Vương Phi Muốn Tái Giá Rồi

Chương 405: Chương 405




Do đó nó có thể phát hiện hàm lượng máu chỉ bằng một phần triệu và làm suất hiện các vết máu.

Lần trước ở trong Kim Gia Điện người kia thông qua con báo máu me đầm đìa vu oan mình.

Lãnh Băng Cơ liên muốn thông qua biện pháp này tìm kiếm hung thủ

Đáng tiếc khi đó thị vệ ngoài cửa vừa lúc bị trúng kế điệu hổ ly sơn khiến cho phạm vi hung thủ mở rộng không có cách nào truy được nàng cũng chỉ có thể coi như vậy thôi hôm nay hung thủ sau khi đạt được mục đích lại càng thêm phách lối còn không buông tha mình lần nữa bỏ đá xuống giếng, nàng liền không cần phải khách khí

Cho dù người kia rửa tay qua tám lần ở thời cổ đại không có chất tẩy trắng đây loại thuốc thử này sẽ vô cùng hữu hiệu.

Lãnh Bằng Cơ bình tĩnh đứng dậy, lệnh mấy tên ngục tốt kia vươn tay ra, phun thuốc thử trong tay lên lòng bàn tay mấy tên đó.

Những ngục tốt đều cảm thấy không hiểu thấu, không hiểu là ý gì, đành phải nghe lời mà đưa tay ra cho nàng phun.

Lãnh Băng Cơ phân phó:

“Tắt đèn”

Nói xong ngọn đèn bên trong phòng giam đều được dập tắt, tia sáng trong phòng thật không rõ ràng, mười phần âm u.

Lúc này, phát sinh một chuyện khiến người bất ngờ, trên hai tay một tên ngục tốt vậy mà hiện ra màu huỳnh quang xanh nhạt, ở trong bóng đêm vô cùng bắt mắt.

Lãnh Băng Cơ cười lạnh, đưa tay chỉ:

“Người vu oan chính là hắn!”

Ngục tốt nhìn qua trái phải một chút, vẻ mặt khó hiểu.

“Vương phi nương nương ngài đây là có ý gì? Người nói là tiểu nhân làm, nhưng chứng cứ ở đâu?”

Lãnh Bằng Cơ hừ nhẹ một tiếng:

“Vậy trước tiên người hãy giải thích cho ta, vết máu trên tay người này là từ đầu đến?

“Tay ta sạch sẽ, nơi nào có một chút vết máu nào? Rõ ràng là người phun trên tay của ta thứ gì đó rồi vu oan cho ta”

“Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

Nếu vậy tại sao trong lòng bàn tay của người khác lại không có phản ứng gì?”.

Lãnh Băng Cơ đi thẳng tới vị trí phát hiện xác con báo hôm nay, phun lên phía trên một chút thuốc thử.

Lần này, phản ứng hết sức nhanh chóng, vị trí có vết máu lưu lại lập tức thoáng hiện huỳnh quang càng ngày càng sáng.

“Cho dù người có hoa tẩy qua mấy lần, thuốc nước này của ta cũng có thể dễ dàng kiểm tra ra vết máu lưu lại trên tay người.

Cho nên, khuyên người vẫn nên thành thật khai ra, miễn phải chịu cực hình”

Thẩm Phong Vân nhìn thấy thuốc thử trong tay nàng trợn cả mắt lên.

Tẩu tử nhà mình quả thực chính là một cái bảo tàng.

Ngục tốt lúc này thật luống cuống, còn muốn giản biện.

“Ta hôm qua giết gà bị dính lên”

Lãnh Băng Cơ không có tốn nhiều môi lưỡi:

“Nghe nói hình cụ trong thiên lao không ít, tư vị trong đó chắc hẳn ngươi cũng quen thuộc nhất, muốn thử qua một chút hay không? Ở chỗ này của ta còn có dụng cụ phát hiện nói dối, chỉ cần là người nói láo, người lập tức sẽ có cảm giác như bị sét đánh, hai loại phối hợp, chắc chắn người rất nhanh liền có thể trung thực khai báo”

Thẩm Phong Vân bội phục Lãnh Băng Cơ đến đầu rạp xuống đất, cũng tin tưởng không nghi ngờ, lập tức sai người đem ngục tốt mang xuống, bắt đầu dụng hình.

Những người này đừng nhìn bình thường tra tấn phạm nhân vô cùng tâm ngoan thủ lạt, thế nhưng đến khi dùng tại trên người mình, lập tức liền sợ, còn chưa làm thật đã lập tức hướng về phía Thẩm Phong Vân thẳng thắn nhận tội.

“Ta khai, ta khai hết, ta chính là nhận một trăm lượng bạc từ Đàm công cộng, trong lúc nhất thời bị tiền tài câu mất hồn.

Là hắn ta sai sử ta làm”

Đàm công công?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.