Tiểu Phấn được mệnh danh là quý cô một cảm xúc nhưng bây giờ trước một nam nhân tuyệt sắc như vương phi mình thì khó bề chóng đỡ nổi, mặt tiểu Phấn ngày một đỏ lên, ánh mắt không ngừng dao động như đang tránh vương phi nhìn mình.
- Lam Ninh: Tại hạ mạn phép hỏi tiểu mỹ nhân có phải nàng đang say đắm trước nhan sắc ta không?
- Tiểu Phấn: Không phải ạ, nô tỳ chỉ thấy vương phi quá thần thái nhìn vô cùng oai phong so với dáng vẻ nhẹ nhàng thường ngày!
- Lam Ninh: Thật chứ, chỉ là nhìn ta oai phong thôi!
- Tiểu Phấn: Vâng ạ! Nhưng nhìn ánh mắt người vẫn tỏ ra vô cùng dịu dàng!
- Lam Ninh: Thế ai mới là người đúng với yêu cầu của muội thế hả?
- Tiểu Phấn: A Tịnh ạ!!! (không chần chừ)
- Lam Ninh: Nghe rõ chưa tiểu Trúc?
- Tiểu Trúc: Vâng nghe vô cùng rõ ạ!
- Lam Ninh: Ghi chép kỹ lại để sau này còn làm bằng chứng!
- Tiểu Trúc: Vâng ạ, nét mặt tiểu Phấn không hề do dự hay chần chừ nói ra tên của A Tịnh, hôm nay là ngày....
- Tiểu Phấn: Không phải vậy đâu ạ, tiểu Trúc không được ghi nữa!
- Tiểu Trúc: Không được đâu, đây là lệnh của vương phi muội có mười cái mạng cũng không dám đâu ạ. Tỷ thông cảm cho muội tất cả chỉ vì công việc và miếng cơm manh áo thôi ạ!
Người tung người hứng như thế một mình tiểu Phấn làm sao mà đấu lại nên chỉ đành im lặng chấp nhận đợi thời cơ đi trộm cuốn sổ ghi chép từ tay tiểu Trúc. Lam Ninh liếc qua thì thấy thế bền lấy cuốn sổ giấu bào ngực, rồi xong bây giờ còn không được sờ vào huống hồ gì mà lấy lại được để phi tang.
- Lam Ninh: Đến giờ rồi chúng ta đi nào, mà A Tú đâu rồi!
- A Tú: Thuộc hạ đây mặc đồ đồ này khó chịu quá, nó rườm rà đã thế còn nhiều lớp nóng thật ạ!
- Lam Ninh: Đúng, phải mặc như này! Bình thường ngươi hay ra vào những nơi đó với tảng băng di động, phải hóa trang thế cho người khác không nhìn ra mới tiện bề hành động!
- A Tú: Vâng ạ, Bảo Thạch đang ngồi bên thư phòng làm việc ạ!
- Lam Ninh: Tốt, đi thôi nếu để Bảo Thạch biết thì chắc chắc vương gia cũng sẽ biết nên để hắn ở nhà trông nhà đi, chúng ta lên đường làm người hư hỏng nào!
Chiếc xe của Lam Ninh đi đến đâu đều làm người khác vô cùng thắc mắc không biết là ai đang ngồi trong, từ trước đến nay chưa từng thấy nhưng nhìn bề ngoài thì biết là người vô cùng cao sang quyền quý. Chiếc xe cứ băng băng đi trên đường cuối cùng thì dừng lại trước quán tửu lầu lớn nhất của kinh thành.
- Bà chủ: Xin chào nhị vị công tử, quán tôi hân hạnh đón tiếp!
- Tiểu Phấn: Dẫn đường!
- Bà chủ: Vâng vâng, mời các công tử! (nhẹ nhàng)
Trong tửu lầu bắt đầu xôn xao lên, nhưng nữ cơ nhìn chăm chăm vào đoàn người của Lam Ninh với ánh mắt vô cùng háo hức không biết những vị công tử này sẽ chọn ai trong số họ nhưng không Cơ Uyển đang đi lên. Những người trong tửu lầu này vô cùng câm ghét cô ta vì nữ nhân này luôn được chọn để phục rượu những người có chức có quyền trong kinh thành này, có lần cô ta còn được hầu cả đại vương gia hay theo cách gọi của Lam Ninh là tảng băng di động hay tên mặt lạnh đáng ghét.
