Lãnh Băng Cơ đang hết sức chú tâm thì đột nhiên nàng lại nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài cửa, ngoài ra còn có cả giọng nói nữa. Nàng nhanh chóng tắt đèn pin cầm trong tay đi.
“Đã muộn như thế này rồi, ta còn tưởng rằng công chúa không quay về hành cùng nữa chứ.” Đó là giọng của người tên Yêu Cửu.
“Ta nhận được tin tức nói là thái tử đã quay trở về Nam Chiếu rồi, ta thật sự không thể kiềm chế được nữa nên đã cưỡi ngựa nhanh chóng trở về. Mong là sáng sớm ngày mai ta có thể gặp được người trong lòng thái tử đưa về. Có thể khiến cho ca ca của ta rung động, chắc hẳn nàng ta cũng là một nữ nhân rất giỏi nhỉ”.
Lãnh Băng Cơ giật nảy cả mình, vậy mà công chúa Nam Chiếu lại trở về hành cùng ngày trong đêm, nàng ta muốn tới kiểm tra cổ trùng của mình sao?
Nếu như công chúa Nam Chiếu biết nàng đang ở đây thì vỏ bọc ngụy trang của nàng cũng sẽ bị phát hiện, vậy thì sẽ hỏng chuyện lớn của nàng mất.
Trong lúc nước sôi lửa bỏng, Lãnh Băng Cơ liếc mắt nhìn xung quanh một lượt, ngoại trừ cái tủ ở trong góc phòng ra thì không có chỗ nào để ẩn náu cả.
Lãnh Băng Cơ bước nhẹ như con báo đi tới cái tủ ở trước mặt mình, nàng duỗi tay ra kéo, dường như có khóa chìm vậy mà lại không mở ra được.
Lãnh Băng Cơ nghe thấy tiếng bước chân và tiếng nói chuyện của hai người càng lúc càng gần cửa ra vào rồi sắp mở cửa phòng ra tới nơi luôn rồi. Đối phương cầm theo đèn lồng trong tay, ánh sáng xuyên qua cửa sổ hắt vào bên trong căn phòng.
Lãnh Bằng Cơ vô cùng hoảng loạn.
Vào lúc ngàn cân treo sợi tóc thì cánh cửa tủ phía sau lặng lẽ được mở ra, có một cánh tay ở bên trong vươn ra bịt lấy miệng của Lãnh Băng Cơ rồi kéo nàng vào bên trong tủ.
Tốc độ này tuyệt đối có thể theo kịp hiệu quả kích thích của vòng tròn định mệnh vậy.
Lúc Lãnh Băng Cơ đang vô cùng căng thẳng thì đột nhiên có một cánh tay từ phía sau vươn tới, nếu như không phải đối phương bịt kín lấy miệng của nàng thì chắc chắn nàng sẽ hét lên một tiếng đầy hoảng sợ.
Người ở bên trong tủ khẽ nói với Lãnh Băng Cơ: “Đừng lên tiếng.”
Trong tình huống nước sôi lửa bỏng này Lãnh Băng Cơ cố nén sự sợ hãi ở trong lòng mình lại, nàng nuốt xuống tiếng kêu hoảng sợ. Trước có sói sau có hổ, có lẽ sẽ đều là nguy hiểm. Lãnh Băng Cơ xoay người một cái rồi tiến vào trong tủ.
Người kia lại đóng chặt cánh cửa tủ lại.
Cũng ngay vào lúc đó công chúa Nam Chiếu và Yêu Cửu cùng bước vào trong phòng.
Công chúa Nam Chiếu bất mãn nói: “Cũng không biết khóa cửa phòng lại, không sợ kẻ nào không có mắt xông vào đây sao? Chả trách hôm nay những trùng cổ kia lại đi ra ngoài như thế?
“Hôm nay tiểu nhân đã đặc biệt dặn dò xuống dưới rồi mà không biết kẻ nào lại bất cẩn đến thể? Ngày mai tiểu nhân nhất định sẽ điều tra thật kỹ”.
Công chúa Nam Chiếu ừ một tiếng rồi nói tiếp: “Vừa rồi chúng ta nói đến đâu rồi nhỉ?
Yêu Cửu đốt đèn lồng, cậu ta nhìn xung quanh một lượt trước rồi mới nói tiếp.
“Y thuật của người nọ rất cao siêu, tài năng cũng tốt, thông minh cơ trí, hơn nữa còn nghiêng nước nghiêng thành đúng là rất xứng với thái tử điện hạ, điều đáng tiếc duy nhất chính là thân phận của nàng ta không xứng”.
Lãnh Băng Cơ biết rõ hai người họ đang bàn luận về bản thân mình thế nhưng giờ này nàng lại không có tâm trạng để nghe.
Rất rõ ràng chắc chắn người trong chiếc tủ này cũng là lặng lẽ lẻn vào đây, có ý đồ gì đó.
Có lẽ là do Lãnh Băng Cơ tới đây nên khiến cho người đó hoảng sợ trong lúc vội vã cũng chỉ có thể trốn vào trong cửa tủ này.