Vương Phi Mười Ba Tuổi

Chương 301: Chương 301: Cắn người miệng mềm (7)




Chống lại ánh mắt nghi vấn của Lưu Nguyệt cùng Thu Ngân và Ngạn Hổ , Hiên Viên Triệt cười cười nói: “Không có chuyện không làm gì mà hưởng lợi, nhận ân tình của người ta, cũng phải trả nợ ân tình cho người ta.”

Lời này rơi xuống, Thu Ngân cùng Ngạn Hổ còn có điểm mờ mịt không hiểu, Lưu Nguyệt lại phản ứng cực nhanh hiểu được.

“Bọn họ cũng coi như có tính toán hết mọi chuyện phải không?” .Buông chiếc đũa trong tay, Lưu Nguyệt nhìn Hiên Viên Triệt hỏi.

Hiên Viên Triệt từ bên ngoài trở về, bởi vì ngay lúc đó thời gian gấp rút, nàng vẫn chưa kịp hỏi Hiên Viên Triệt về chuyện đã xảy ra trong ba năm kia.

Hiện nay nghe Hiên Viên Triệt nói như vậy, ở bên ngoài ba năm, Hải đảo thần bí nhìn qua cũng biết là đã dành không ít công phu trị liệu tốt cho Hiên Viên Triệt, thiên hạ này không có ăn cơm miễn phí, xem ra ân tình mà Mộ Dung Vô Địch đã cứu mạng, còn chưa đủ đáp ứng.

Hiên Viên Triệt nhìn Lưu Nguyệt đã đoán ra, cũng không giấu diếm, cười gật gật đầu.

Thu Ngân cùng Ngạn Hổ đi theo Hiên Viên Triệt nhiều năm, cũng là đã rất hiểu được chủ nhân, lúc này cùng một lúc phản ứng, nhất thời đồng loạt kêu lên nói: ” Họ còn cần như thế nào mới đủ ?”

Một bên Mộ Dung Vô Địch nghe được lời này, liếc mắt nhìn Lưu Nguyệt một cái.

Chậm rãi tiếp lời: “Ngày đó trọng thương quá nặng, những dược liệu bình thường hoàn toàn không thể trị liệu, toàn bộ đều sử dụng dược liệu quý để bảo toàn mạng sống, thật sự đã dùng một ít thứ tốt. Trên đảo quý trọng nhất là Cửu chuyển hoàn hồn đan (một loại đan dược cải tử hồi sinh), cũng vì cứu thiếu gia mà sử dụng một viên.”

Thu Ngân cùng Ngạn Hổ đồng loạt hút một ngụm lãnh khí, ngay cả Đỗ Nhất vốn không biểu hiện cảm xúc , cũng phải khẽ nhíu mày.

Chính là tiên đan mà ngay lập tức có thể cứu mạng, danh phong đệ nhất linh dược a, nhìn khắp bảy nước không có một viên.

Lưu Nguyệt tuy rằng không biết thuốc này sử dụng cái gì để phối ra , bất quá xem biểu tình của ba người , thứ này khẳng định là rất khó có thể tìm được , thật sự là bảo vật hiếm có.

Đưa tay nắm chặt tay Hiên Viên Triệt, ngày đó, Hiên Viên Triệt nhất định là trọng thương rất nặng , rất nguy hiểm tới tính mạng, mới phải sử dụng dược liệu tốt như vậy.

Nàng không có đi cùng, không biết như thế nào , kinh tâm động phách, nhưng nàng có thể ngầm hiểu, nàng có thể tưởng tượng.

Hơn nữa, Hiên Viên Triệt sau khi trở về, tuy rằng không lộ thân thủ, nhưng nàng cảm giác được, hắn trở nên càng mạnh , chỉ cần nhìn cái loại khinh công có thể ngang dọc sông nước , nàng có thể hiểu được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.