Đúng như dự đoán, xem ra, Hiên Vương Gia rất yêu thích xá muội của ta. Một hán tử rất tốt, cứ như vậy bị lãng phí rồi.
Tương ngộ lương tài, kỳ phùng địch phủ, Phong Vương Phi, sau này nàng sẽ không còn co đơn rồi, có người cùng nàng chơi vui rồi”
Lãnh Băng Cơ nhẹ cười xùy một tiếng: “Cũng không phải gả cho nam nhân của ta, đối với ta có dính dáng gì chứ?”
Na Dạ Bạch cười đến mức càng thêm ý vị thâm trường: “Ngày kia ta muốn về Nam Chiếu rồi. Ta cảm thấy, hai người chúng ta có thể hợp tác. Ta giúp nàng áp chế nàng ta, nàng giúp ta hãm chân nàng ta. Nàng biết mà, ta không hi vọng có một ngày nàng ta về Nam Chiếu”
Lãnh Băng Cơ nhún nhún vai: “Hoàn toàn ngược lại, ta chỉ muốn đem nàng ta chạy về Nam Chiếu sớm một chút, gieo họa cho con dân của các người.”
Na Dạ Bạch khẽ kêu một tiếng, từ trước mặt Lãnh Băng Cơ, vênh váo đi qua.
Hạo Vương Phi cùng Duệ Vương Phi đều không vào Hỉ Đường, đang tận tình khuyên bảo Hiên Vương Phi.
Hiên Vương Phi không hề trách móc mắng, chỉ là lấy khăn che mặt, đau lòng lau nước mắt. Hả lòng hả dạ muốn ỷ vào được sủng mà kiêu ngạo, ai mà ngờ, Hiên Vương vậy mà chẳng hề chú ý đến tình cảm vợ chồng, khiến mặt mũi nàng ấy mất sạch.
Như Ý ở trước mặt nàng ấy làm cho mất mặt, nhún vai một cái rồi rời đi.
Hiên Vương Phi nhìn theo bóng lưng của nàng ta, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
“Bao nhiêu năm đối tốt với nàng ta đều cho chó ăn rồi, có câu nói rất hay, thà rằng đắc tội quân tử không đắc tội tiểu nhân, hôm nay xem như là ta đã biết rồi. Ta chẳng qua chỉ là khuyên nàng ta suy nghĩ tới mặt mũi của Hoàng Gia, nàng ta dĩ nhiên liền ghi hận trong lòng, sau lưng liền đâm ta một đao”
Lãnh Băng Cơ cảm thấy không hiểu gì cả, vài ngày trước, cô tẩu hai người không phải vừa mới cho qua tất cả hiềm khích lúc trước, là hai mà như một sao? Tại sao trong chớp mắt liền trở mặt thành thù rồi? Tại sao Như Ý sau lưng lại hại Hiên Vương phi? Một buổi vui vẻ, liền giống như một mớ bòng bong, làm ầm ĩ náo nhiệt.
Mọi người đều biết, sau này Hiên Vương phủ có lẽ có kịch hay để xem rồi.
Hai ngày sau, sứ thân Nam Chiếu và Na Dạ Bạch đi đến, Na Trát Nhất Nặc bị coi như hạt nhân nguyên tử, ở lại Trường An.
Nghe nói, Hiên Vương Phi lên, mỗi ngày đều gà bay chó chạy, chơi đùa rất náo nhiệt.
Vốn là, Hiên Vương có rất nhiều cơ thiếp, trong nhà không yên ổn, nhưng Hiên Vương Phi cường thế, có thể đè ép những cơ thiếp có xuất thân không cao. Sau lưng các nàng ta tuy không thể thiếu được minh tranh ám đấu, nhưng bình thường sẽ không làm ra biến cố lớn quá ầmï.
Nhưng sau khi Na Trát Nhất Nặc đi vào Hiên Vương Phủ, tất cả đều trở nên không giống trước nữa rồi.
Nghe Duệ Vương Phi nói chuyện phiếm, Na Trát Nhất Nặc ở trước mặt Hiên Vương Phi rất được sủng ái, sau khi Hiên Vương lấy nàng ta vào phủ, gần như đã đem gần hết các cơ thiếp ban đầu lạnh nhạt đưa sang một bên, cũng bao gồm cả Hiên Vương Phi.
Hiên Vương Phi tức không chịu nổi, coi Na Trát Nhất Nặc như cái đỉnh trong mắt, cái gai trong thịt. Vốn cho là nàng ta không có chỗ nương tựa, lẻ loi một mình, không có gì để dựa vào, sớm muộn cũng bị nắm bắt, nhào tròn bóp nghiến.
Ai biết, Hiên Vương càng che chở bênh vực nàng ta, coi nàng ta thành tâm can bảo bối, nâng niu trong lòng bàn tay, ai cũng không thể ức hiếp. Hiên Vương Phi tức đến sắp thổ huyết.
Na Trát Nhất Nặc lại lợi hại, đám nữ nhân trong phủ, ngoại trừ thần thương khẩu chiến, trên miệng có chút tiền, một chút cũng không biết làm gì nàng ta.
Hơn nữa Duệ Vương Phi nói cho Băng Cơ, Hiên Vương cùng với Na Trát Nhất Nặc ở bên nhau, vậy mà là công chúa Như Ý đáp cầu dắt mối, họ đã ngoại tình trong tầm mắt của Hiên Vương Phi.
Hiên Vương Phi tra hỏi người thường đi bên cạnh Hiên Vương, sau khi biết được chân tướng, mới tại ngày đại hỉ, nói với Như Ý lời khó nghe như thế.