Vương Phi Độc Sủng Thật Yêu Nghiệt

Chương 4: Chương 4: Yến tiệc - Vương gia lần đầu gặp mặt (2)




“ Cạch “ lưu loát tháo các chốt của vòng tay ra, nhưng sau đó lại cất vào tay áo, ừm, thứ đồ chơi này không thể tùy tiện nghiên cứu

“ Thích không? “ Vũ Nhiên híp mắt cất giọng, có chút nguy hiểm

Im lặng đến quỷ dị

“ Rất đẹp “ Tần Uyển Tình không nhanh không chậm đáp, không phải là thích mà là thú vị

Ánh mắt Vũ Nhiên lướt qua hoàng thượng

“ Khụ.. trẫm đây muốn thông báo một chuyện “ Hoàng thượng bị nhìn đến lạnh sống lưng, cảm giác ngoài trời còn ấm áp hơn nhiều

“ Thất công chúa và Tam vương gia Vũ Quốc có đính ước từ nhỏ, khi thất công chúa 10 tuổi việc đính ước chính thức có hiệu lực “ giọng hoàng thượng không quá lớn, nhưng đủ để người khác chấn động

Tần Uyển Tình suýt tí nữa thì sặc nước trà, cái quái gì vậy, sao lại lòi ra một con vợ rồi, nhầm là chồng

“ Chiếc vòng tay mẫu đơn minh chứng cho việc nàng là vương phi của bổn vương, sau này trưởng thành sẽ chính thức cưới hỏi “ Vũ Nhiên rất thích nhìn biểu cảm trên mặt nàng

Khoan đã, không phải nói hắn không ở gần nữ tử sao? Là tên nào đồn bậy vậy, hay là hắn muốn ta làm nữ phụ đam mĩ, để che mắt người đời là hắn có giới tính không bình thường. Hu hu nàng chỉ muốn sống yên thôi mà

Thấy Tần Uyển Tình một mực im lặng, hoàng hậu vội khẽ nhắc

“ Nữ nhi nghe theo ý chỉ phụ hoàng “ Trước tiên, tới cái gì thì tiếp nhận thôi

“ Phụ hoàng, muội muội còn nhỏ như vậy, sao lại có hôn phối rồi? “ Giọng nói mềm mại của nữ nhân lại xen vào chút tức giận, giọng hơi cao lên

Nữ nhân này là ngũ công chúa - Tần Họa, tầm 14 tuổi, nữ nhi của Hoa quý phi, muội muội Tần Nhu, nhan sắc xinh đẹp, pha chút ngây thơ, tâm cơ chắc cũng thâm sâu, mặc trang phục hồng phấn, trên đầu đầy các loại trang sức xa xỉ

Thu hồi tầm mắt, xem ra ngũ công chúa rất thích tên tam vương gia này, ánh mắt nàng ta tràn ngập ái mộ khi nhìn hắn, nhưng khi nhìn nàng lại hận thù sâu đậm như vậy

Nếu nàng nhường tên này cho nàng ta thì... ánh mắt nàng nhìn hắn

Có lẽ bị xé xác mất, thôi không chơi dại

Hoàng thượng sắc mặt hơi âm trầm, ông đây là không muốn giao nữ nhi bảo bối cho bọn hắn, nếu không phải ngày xưa thì....

“ Tỉ tỉ muốn có hôn phối vậy sao? Phụ hoàng ban cho tỉ tỉ đi “ Tần Uyển Tình ngọt ngào nói, ngây thơ trẻ con thì bà đây có đầy nhá

“ Ta không phải như vậy “ Tần Họa hốt hoảng, nàng chỉ muốn ở với tam vương gia thôi

“ Tần Họa muội đừng làm bậy nữa “ Tần Nhu nhẹ giọng nói, cái con bé ngu ngốc này không gây chuyện là không được à, tam vương gia là ai chứ, hắn tàn nhẫn như vậy, sao lại dám mơ tưởng

Chậc chậc, vẫn là người đi trước hiểu chuyện hơn

Tần Họa vô cùng tức giận, tay bấu chặt vào da thịt, cũng không dám nói gì nữa, nhưng nàng vô cùng uất ức, nhìn người con gái cao quý ngồi trên kia, nàng lại không nhịn được ghen tị, nàng ta dựa vào cái gì chứ, sinh ra đã có tất cả, tại sao nàng không được như vậy

Ngay từ đầu tên gây ra chuyện cũng không lên tiếng

Tần Uyển Tình cũng làm bộ dáng lười nói chuyện

Các quan đại thần bên dưới lại chúc mừng Vũ Nhiên và Tần Uyển Tình, sau lưng không ngừng chảy mồ hôi lạnh

“ Phụ hoàng, nữ nhi mạn phép giở ít tài mọn để góp vui “ Tần Nhu nhẹ nhàng nói, e lệ xinh đẹp khiến đám công tử kia có chút nhộn nhạo

“ Ân “ Hoàng thượng cũng rất cưng sủng nữ nhi này, vừa hiểu chuyện lại vừa xinh đẹp

Tần Nhu biểu diễn một điệu múa, tay nàng ta không ngừng uốn lượn, tà váy bay trong không trung càng làm nàng ta đẹp như thiên tiên, nhan sắc mị hoặc, khẽ cười cũng đủ là người ta rung động

Tần Uyển Tình đưa mắt nhìn Vũ Nhiên, thấy hắn từ đầu đến cuối vẫn nhìn nàng, ái chà tên này có chút kiềm chế giỏi đấy

Cứ như vậy mà nhìn nhau, lại cảm thấy thoải mái vô cùng

Như thể ngàn năm trước đã từng gặp nhau

Tần Nhu lau lau mồ hôi trên trán rồi quay về chỗ ngồi, trong lòng thật muốn đập chết hai người kia, từ đầu đến cuối toàn coi nàng ta là không khí

Tiếp theo là các nữ nhi con quan trong triều, thêu thùa, thi họa, múa, hát... đủ loại. Không khí vô cùng nhộn nhịp. Đây là dịp lấy lòng các công tử địa vị cao, có thể trở thành chính thất thay đổi cuộc đời vô cùng tốt, nên ai cũng cố gắng trổ hết tài năng

Thật buồn ngủ, thà ở hiện đại xem xiếc khỉ vui hơn nhiều

“ Muội muội không phiền trổ tài chứ “ Tần Nhu mềm mại nói

“ Rất phiền “ Tần Uyển Tình nhạt giọng nói

Nghẹn họng

Hoàng thượng có chút nhíu mày

“ Hôm trước nhi thần có bị phong hàn, sức khỏe không tốt lắm “ Tần Uyển Tình như vô tình nói

Không khí lại im lặng

________________________________________________

cuối cùng cũng xong 2 chương trong tuần

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.