Vương Phi Đại Chiến Vương Gia

Chương 1: Chương 1: Mẹ kiếp! Xuyên không rồi!




Bây giờ chỉ có duy nhất một từ để hình dung cảm xúc của nàng: đau, nếu là hai từ là: cực đau, còn ba từ là: ĐAU CHẾT MẤT!!! Trong khi Y Phong còn đang rủa thầm thì cảm giác được một vòng tay ấm áp ôm nàng, đã bao lâu không có ai ôm nàng như vậy, nghĩ đến đây cái mũi nàng ê ẩm nước mắt từ từ tràn khóe mi. Điều này mém chút nữa là hù chết Ngôn phu nhân, bà không khỏi hét lên:

"Tướng công!!!"

Mọi người trong Ngôn phủ vốn đã rất nóng lòng chờ đợi ở bên ngoài cửa nên khi Ngôn phu nhân hét lên một tiếng thì Ngôn tướng quân liền tông cửa vào.

"Sao thế nương tử?"

"Bảo bảo... bảo bảo đang khóc này!"

Ngôn tướng quân không khỏi choáng voáng.

"Tiểu hài tử mới sinh ra không phải đứa nào cũng khóc sao? Không khóc mới là vấn đề lớn đấy!"

"Nhưng nàng không khóc ra tiếng mà là rơi lệ đấy!" Ngôn phu nhân không đồng ý mà bĩu môi "Chàng không quan tâm tới bảo bảo sao..." nói đến đây mắt của Ngôn phu nhân không khỏi đỏ lên "ta biết chàng không thương bảo bảo mà hu... hu... hu... sao số nàng ấy lại khổ thế này hức... mới sinh ra mà đã bị ruồng bỏ... Ưm..."

Thế là Ngôn phu nhân đã bị Ngôn tướng quân chặn miệng (bằng cách nào thì mọi người tự nghĩ nha hehe). Còn về việc Y Phong khóc thì mọi người đều thống nhất ý kiến cho rằng việc đó thể hiện rằng nàng là người biết lo lắng cho người khác, sợ mẫu thân mình mệt nên chỉ khóc thầm.

Sau khi bị hai người Ngôn phu nhân nháo thì Y Phong lúc này đã chìm vào giấc ngủ. Sau khi tỉnh dậy nàng ý thức được rằng hai chuyện đó là nàng đã có phụ mẫu và NÀNG ĐÃ XUYÊN KHÔNG! Điều này đối với người tin vào khoa học - công nghệ như nàng khỏi nói đúng là cú sốc cực lớn. Trong lòng nàng không ngừng phỉ nhổ thế là trong lúc vô tình nàng lại buột miệng phun ra một câu:

"Mẹ kiếp! Xuyên không rồi!"

Khỏi nói thì hậu quả của câu nói này chính là Phủ Ngôn Đại Tướng Quân đã có một ngày rộn ràng gà bay chó sủa. Sau đó cả hai vợ chồng Ngôn Đại Tướng Quân dù có làm gì thì Y Phong cũng ngậm miệng không hé tiếng nào. Thế là mọi người lại kết luận là Ngôn phu nhân mệt mỏi quá sức nên phải tịnh dưỡng lâu dài. Đây là điều mà Ngôn phu nhân cảm thấy oan uổng nhất trong cuộc sống của bà.

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------ta là dãy phân cách dễ thương---- ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------

Vài ngày sau, Ngôn lão tướng quân gửi thư về quyết định đặt tên nàng là Ngôn Y Phong. Sau khi biết chuyện này thì Y Phong không khỏi thở dài "Thật là có duyên với hai chữ Y Phong mà." Điều này cũng khiến cho sự tò mò của nàng về gia gia ngày càng mãnh liệt.

Nhưng dù có chuyện gì xảy ra thì có một chuyện không hề thay đổi đó chính là nàng rất được mọi người cưng chiều. Sống ở đây gần được một tháng nàng biết được rất nhiều chuyện. Điều thứ nhất phụ thân nàng là Ngôn Thiếu - Đại tướng quân của Hiên Viên Hoàng triều. Điều thứ hai là phụ thân nàng nổi tiếng là người chung tình chỉ yêu có mình mẫu thân nàng Thẩm Hoa - một người phụ nữ có gia cảnh bình thường. Thứ ba chính là nàng còn có một người đại ca tên là Ngôn Hy hiện đang cùng gia gia nàng ngao du tứ phương. Điều khiến nàng ngạc nhiên là vị ca ca này chỉ hơn nàng có năm tuổi thôi mà giờ đã đi du lịch rồi nha.

Nhìn xung quanh hết một vòng xác định không có ai xung quanh hết, Y Phong không khỏi thở dài một hơi. Mẫu thân nàng cái gì cũng tốt chỉ có điều cũng không khỏi hơi bị dở hơi rồi. Từ sau cái ngày mà Y Phong phát ngôn chấn động đó, ngày nào mẫu thân nàng cũng tới xem nàng, khiến nàng dở khóc dở cười, tất nhiên là nàng sẽ không biểu hiện nó ra nếu không thì Phủ Ngôn Đại tướng quân sẽ lại nhốn nháo một phen mất. Nhìn lên trần nhà, nàng không khỏi thở dài lần nữa, làm con nít quả thật rất chán, không được đi đâu chơi hết, đã vậy nàng còn là nữ nhân nữa cơ chứ! Đang bi quan cho số phận tương lai của bản thân thì nàng nhớ ra một điều mai là ngày đầy tháng của nàng nên cả phủ sẽ tổ chức một bữa tiệc chọn đồ vật thực linh đình. Nghĩ đến đây nàng không khỏi cười khúc khích ra tiếng trong lòng thì không ngừng hò hét "Thật tốt! Cuối cùng cũng được ra ngoài chơi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.