Vương Nghịch Thiên Hạ : Chỉ Sủng Đệ Đệ Đáng Yêu

Chương 20: Chương 20




Trên lầu ba cũng là cấm địa của Băng Lệ Lâu , Vân Nam thành . Hạ Tuyết ngồi trên ghế treo hình trứng hiện đại , nhàm chắn khép hờ mắt .

Cốc cốc

_Vào đi .

Dát chi

Trưởng quầy bước vào , đóng cửa lại cẩn thận , rồi quỳ xuống .

_Tham kiến cung chủ .

Hạ Tuyết phất tay miễn lễ , trưởng quầy mới dám đứng dậy . Trên tay y bỗng suất hiện một cái mâm , đựng một con chim cú mèo và phong bì lúc nãy của Hạ Tuyết . Y cuối người , cung kính đưa về phía nàng .

Hạ Tuyết lấy hai thứ trên khay , phất tay ra hiệu cho trưởng quầy ra ngoài . Con cú mèo này không phải là chim thật , mà là chim máy bề ngoài hoàn toàn giống thật , tất cả các chi nhánh thuộc bổn phận của Tuyết Đế Cung đều có một con , chủ yếu là để đưa tin và chỉ cung chủ mới được sử dùng . Tại sao không phải là bồ câu mà là cú ? Vì bồ câu lỗi thời rồi , dễ bị phát hiện , chú thì khác , nó rất khó thuần phục , ít nuôi và cũng dễ thương mà . (Mèo : chắc lí do chính là dễ thương đúng không ? ; HT : *nhún vai* )

Bỏ một tờ giấy vào miệng chim cú , bật công tắc , rồi thả ra ngoài cửa sổ .

Dát chi

Dạ Mị trên tay là một mâm thức ăn thơm phức do chính tay hắn làm , đi vào .

Dù ở kiếp này hay kiếp trước , một thứ không thể thay đổi được là vị giác cực kì khó tính . Món ăn không ngon thì đừng hòng nàng nuốt một miếng , cho dù là do đầu bếp nhà hàng 5 sao . Thành ra bình thường , Hạ Tuyết chỉ có thể gặm trái cây hay húp cháo loãng không vị để thay thế thôi .

Lúc biết Hạ Tuyết khó ăn như vậy , Dạ Mị không ngừng tìm cao lương mĩ vị , các trù sư* giỏi nhất , học nấu ăn , mong có thể thỏa mãng Hạ Tuyết . Giờ tuy hắn không nấu ăn ngon nhất nhưng Hạ Tuyết có thể miễn cưỡng ăn .

Đặt mâm thức ăn lên bàn , tiến lại bên cạnh Hạ Tuyết . Xuyên qua lớp mặt nạ là một ánh mắt ôn nhu nhìn nàng .

_Tuyết nhi ăn cơm thôi .

_Ân .

Dạ Mị bế Hạ Tuyết đi lại bàn ăn , để nàng ngồi trong lòng mình , tháo mạng che mặt giúp nàng , ôn nhu đút từng chút . Hạ Tuyết đã quen với việc được phục vụ quá thái này rồi , nên cũng mặc phó cho Dạ Mị thích làm gì thì làm , dù sao nàng cũng không có chịu thiệt gì .

Lúc hai người trong thế giới riêng thì cách đó không xa , Lạc gia đầy u ám . Tộc trưởng Lạc gia ngồi tại vị trí chủ tọa , mặt đen hơn một nữa .

_Âu nhi , Mai nhi thế nào .

_Thưa gia gia , Mai nhi mất máu quá nhiều nhưng không nguy hiểm đến tính mạng , chỉ sợ Mai nhi tu luyện khó mà ...

_Được rồi .

Lạc Âu Dương lui xuống , Lạc Mai Lung là muội muội cùng cha khác mẹ với hắn , vì là Linh Tiên sư nên rất được gia tộc xem trọng .

