Nếu như sự việc thuận lợi thế thì đâu có việc gì xảy ra.
Trong lúc họ thành thân, ai cũng không ngờ, người vốn dĩ lên kiệu hoa của Đại hoàng tử, Lee Sung Min, lại không lên kiệu lại rước tân nương của Đại hoàng tử, lại bị người khác đánh ngất trong phòng.
Còn người vốn dĩ gả cho Thất vương gia Lee Yoo Ra lại bị rước đến chỗ của Đại hoàng tử.
Khi Lee thừa tướng phát hiện đã quá muộn, Lee Yoo Ra đã bị Đại hoàng tử rước đi, và không còn cách nào khác, ông ta đành đưa Lee Sung Min đang hôn mê lên kiệu hoa của Thất vương gia.
Về Eun Jung, vì Lee Sung Min bị phối gả mà theo đến Thất vương phủ.
Việc sau đó, Lee Sung Min đã biết, cuối cùng mọi việc là ở vương triều Beakje này Lee Sung Min không phải bị người khác đánh ngất đi mà là bị đánh chết queo, còn bản thân cậu, Lee Sung Min của thế kỉ 21,vừa đúng lúc chết, do đó mới xuyên không đến đây, trở thành Lee Sung Min xui xẻo kia.
Xui xẻo hơn nữa là, cậu xuyên không đến đây, ngay lúc tên Thất vương gia ác ma phát hiện cậu không phải là Lee Yoo Ra, và nghênh đón cậu bằng một trận đòn dã man.
Với thương tích khắp người này, còn bị đuổi đến nơi khỉ ho cò gáy này, nơi rách nát gặp gió là mưa này được gọi là, lãnh cung.
Nghe xong lời của Eun Jung, Lee Sung Min trong lòng nổi lên sự bi ai, cậu ở thế kỉ 21 đường đường là cảnh sát, nhìn nhận tương đối thoáng hơn mọi người, nhưng cậu cũng chịu không được tình cảnh này, và đặc biệt là thân phận hiện giờ của cậu.
Bất kể là âm dương sai lệch hay bị người khác hãm hại, cậu không thể trở thành vương phi của tên ác ma đó, dù cậu có ở lại trong lãnh cung khỉ ho cò gáy này thì tên Thất vương gia ấy cũng không bỏ qua cho cậu.
Việc này, là nguyên do khiến cậu cảm thấy bi ai.
Eun Jung thấy Lee Sung Min thần sắc trầm mặc, an ủi nói: “Thiếu gia, người đừng lo lắng, bây giờ người đã bình phục, nói không chừng Thất vương gia sẽ chấp nhận người mà!”
Lee Sung Min liếc xéo Eun Jung, cậu mới không cần sự chấp nhận của hắn, muốn cậu nam cảnh sát chuyên gia đàm phán xinh đẹp thông minh tuyệt đỉnh, đỉnh đỉnh đại danh ở thế kỉ 21 chung sống với tên ác ma ấy một đời, cậu thà chết còn hơn!
Bất kể thế nào, cậu nhất định phải rời khỏi đây, ở thời đại của khoảng không này, tạo ra một bầu trời của riêng mình! Hứ, cậu vốn là mĩ nam thiên tài Lee Sung Min, làm sao có thể sống trọn đời với tên nam nhân thối ra tay đánh kẻ yếu hơn mình chứ?
Khoan, sắc mặt của Lee Sung Min trầm xuống hẳn, cậu là ngã xuống lầu mà chết, nhưng cơ thể này lại không hề thiếu một mảnh nào, điều đó chứng minh, thể xác này không phải thân xác của cậu ở thế kỉ 21, mà là của Lee Sung Min ngốc nghếch kia!