Vương Phi Của Bạo Vương

Chương 145: Chương 145: Hồi kinh




Ngày tháng trôi như nước chảy, chớp mắt nửa tháng nữa lại trôi qua, trong nửa tháng này, quan hệ giữa nàng và Tiêu Tịch không có thể hiện rõ gì, Tiêu Tịch vẫn không nói thích nàng, nhưng mà từ khi Lãnh Như Tuyết rời khỏi, thái độ của y đối với nàng thêm phần dịu dàng ôn nhu.

Trong nửa tháng nay, phương án trị thủy đã được tiến hành, nàng và Tiêu Tịch sớm ra tối vào, hai người ở cùng nhau không nói gì nhiều, nhiều lắm cũng chỉ nói về việc liên quan đến trị thủy.

Chỉ là trong lòng Ưu Vô Song luôn có cảm giác bất an, mỗi khi đối diện với sự ôn nhu của Tiêu Tịch thì lòng nàng lại càng thêm phần bất an.

Đặc biệt là Vân Nhi và Chung Li biết được Tiêu Tịch và Ưu Vô Song có quan hệ với nhau thì càng không để sắc mặt tốt gì cho Tiêu Tịch xem, có lẽ Tiêu Tịch cũng nhìn ra, tuy là biểu tình của y vẫn đạm nhiên nhưng trước mặt mọi người, y bắt đầu giữ khoảng cách với nàng.

Hành động này của Tiêu Tịch khiến Ưu Vô Song có chút thất vọng, bởi vì, Tiêu Tịch là một nam nhân không chú ý tới ánh nhìn và cách nghĩ của người khác, nhưng nàng tuy thất vọng nhưng cũng có cảm giác nhẹ nhõm.

Việc trị thủy vẫn tiến hành theo trình tự, bởi vì tiến độ trị thủy cho nên Ưu Vô Song phải lưu lại Lăng Phong huyện này nửa năm. Nhưng sáng nay thánh chỉ từ kinh thành tới, triệu nàng hồi cung gấp.

Trong thánh chỉ của hoàng đế, vốn không nói rõ triệu nàng về kinh là vì việc gì, chỉ nói là đoàn đưa thân của Tử Việt quốc mấy ngày trước đến kinh thành, nàng thân là vương phi, phải trước khi tổ chức liên hôn của Tử Viêt quốc và Tây Diệm về đến kinh thành.

Còn việc trị thủy ở đây đã an bài khá ổn thỏa, nàng muốn sớm chút về kinh thành lấy được hưu thư cho nên nàng không do dự đã cùng Vân Nhi trở về kinh thành.

Bởi vì Tiêu Tịch thân phận chỉ là một bách tính thông thường, cho nên y không thể đồng hành cùng nàng, hơn nữa, lần này Ưu Vô Song về kinh là đi gặp hoàng đế, cộng thêm nay thân phận nàng vẫn là thất vương phi, do đó nàng và Tiêu Tịch chia tay tại Lăng Phong huyện này.

Trước khi khởi hành, Tiêu Tịch giao cho nàng một bức thư, trong thư nói nếu như Ưu Vô Song sau này muốn tìm y, thì tới ngọn Quân sơn cách kinh thành khoảng một trong lí là được.

Ưu Vô Song vội vàng nhớ lấy địa chỉ, liền cùng Chung Li và các hộ vệ về kinh thành.

Bởi vì hoàng đế đã phái người khác đến tiếp nhận công việc trị thủy cho nên Ưu Vô Song về kinh cũng an tâm hơn.

Năm ngày sau.

Ưu Vô Song sau khi vào cung diện thánh, cuối cùng cũng về thất vương phủ nơi đã rời xa hơn một tháng.

Ưu Vô Song xuống ngựa, nhìn tòa kiến trúc cao to hùng vĩ này, đột nhiên trong lòng dâng lên cảm giác thân thiết kì lạ, tuy rằng ở đây nàng từng phát sinh nhiều việc không vui nhưng dù sao cũng là nơi đầu tiên nàng ở sau khi xuyên không đến đây, nàng đối với nơi này vẫn có cảm giác hoài niệm khó tả.

Thất vương phủ tuy không có gì thay đổi, những lính canh đứng trước phủ vẫn gương mặt thân quen đó nhưng những lính canh đó nhìn Ưu Vô Song, mặt lộ ra biểu tình kì lạ.

Nhưng mà đối với những hạ nhân, Ưu Vô Song vốn chưa hề chú ý qua, nàng trực tiếp cùng Vân Nhi từ từ đi vào thất vương phủ.

Nhưng mà sau khi vào phủ, sự thanh lạnh bên trong nằm ngoài dự đoán của nàng, bởi vì trong ấn tượng của nàng, hạ nhân của thất vương phủ vốn không ít, thường ngày trước vường luôn có hạ nhân bận rộn công việc.

Nhưng nay tuy họ không ra nghênh tiếp người vương phi thất sủng này nhưng lại không nên thanh lạnh như vậy.

Nhìn thấy cảnh như vậy, Ưu Vô Song đột nhiên nhớ tới lúc trong cung diện thánh, nụ cười trên mặt lão hoàng đế còn có ý vị khác, trong lòng bất giác thấp thỏm không yên.

Ưu Vô Song trên đường thấp thỏm không yên đi về phía Dạ Vân điện, và đúng lúc sắp vào Dạ Vân điện thì đột nhiên nàng thấy một người từ Dạ Vân điện đi ra, người đó không ai khác chính là huynh đệ ruột thịt của Lãnh Như Tuyết, Lãnh Như Phong.

Lãnh Như Phong nhìn thấy Ưu Vô Song, ánh mắt thoáng qua tia phức tạp, nhưng mà rất nhanh nở nụ cười, tiến về phía nàng, nói: “Vô Song, nàng về rồi à?”

Ưu Vô Song nhìn thấy Lãnh Như Phong xuất hiện ở đây, cảm giác thấp thỏm trong lòng càng mãnh liệt, nàng nhìn Lãnh Như Phong nói: “sao ngươi lại ở đây? Nghe nói công chúa Tử Việt quốc đã tới, ngươi không đi bồi nàng ta?”

Ánh mắt Lãnh Như Phong khẽ chớp chớp, rất nhanh cười nói: “nàng ta không liên quan tới ra.”

Câu trả lời của Lãnh Như Phong khiến Ưu Vô Song sửng sốt, theo nàng nhớ thì người được chọn liên hôn với công chúa Tử Việt quốc là Lãnh Như Phong, nhưng bây giờ công chúa Tử Việt quốc đã tới đây, Lãnh Như Phong lại nói việc này không liên can tới hắn ta, không lẽ người được chọn liên hôn đã thay đổi?

Đột nhiên, Ưu Vô Song nhớ lại một chuyện khác, Lãnh Như Phong tuy là huynh đệ ruột thịt của Lãnh Như Tuyết nhưng họ đều có phủ đệ của riêng mình, nay Lãnh Như Phong xuất hiện ở thất vương phủ, còn Lãnh Như Tuyết? Sao hắn không đi cùng Lãnh Như Phong?

Nghĩ tới đây, Ưu Vô Song bất giác hỏi: “Ngươi ở đây? Lãnh Như Tuyết đâu? Sao hắn không tiếp đãi người hoàng huynh như ngươi?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.