Lạc Sơn xoa xoa tráng , Lạc Mai Lung được coi là người ưu tú nhất lớp trẻ Lạc gia như lại quá kiêu ngạo xem trời bằng vung , thường khẩu vô ngăn cản* , nhưng không gay họa gì lớn , gia tộc cũng mắt nhắm mắt mở bỏ qua . Giờ Lạc Mai Lung chọc vào người không thể chọc , gây họa lớn có thể liên lụy cả gia tộc , việc này không một hai là xong . Lạc Sơn ểu oải nói :

*Khẩu vô ngăn cản : nói linh tinh , nói không biết kiêng kỵ .

_Các trưởng lão có ý kiến gì về việc này ?

Đại trưởng lão lên tiếng trước .

_Theo lời nha hoàn của Mai nhi , có thể người chặt bàn tay là nữ hài tử vài ngày trước trong Vân Thú sơn . Lại ngang nhiên chặt tay của Mai nhi và trưởng quầy Băng Lệ Lâu còn phải cung kính chắc thế lực đằng sau không dễ động vào đâu .

_Đại trưởng lão nói đúng , tộc trưởng chuyện này không dễ giải quyết đâu .

Nhị trưởng lão cùng cách trưởng lão khác đều cùng suy nghĩ như vậy .

_Ta biết , theo lời của Âu nhi , nữ hài nhi kia mới 6,7 tuổi thực lực ít nhất cũng bạc hạ cấp , nam nhân đi theo nàng thực lực không biết nhưng chắc chắn không phải dạng vừa , chỉ sợ không phải dễ động mà không thể động .

Các trưởng lão đều gậy đầu .

_Đại trưởng lão , ông cho người chuẩn bị chút quà , ta đích thân đi tạ tội .

_Tộc trưởng , như vậy không được .

Các trưởng lão phản đối , như vậy mặt mũi của Lạc gia sau này để đâu .

_Vậy mọi người có ý kiến nào tốt hơn à ? Chuyện hôm nay chắc các gia tộc khác cũng biết rồi , nếu không sử lý ngay , các gia tộc kia cũng không ngồi không đâu . Đổ thêm dầu vào lửa lúc đó hối hận cũng không kịp .

Cả phòng im lặng , không ai nói thêm gì .

--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

Chương 20

Trên lầu ba cũng là cấm địa của Băng Lệ Lâu , Vân Nam thành . Hạ Tuyết ngồi trên ghế treo hình trứng hiện đại , nhàm chắn khép hờ mắt .

Cốc cốc

_Vào đi .

Dát chi

Trưởng quầy bước vào , đóng cửa lại cẩn thận , rồi quỳ xuống .

_Tham kiến cung chủ .

Hạ Tuyết phất tay miễn lễ , trưởng quầy mới dám đứng dậy . Trên tay y bỗng suất hiện một cái mâm , đựng một con chim cú mèo và phong bì lúc nãy của Hạ Tuyết . Y cuối người , cung kính đưa về phía nàng .

Hạ Tuyết lấy hai thứ trên khay , phất tay ra hiệu cho trưởng quầy ra ngoài . Con cú mèo này không phải là chim thật , mà là chim máy bề ngoài hoàn toàn giống thật , tất cả các chi nhánh thuộc bổn phận của Tuyết Đế Cung đều có một con , chủ yếu là để đưa tin và chỉ cung chủ mới được sử dùng . Tại sao không phải là bồ câu mà là cú ? Vì bồ câu lỗi thời rồi , dễ bị phát hiện , chú thì khác , nó rất khó thuần phục , ít nuôi và cũng dễ thương mà . (Mèo : chắc lí do chính là dễ thương đúng không ? ; HT : *nhún vai* )

Bỏ một tờ giấy vào miệng chim cú , bật công tắc , rồi thả ra ngoài cửa sổ .

Dát chi

Dạ Mị trên tay là một mâm thức ăn thơm phức do chính tay hắn làm , đi vào .

Dù ở kiếp này hay kiếp trước , một thứ không thể thay đổi được là vị giác cực kì khó tính . Món ăn không ngon thì đừng hòng nàng nuốt một miếng , cho dù là do đầu bếp nhà hàng 5 sao . Thành ra bình thường , Hạ Tuyết chỉ có thể gặm trái cây hay húp cháo loãng không vị để thay thế thôi .

