Vương Phi Hắc Đạo Chiếm Nhà Giữa

Chương 27: Chương 27: Thu dưỡng mấy tiểu lão công.




Nếu hắn thật sự mang tiểu tổ tông này ra ngoài, không biết vương gia có lột mấy lớp da của hắn xuống hay không? Ít nhất cũng là ba tầng!

"Tiểu Tam thúc thúc, nếu phụ thân hỏi, ngươi cứ trực tiếp đổ hết tất cả trách nhiệm trên người của ta là được, ngươi thông minh như vậy, nên nghĩ đến phải nói như thế nào đi." Tử Lan Thanh không sợ chết chút nào nói.

Dù sao tiểu quỷ kia cùng lắm là đánh mấy cái trên cái mông của nàng.

"Chuyện này. . . Được rồi!" Con ngươi Tiểu Tam xoay động có kế sách vẹn toàn đôi bên, dù sao vương gia thương tiểu cách cách như vậy, cũng sẽ không phạt tiểu cách cách nặng quá.

"Đúng rồi, mang Hoa Hoa và Tiểu Bạch theo nữa." Cặp mắt Tử Lan Thanh sáng lên bổ sung.

Mười phút sau, Tử Lan Thanh đi ra cửa, trên vai là một con mèo trắng khả ái, trong tay ôm một con heo Tiểu Hoa ngoan ngoãn.

Năm năm trôi qua rồi, mà hai con sủng vật không lớn lên một chút nào, khiến Tử Lan Thanh càng tin chắc ‘ kỳ thiên dị nghĩ ’ ban đầu của mình.

Hai tiểu sủng vật này vừa mới đánh một trận ở trong phòng khách, Tử Lan Thanh xuẩt hiện liền biểu hiện ‘ vô cùng ân ái ’, người không biết còn tưởng rằng bọn chúng là từ một bụng mẹ chui ra ngoài.

"Tiểu cách cách, bây giờ chúng ta đi nơi nào?" Tiểu Tam mang theo hộ vệ đông đảo đi theo Tử Lan, nhưng vẫn có cảm giác rợn cả tóc gáy, nếu tiểu tổ tông này xảy ra chuyện gì. . .d.d.lê~quý~đôn Thật không dám tưởng tượng, sau khi vương gia trở lại có thể trực tiếp đưa hắn vào cung ‘ xoẹt ’ một đao hay không!

"Kỹ viện!" Tử Lan Thanh hùng hồn nói nói, chỉ là vừa mới nói xong cũng có chút cảm giác có cái gì không đúng, một tiểu nữ oa đi kỹ viện. . ."Không phải kỹ viện, phải . .là nơi bán nam đồng." Tử Lan Thanh đổi lại nói.

Nơi bán nam đồng? Đó là nơi nào? Tiểu Tam rối rắm!"Cách cách, nơi bán nam đồng này. . ." Gương mặt Tiểu Tam khó xử, sinh sống ở chỗ này nhiều năm như vậy, hắn thật sự không biết nơi bán nam đồng là nơi nào!

"Cả điều này cũng không biết!" Tử Lan Thanh khinh bỉ nhìn Tiểu Tam, mà hai con tiểu sủng vật trên người nàng cũng cùng nhau khinh bỉ nhìn Tiểu Tam, khiến Tiểu Tam có cảm giác phát điên.

Bị chính tiểu chủ tử của mình khi dễ, Tiểu Tam có thể nhịn, nhưng bị hai con động vật khi dễ, hơn nữa trong hai con động vật này còn có một con heo. . . Tiểu Tam hận không làm thịt hai con vật này rồi ninh chín!

Tiện tay móc ra ngân phiếu một ngàn lượng, Tử Lan Thanh như lưu manh vẫy vẫy, "Nếu ai có thể tìm đến nơi bán nam đồng, một ngàn lượng này là của hắn."

Ở nơi này mười lượng bạc đã đủ cho một nhà người thường tiêu sài một tháng, một ngàn lượng như vậy ở hiện đại ít nhất cũng vài chục vạn.

Mà bây giờ chỉ cần trả lời một vấn đề rất nhỏ của tiểu cách cách, vài chục vạn liền đến tay! Nhất thời hộ vệ và nha hoàn ở đó đều điên cuồng. . .

Trải qua hỗn loạn chừng mười phút đồng hồ, cuối cùng Tử Lan Thanh cũng biết nơi bán nam đồng, hơn nữa còn loại tiểu nam đồng mềm mại béo mập, tưởng tượng một chút lại chảy nước miếng. Tử Lan Thanh quyết định, nếu tiểu quỷ Chu Tử Mặc kia có thể tìm vương phi, nàng vì sao lại không thể tìm nam đồng!