- Cơ Uyển: Cơ Uyển xin ra mắt công tử, rất hân hạnh cho Cơ Uyển khi được hầu rượu công tử!
- Lam Ninh: Ồ, quả thật rất xinh đẹp!
Sau đó Cơ Uyển liên tục rót rượu mời Lam Ninh nhưng Lam Ninh thừa biết chiêu trò nên cứ cầm ly rượu nói luyên thuyên với cô ta, lâu lâu lại rút vàng ra để khen thưởng.
Cơ Uyển này cũng thâm sâu nên ngấm ngầm hỏi Lam Ninh để tìm hiểu là ai, rồi sau đó cô ta nói những vị quan tham thường hay đến đây mua vui rồi kể xấu người này người kia, khi rượu vào lời ra bao nhiêu bí mật trong triều mấy tên quan đó điều nói ra cả.
Lam Ninh nghĩ có khi cô ta không chỉ là nữ cơ mà có thể là kẻ thâm dò tin tức, đúng là cách hay khi nơi đây là nơi tụ họp bao nhiêu tin nóng hỏi, sốt dẻo chỉ cần bồi vài ly, cười vài lần, ngả nghiêng một chút là có hết.
- Lam Ninh: Cô nương là người thông minh thế vị đại vương gia Đằng Cảnh cô nương có được tin tức nào không?
- Cơ Uyển: Đại vương gia cũng có vài tin, thế công tử muốn biết tin gì?
- Lam Ninh: Ha ha, tất cả những gì liên quan đến hắn!
- Cơ Uyển: Cơ Uyển cuối cùng cũng biết công tử một hai đòi Cơ Uyển phục vụ là vì muốn tin tức của đại vương gia! Với số tiền này thì Cơ Uyển sẽ nói hết! (nhìn vào túi vàng trên bàn)
- Lam Ninh: Nếu cô biết nhiều thì số tiền sẽ tăng lên thêm!
Cơ Uyển bắt đầu kể những chuyện vương gia bí mật tìm thông tin của băng bịt mặt đen tác oai tác oái trong kinh thành, còn cả việc thanh trừ cả một một gia tộc, ra tay diệt trừ bọn phản tặc cướp ngôi nhưng hình như tên thủ lĩnh vẫn chưa bị xử mà bị giam nghiêm ngặt trong vương phủ.
- Cơ Uyển: Ngoài ra còn biết có một cô gái đã cứu hoàng thượng và hoàng hậu nên được ban hôn cho vương gia. Nhưng vương gia không hề để tâm vì trái tim vương gia nằm ở người Cơ Uyển! (vô cùng tự tin)
Cả ba người đi theo Lam Ninh đều quay qua nhìn mặt nhau kiểu “Dạo này xuất hiện nhiều người tự tin cộng với tự mãn, không biết thái sơn trước mắt giương môi mua mép“.
- Lam Ninh: Vương gia từng ngỏ lời với cô sao?
- Cơ Uyển: Có lần Co Uyển bị mấy tên già dê xàm sở vương gia đã ra tay ứng cứu, lúc đó một tay vương gia vung kiếm, một tay đỡ nô tỳ vô cùng oai luôn. Sau này vương gia thường xuyên đến còn cho phép Cơ Uyển phục vụ nữa!
Lúc này A Tú mới nhớ lại có một hôm vương gia về kêu vứt bộ đồ, còn tắm hàng giờ đồng hồ nói sao mùi trên người cô ta nồng thế, tắm mãi không hết sợ vương phi ngửi được lại ắt xì liên tục, thì A Tú cười thầm trong bụng.
- Cơ Uyển: Cơ Uyển, vương gia có ý với nô tỳ muốn chuộc thân cho Cơ Uyển, có khi còn lập Cơ Uyển làm thiếp có khi là lập vương phi!