Lúc biết Hạ Tuyết khó ăn như vậy , Dạ Mị không ngừng tìm cao lương mĩ vị , các trù sư* giỏi nhất , học nấu ăn , mong có thể thỏa mãng Hạ Tuyết . Giờ tuy hắn không nấu ăn ngon nhất nhưng Hạ Tuyết có thể miễn cưỡng ăn .

Đặt mâm thức ăn lên bàn , tiến lại bên cạnh Hạ Tuyết . Xuyên qua lớp mặt nạ là một ánh mắt ôn nhu nhìn nàng .

_Tuyết nhi ăn cơm thôi .

_Ân .

Dạ Mị bế Hạ Tuyết đi lại bàn ăn , để nàng ngồi trong lòng mình , tháo mạng che mặt giúp nàng , ôn nhu đút từng chút . Hạ Tuyết đã quen với việc được phục vụ quá thái này rồi , nên cũng mặc phó cho Dạ Mị thích làm gì thì làm , dù sao nàng cũng không có chịu thiệt gì .

Lúc hai người trong thế giới riêng thì cách đó không xa , Lạc gia đầy u ám . Tộc trưởng Lạc gia ngồi tại vị trí chủ tọa , mặt đen hơn một nữa .

_Âu nhi , Mai nhi thế nào .

_Thưa gia gia , Mai nhi mất máu quá nhiều nhưng không nguy hiểm đến tính mạng , chỉ sợ Mai nhi tu luyện khó mà ...

_Được rồi .

Lạc Âu Dương lui xuống , Lạc Mai Lung là muội muội cùng cha khác mẹ với hắn , vì là Linh Tiên sư nên rất được gia tộc xem trọng .

Lạc Sơn xoa xoa tráng , Lạc Mai Lung được coi là người ưu tú nhất lớp trẻ Lạc gia như lại quá kiêu ngạo xem trời bằng vung , thường khẩu vô ngăn cản* , nhưng không gay họa gì lớn , gia tộc cũng mắt nhắm mắt mở bỏ qua . Giờ Lạc Mai Lung chọc vào người không thể chọc , gây họa lớn có thể liên lụy cả gia tộc , việc này không một hai là xong . Lạc Sơn ểu oải nói :

*Khẩu vô ngăn cản : nói linh tinh , nói không biết kiêng kỵ .

_Các trưởng lão có ý kiến gì về việc này ?

Đại trưởng lão lên tiếng trước .

_Theo lời nha hoàn của Mai nhi , có thể người chặt bàn tay là nữ hài tử vài ngày trước trong Vân Thú sơn . Lại ngang nhiên chặt tay của Mai nhi và trưởng quầy Băng Lệ Lâu còn phải cung kính chắc thế lực đằng sau không dễ động vào đâu .

_Đại trưởng lão nói đúng , tộc trưởng chuyện này không dễ giải quyết đâu .

Nhị trưởng lão cùng cách trưởng lão khác đều cùng suy nghĩ như vậy .

_Ta biết , theo lời của Âu nhi , nữ hài nhi kia mới 6,7 tuổi thực lực ít nhất cũng bạc hạ cấp , nam nhân đi theo nàng thực lực không biết nhưng chắc chắn không phải dạng vừa , chỉ sợ không phải dễ động mà không thể động .

Các trưởng lão đều gậy đầu .

_Đại trưởng lão , ông cho người chuẩn bị chút quà , ta đích thân đi tạ tội .

_Tộc trưởng , như vậy không được .

Các trưởng lão phản đối , như vậy mặt mũi của Lạc gia sau này để đâu .

_Vậy mọi người có ý kiến nào tốt hơn à ? Chuyện hôm nay chắc các gia tộc khác cũng biết rồi , nếu không sử lý ngay , các gia tộc kia cũng không ngồi không đâu . Đổ thêm dầu vào lửa lúc đó hối hận cũng không kịp .

Cả phòng im lặng , không ai nói thêm gì .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.