Vương Phi Muốn Tái Giá Rồi

Chương 370: Chương 370




Lãnh Băng Cơ nghiêng người tránh ra: “Hôm nay con mang đến cho Linh bà một cố nhân, có phải là con vu oan bà ta hay không, mẫu phi nghe xong sẽ rõ.”

Na Trát Nhất Nặc đứng ở đằng sau Lãnh Băng Cơ, lúc này rất tự nhiên đứng ra, hành lễ với Huệ Phi.

“Na Trát Nhất Nặc bái kiến Huệ Phi nương nương, Nhất Nặc phụng mệnh của giáo chủ, xa xôi ngàn dặm đi lên kinh, chính là để bắt tên cặn bã phạm phải rất nhiều án mạng, khinh sư diệt tổ này về Thánh Nữ giáo, thay trời hành đạo.”

Linh bà một mực phủ nhận: “Nô tỳ không hề quen biết vị cô nương này, càng không biết Thánh Nữ giáo là cái gì. Vương phi nương nương vì vu oan cho nô tỳ mà không từ thủ đoạn nào. Người cho rằng giết chết nô tỳ thì trên thế gian sẽ không có ai biết được bí mật của người sao? Ngươi căn bản không phải Lãnh Băng Cơ! Lãnh Băng Cơ ở hôm đại hôn với Phong Vương gia đã chết ở trong kiệu rồi.”

“Chứng cứ?” Lãnh Băng Cơ xòe tay ra.

Linh bà cười lạnh: “Hôm nay có cao nhân ở đây, đã bố trí thiên la địa võng, chỉ cần khiến cho ngươi hiện về nguyên hình thì tất cả chân tướng sẽ được phơi bày ra ánh sáng, ngươi nghĩ rằng ngươi sẽ gặp được may mắn nữa sao?”

Lãnh Băng Cơ không gấp không hoảng, ung dung cười một cái: “Trả lại câu này cho ngươi, Linh bà, ngươi tội ác tày trời, không biết hối cải, nối giáo cho giặc, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi.”

Hai người ai cũng có lí của chính mình, Huệ Phi quay mặt hỏi đạo sĩ đang đứng bên cạnh: “Đạo sĩ thấy như nào?”

Hai mắt của tên đạo sĩ đó sáng ngời, vẻ mặt cương trực: “Đúng như những gì Linh bà nói, người này giữa trán có tà khí, ấn đường có màu đen, tuyệt đối không phải người thường. Là quỷ hay là yêu, sau khi ta bắt được nàng ta, dùng thần chú trấn áp, liền có thể ép nàng ta hiện nguyên hình.”

Na Trát Nhất Nặc đứng ở sau người Băng Cơ nói nhỏ: “Tên cẩu đạo sĩ này tên là Vân Hứa, cùng một giuộc với Linh bà, vừa nãy hai người dùng truyền âm bàn bạc xem nên đối phó người như nào, hãy cẩn thận phù chú của tên đạo sĩ kia, bên trên phù chú đó có kịch độc, nếu như kịch độc đó tiếp cúc với da thì sẽ khiến cho toàn thân tê liệt, không cử động được.”’

Hai người này là cùng một giuộc?

Lãnh Băng Cơ suy nghĩ một lúc liền hiểu rõ sự việc.

Nghe nói Mao Sơn thuật này được chia thành đạo thuật và vu thuật, đạo thuật có thể diệt quỷ trừ yêu, xem bói, xu cát tị hung cho dân, vì thế mà rất được đế vương của thời Lịch sùng bái.

Nhưng vu thuật lại không như vậy, vu thuật lại có cách đi trái ngược với đạo thuật, đa phần là những thủ đoạn hại người ở sau lưng người ta, vì thế mà bị cấm ở trong cung.

Nếu đúng như những gì Nhất Nặc nói, Linh bà ở trong cung sẽ không thể động tay động chân được, bà ta muốn đối phó nàng thì chắc chắn sẽ tì trợ thủ.

Tên đạo sĩ Vân Hứa này dám mượn thuốc độc để giả thần giả quỷ, đây chính là tên giả danh lừa bịp, chỉ cần vạch trần ông ta thì Linh bà cũng không còn gì để dựa vào nữa, cho dù bà ta có công phu thì sao, có thể trốn thoát khỏi phòng bị nghiêm ngặt của hoàng cung sao?

Linh bà vậy mà dám truyền âm với người khác trước mắt Na Trát Nhất Nặc, chắc chắn bà ta cho rằng nàng ấy không hiểu thuật truyền âm này. Xem ra nha đầu này tuy rằng tuổi còn nhỏ nhưng lại là một nhân vật lợi hại.

Nàng ấy dám đơn phương độc mã đến đây tìm Linh bà tính sổ, chắc chắn đã tìm hiểu rõ ràng gốc rễ của Linh bà. Mà nàng ấy tuổi còn nhỏ, Linh bà trước kia chắc chắn không quen biết nàng ấy vì thế mà không hiểu rõ.

Nếu mà theo hướng này, phần thắng của nàng cũng nhiều hơn được hai phần.

Trong lòng tính toán xong liền thấp giọng nói với Nhất Nặc: “Lát nữa ta đối phó tên đạo sĩ kia, Linh bà giao cho ngươi. Đừng có nương tay, nếu không thì hôm nay chúng ta chỉ có thể chết tại đây thôi.”

Na Trát Nhất Nặc không hề lộ ra biểu cảm sợ hãi, ngược lại lại có chút hưng phấn, rất khớp với câu nói “Nghé con không biết sợ cọp”

Lãnh Băng Cơ nói: “Đạo sĩ Vân Hứa đúng không? Ta và ông trước kia không oán, bây giờ không thù, không biết đang yên đang lành sao ông lại vu tội cho ta? Ông có biết rằng tà thuyết mê hoặc quần chúng, dĩ hạ phạm thượng, những thứ này cũng là tội chém đầu?”

Vân Hứa rất kinh ngạc khi nàng vừa mở mồm đã gọi ra tên hiệu của ông: “Nếu như bần đạo dám nói thì chắc chắn trong lòng đã có dự tính trước. Ngươi dùng thân thể của đại tiểu thư nhà họ Lãnh để mê hoặc Vương gia, gây chia rẽ tình cảm mẫu tử của họ, hại quốc hại dân, hôm nay bần đạo sẽ thay trời hành đạo, thu thập tên cô hồn ngươi.”

Lãnh Băng Cơ không cho là đúng: “Được thôi, tà không thắng được chính, hôm nay ta sẽ dùng y thuật để trấn áp đạo thuật của ông. Để xem bản lĩnh giả thần giả quỷ của ông lợi hại hay là y thuật tề thế cứu nhân của ta hơn một bậc.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.