Hơn nữa nàng muốn tìm loại nam đồng vô cùng khả ái, nhất định phải đáng yêu hơn Chu Tử Mặc khi còn bé, mà nàng còn có thể dưỡng thành lão công.

Đi dạo qua từng người từng người một, khoan hãy nói, Tử Lan Thanh thật sự gặp được mấy nam đồng xinh đẹp, vì vậy không khách khí chút nào, trực tiếp mua tất cả.

Trong những nam hài xinh đẹp ở đây, có hai người đặc biệt đẹp, đều là do Tử Lan Thanh mua được bởi vị thần bí nào đó trong tổ chức, về phần cái tổ chức thần bí là ai sáng lập. . . Cái này còn cần nói rõ sao?

Nhưng chính Tử Lan Thanh cũng không biết, ban đầu nàng tiện tay sáng lập cái thế lực kia lại phát triển nhanh như vậy.

Nhanh đến mức thậm chí Tử Lan Thanh hoài nghi, sau lưng nhất định có người âm thầm trợ giúp nàng sáng lập thế lực này, hơn nữa thân phận của người đó tuyệt đối không thấp.

Nhưng là. . .

Ai sẽ âm thầm giúp thế lực này đây?

Tử Lan Thanh không nghĩ ra, cũng không muốn suy nghĩ, dù sao đến bây giờ, thế lực này còn bị nàng nắm giữ trong tay, cho dù có người âm thầm giúp một tay cũng là chuyện tốt.

"Cách cách, ngài thật sự định mang những nam đồng này về vương phủ?" Tiểu Tam biết rõ tâm tư vương gia với tiểu cách cách, nếu tiểu cách cách thật sự mang những nam đồng này về vương phủ, thật không biết vương gia có phát điên hay không.

Mà nếu như dụng ý của tiểu cách cách bị vương gia biết, có lẽ cả quốc đô cũng sẽ bị nổ tung!

"Sao vậy? Không được? Ta nói cho ngươi biết, lão công tương lai của ta ở bên trong những nam đồng này, ngươi phải phục vụ cẩn thận, nếu không. . ." Tử Lan Thanh hơi híp cặp mắt nhìn Tiểu Tam.

Sao nàng lại không biết tâm tư của Tiểu Tam, cho nên trước cứ dự phòng trước, tránh cho những nam đồng xinh đẹp này từng người một biến mất.

Như vậy không phải nàng mất trắng bạc hôm nay sao?

Cho nên nói trước để cho Tiểu Tam để ý, nên đến lúc tiểu quỷ Chu Tử Mặc kia muốn động đến những nam đồng này cũng có người mật báo.

Nghe tiểu cách cách nói, khóe miệng Tiểu Tam rụt rụt, đây là lời một đứa trẻ tám tuổi nói sao? Từ lâu trước, hắn không chỉ hoài nghi tiểu cách cách trưởng thành sớm, còn hoài nghi nha đầu này chính là một con yêu nghiệt.

"Thế nào, có ý kiến sao, ngày hôm qua. . ."

"Cô nãi nãi, coi như nô tài van cầu ngài, nô tài sẽ cẩn thận lưu ý mấy vị tiểu gia này ." Tử Lan Thanh mới nói phần đầu, Tiểu Tam cũng biết tiểu tổ tông này lại muốn nói gì, vì vậy vội vàng cắt đứt.

Nơi này nhiều người nhiều miệng, hắn cũng không muốn làm cho mỗi người là một mối uy hiếp đâu.

"Tiểu Tam thúc thúc, coi như ngươi thông minh." Tử Lan Thanh ngồi trở lại cỗ kiệu của mình, hơi mệt mỏi nhắm hai mắt lại, Chu Tử Mặc. . . ngươi có biết vì sao ta muốn làm như vậy không ?

Chỉ vì muốn lấy được chú ý của ngươi. . .

Trong mấy nam đồng ở đó, nam đồng xinh đẹp nhất đang chăm chú nhìn chằm chằm cỗ kiệu Tử Lan lên, trong mắt liêp tiếp xuất hiện tia sáng kì dị.

Sở dĩ hắn tiến vào cái tổ chức kia, chỉ vì muốn tìm nàng, xem xem hôn sự phụ thân lập thành vì mình có hợp ý của hắn hay không.

Hiện tại hắn cảm thấy, tiểu nhân nhi này thật có một chút ý tứ như vậy, đặc biệt lời nàng mới vừa nói, rất phù hợp khẩu vị của hắn.

