Mà những người ngồi ở phía bên ngoài màn che không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, chỉ nghe có người không ngừng kêu la thảm thiết. Âm thanh này vô cùng thê lương, vừa nghe đã biết người này nhất định đang chịu một cơn đau đớn khó hình dung được, mọi người không khỏi lộ vẻ xúc động. Đối với thuật độc cố của Nam Chiếu này, tất cả mọi người đều không rét mà run.
Ước chừng qua thời gian một chén trà, nữ tử mới yên tĩnh trở lại.
Tấm vải che mặt cũng vì nàng ta giấy giụa mà tuột sang một bên, lộ ra một khuôn mặt hoàn toàn thay đổi Lãnh Băng Cơ cố ý đến xem, da của nàng ta gần như trong suốt, mạch máu dưới mặt cũng trở nên bắt mắt. Mà ngũ quan cũng bởi vì sưng tấy mà trở nên biến dạng, không thể nhận ra diện mạo ban đầu.
€ó lẽ do bản thân nhạy cảm sao?
Hô hấp người trúng cổ dần dần trở nên yếu ớt, người cũng thôi cựa quậy, toàn thân bất động, như thể đã lâm vào hôn mê.
Na Trát Nhất Nặc khoát tay về phía Lãnh Băng Cơ, cất giọng nói: “Vậy mời Phong Vương phi trổ tài nhỉ? Trận tỷ thí bắt đầu rồi!”
Cung nữ thắp hai nén hương cắm vào lư hương. Một nén ở trong tấm bình phong và một nén ở chính điện để tính toán thời gian.
Lãnh Băng Cơ một mực nhìn chảm chảm chuyển động trên tay Na Trát Nhất Nặc, cảm thấy không quen với tất cả cố độc mà nàng ta làm ra, trong lòng.
không có một điểm chắc chắn nào.
Nàng bước lên phía trước vén tấm vải trắng phủ trên người trúng cổ, bởi vì làn da người bệnh gần như trong suốt, mạch máu rõ nét, mắt trần có thể thấy được những vết sưng to bằng hạt đậu lăn qua lăn lại Đoán đại thì đây chắc là những thứ to bằng hạt vừng màu vàng mà Na Trát Nhất Nặc đổ vào miệng nữ tử, khi xâm nhập vào cơ thể nàng ta đã hấp thu chất dinh dưỡng mà nhanh chóng lớn lên.
Đây là Kim Tảm cổ mà Na Dạ Bạch đã nói. Cuối cùng, nó có thế đục thân thế chui ra ngoài, biến nữ tử này thành một cái rây lọc!
Lãnh Băng Cơ không biết nên dùng loại thuốc nào để đối phó với đám côn trùng này. Nàng quyết định thật nhanh, nhanh tay lẹ chân rút ra huyết dịch của nữ tử, dùng hệ thống kiểm tra đo lường để phát hiện độc tính, nhờ đó mà có thể tùy bệnh hốt thuốc.
Cùng lúc đó, nàng xoay người lấy trong hòm thuốc ra một ít nước thuốc, dùng đá mài nhẹ nhàng quét qua: “đùng đùng”bên trên phá vỡ phong ấn, đặt thành một hàng dưới chân, toàn bộ động tác như mây bay nước chảy lưu loát sinh động, rất quyết đoán và dứt khoát.
Dưới cái nhìn sáng ngời của Nhất Nặc, nàng đâu vào đấy lấy ra cây ngân châm, lưu loát đâm vào các huyệt vị của bệnh nhân.
Ngân châm phong ấn huyệt vị, những con cổ trùng bị nhốt lại ‘Sau đó, nàng cầm dao mổ nhẹ nhàng rạch lên da bệnh nhân, cây ngân châm nhanh tay lẹ mắt nảy lên, tức thì những con cố độc Kim Tắm theo miệng vết thương bị gắp ra, thả vào các lọ thuốc.
Na Trát Nhất Nặc đứng ở một bên khoanh tay quan sát từng cử động của nàng, khẽ khàng cười: “Mặc dù phương pháp của ngươi rất hiệu quả, nhưng trong thời gian một nén hương diệt trừ hoàn toàn Kim Tắm cổ của ta, e là khó đấy”
Lãnh Băng Cơ không nhiều lời, ngừng lại động tác trên tay, chuyên tâm chơi đùa các lọ thuốc, lại còn kiếm tra cẩn thận các mẫu huyết dịch với vẻ chăm chú.
Nhìn Na Trát Nhất Nặc đang ù ù cạc cạc, đặc biệt là những nước thuốc kia, tất cả đều trong vắt như nước, không biết nó có công dụng gì.
Cổ trùng được ngâm trong nước thuốc lúc này đã có biến hóa, có con vẫn sôi động như trước, có con cuộn thành một viên tròn, thu nhỏ lại to bằng hạt vừng. Có thể thấy, loại nước thuốc này rất hữu hiệu đối với Kim Tảm cổ.
Lãnh Băng Cơ lập tức dùng kim tiêm hút lấy dịch, tiêm vào bên trong thân thể của người trúng cổ trùng. Sau đó lại căn cứ vào huyết dịch kiểm tra đo lường độc tính được rút ra, chế ra các phương thuốc giải độc khác nhau, cùng lúc đó vội vàng chuẩn bị tốt thuốc dẫn, dùng tăm bông chấm lấy từng chút nước thuốc một, nhanh chóng bôi lên trên vết thương vừa mới cắt.