Vương Phi Mười Ba Tuổi

Chương 610: Chương 610: Lật thuyền trong mương 6




Lưu Nguyệt lại cười cười, nhìn tộc trưởng mười bảy tộc Tiên Ti trong nháy mắt câm họng, nói: “Chút tài mọn, thất lễ, khiến mọi người chê cười rồi.”

Một câu nhún nhường, đột nhiên tộc trưởng mười bảy tộc Tiên Ti đang im lặng, thoáng cái phục hồi tinh thần lại, liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên một chút vẻ khác thường, trên mặt lại vẫn cười.

“Ha ha, nhiếp chính vương khiêm tốn như vậy, vậy chúng ta lại càng không đáng giá được nhắc tới rồi.” Tộc trưởng tộc Hùng Khoát phục hồi tinh thần đầu tiên, cười ha ha, nói với Lưu Nguyệt.

“Đúng vậy, một người tùy tùng của nhiếp chính vương đã có bản lãnh như thế, có thể tưởng tượng bản thân nhiếp chính vương lợi hại bao nhiêu, hôm nay cho chúng ta mở rộng tầm mắt, mở rộng tầm mắt.”

“Đúng vậy….”

Tộc trưởng tộc Hùng Khoát nói một câu, mười mấy tộc trưởng khác lập tức cũng hoàn hồn, khuôn mặt tươi cười sáng lạn lấy lòng Lưu Nguyệt.

Thật là nhiệt tình quá mức.

“Đến, đến, đến, nhiếp chính vương làm khó Tiên Ti ta một lần, hôm nay liền uống rượu cất đặc chế của Tiên Ti chúng ta, đây chính là rượu chỉ dùng trong đại hội ba năm một lần, chúng ta ba năm mở một đại hội, mới có thể treo rượu ngon làm phần thưởng cho các dũng sĩ.”

Trong tiếng tâng bốc, hai hàng thiếu nữ Tiên Ti, từ dưới đài cao bưng lên mười mấy chén rượu ngon đi lên đài, tộc trưởng tộc Hùng Khoát thấy vậy nói cùng Lưu Nguyệt.

Hương vị tinh khiết và thơm lừng theo những chén rượu lại đây, càng thơm ngon.

Lưu Nguyệt khe khẽ hít một hơi, mùi rượu thật mạnh, mùi thơm, nùng mà không ngấy, hương mà không tục, không cần uống, cũng biết là rượu ngon.

Hai hàng thiếu nữ uyển chuyển đi tới trước người Lưu Nguyệt, giơ chén rượu trong tay lên, để cho Lưu Nguyệt tùy ý lựa chọn.

Khách nhân tôn quý đường sá xa xôi mà đến, khách đến là nhất, đây là quy củ của thảo nguyên.

Lưu Nguyệt thấy vậy cười cười đưa tay lấy một chén, bưng tới chóp mũi hít thật sâu, đầu ngón tay lơ đãng cho vào trong chén, không có khác thường đây chính là một chén rượu ngon mà thôi.

“Rượu ngon.” Lưu Nguyệt lúc này khen một tiếng.

“Đó là đương nhiên.” Tộc Tam Hợp, tộc Hùng Khoát, tộc Hợp Lực, ba đại tộc trưởng đồng thời lên tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.