Nhưng bây giờ bọn hắn còn rất nhỏ, loại hứng thú này có thể trở thành yêu hay không, còn có phải chờ xem. Nếu cuối cùng, hắn thật sự yêu nàng, thì nhất định hắn sẽ dùng hết trăm phương ngàn kế nhét nàng vào trong ngực mình.

Về phần những người khác! Hừ. . . Tới một đánh một, tới một đôi đánh một đôi, nhưng hắn là kỳ tài luyện võ, hắn cũng không tin thế gian này còn có người lợi hại hơn hắn! d.d - le.quy.don

Tử Lan Thanh nhắm hai mắt dưỡng thần vẫn không biết, nàng đã nhận nuôi một tiểu bạch lang (sói) ở bên cạnh, mà tiểu bạch lang này còn là một trong chín vị hôn phu của nàng.

. . .

"Vương gia, vương gia, việc lớn rồi. . ." Tiếng Tiểu Tam gọi thật sự dài, rất dài, khiến Chu Tử Mặc vừa mới hạ triều trở lại vương phủ nhướn mày thon dài mà xinh đẹp của mình.

Tiểu nha đầu Tử Lan kia lại làm loạn cái gì rồi hả ?

Môi mỏng khêu gợi nhẹ nhàng mở ra, giọng nói đầy từ tính chậm rãi phát ra, "Chuyện gì mà kinh hoảng như thế?"

"Cách cách Tử Lan, là cách cách Tử Lan. . ." Tiểu Tam khoa trương vuốt lồng ngực mình, thở không ra hơi nói.

"Nói chậm một chút." Cầm roi ngựa trong tay đưa cho gã sai vặt đang chờ đợi ỏ bên cạnh, Chu Tử Mặc lạnh nhạt nói. Đối với nha đầu nhiều lần gây họa kia, hắn đã thành thói quen rồi.

"Vương Gia, cách cách thu dưỡng mấy đứa trẻ." Tiểu Tam mới không ngu ngốc nói cho vương gia, là hắn mang tiểu cách cách đi ra ngoài, nhưng tiểu cách cách mới thu dưỡng mấy đứa trẻ...

Đó không phải là không có việc gì là thì đi gây sự sao?

"Có tấm lòng là chuyện tốt." Trong giọng nói Chu Tử Mặc có mấy phần hài lòng như vậy, cuối cùng tiểu nha đầu này cũng là một chuyện không tính là xấu.

Nhưng . . .

"Nhưng mấy đứa trẻ đó đều là nam hài, hơn nữa dáng dấp còn rất xinh đẹp, rất xinh đẹp." Trong giọng của Tiểu Tam lộ ra mấy phần hoảng sợ, nhưng trong lòng hắn lại hả hê, ha ha ha. . . có thể chỉnh vương gia thông minh tuyệt đỉnh này trong lúc lơ đãng, cảm giác này. . . tại sao hắn lại CMN thoải mái như vậy!

"Tấm lòng không phân biệt nam nữ!" Chu Tử Mặc đã nổi gân xanh, nhưng lại đang tìm cớ vì nha đầu chết tiệt kia.

"Nhưng cách cách nói sau khi nàng lớn lên sẽ gả cho bọn họ." Được rồi, Tiểu Tam cũng thừa nhận mình tà ác một chút.

Rõ ràng cách cách chỉ nói sẽ một trong những nam đồng kia trúng tuyển sẽ trở thành phu quân của nàng, vậy mà hắn lại trực tiếp đổi thành câu này.

Vì hắn thật sự quá nhớ bộ dáng tức giận của vương gia bình thường lạnh nhạt và lãnh khốc này.

Trái tim đột nhiên phát ra vài tia chua xót, Chu Tử Mặc thật sự muốn vọt vào vương phủ, để băm mấy tên nam đồng dám ‘ quyến rũ ’ bảo bối của hắn thành thịt vụn, nhưng cuối cùng hắn vẫn cứng rắn nhịn được.

Chỉ âm hiểm cười mở miệng, "Nói cho nàng biết, sau khi những đứa bé kia lớn lên, ta sẽ lần lượt lần lượt đưa bọn họ vào cung." Chu Tử Mặc nói xong câu này trực tiếp để lại bóng lưng cao ngạo cho mọi người.

Nhìn bóng lưng vương gia, thần sắc Tiểu Tam quái dị, khóe miệng rụt rụt, lúc nào thì vương gia đổi tính rồi hả ? Hay là nói, đây là yên tĩnh trước khi xảy ra bão táp. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.