỉ vài cận vệ trung thành của Lãnh Cô Hạo bên mình.
Chuyến đi này...
Nàng không biết sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn...
Càng không biết hạnh phúc ngập tràn là như thế nào...
Rồi bất ngờ thất vọng...
Đây!
Có lẽ là...
Chuyến đi của số phận!