Tại Khách điếm
-Tiểu thư ơi!Sáng rồi mau dzậy thôi!......*lay
lay* .Chứng nào tật nấy.Lại ngủ ko biết trời
đất là gì? Thiệt hết thuốc chữa.Phải có biện
pháp thôi.....
*suy nhĩ ... suy nghĩ*............ Aaaa có rồi hihi
-CHÁY!!!!Cháy nhà rồi! chạy mau.
-CHÁY ....*mắt mơ
màng*...CHÁY ..........hả??..OMG!cháy chạy lẹ!
Nghe thấy cháy nhà, nàng mở trợn mắt bật
dậy ,ba chân bốn cẳng chạy xông ra ngoài ,đá
bay cả cửa ,chạy tót ra khỏi phòng chẳng màng
đến hình tượng. đầu tóc thì như ma, y phục
thì xộc xệch.Cứ thế xông ra ngoài ko ngừng hô
to:
“Cháy....Cháy...Cháy !“.
Chạy chưa được bao xa, nàng đã nghe tiếng
cười của ai đó thật trướng tai.Cả trên lầu dưới
lầu đều là những ánh mắt ngạc nhiên.
Tiếng cười ấy ko của ai khác chính là nha đầu
thúi - Tiểu Ái Dám lừa nàng.
Nàng trợt tỉnh ngộ quay phắt lại,trừng lớn mắt
về phía tiểu nha đầu Tiểu Ái .
Tiểu Ái đáng ghét, hại ta làm tâm điểm trung
tâm của sự chú ý.Ai ai cũng nhìn ta bằng con
mắt kinh khủng chẳng thể nào diễn tả nổi ,y
như đười ươi xổng chuồng không bằng ,khiến
cho ta quê một cục chẳng biết giấu mặt vào
đâu (︶﹏︶|||)~.Tức chết đi mà!!
Quay ra phía Tiểu Ái, ánh mắt của nàng chuyển
từ Xấu hổ ,mất mặt chuyển thành ánh mắt sát
nhân nhìn chằm chằm Tiểu Ái ,từ tốn bước đi
từng bước một .
Tiểu Ái cảm thấy ánh mắt của Tiểu thư nàng
lúc càng nghiêm trọng ,lùi theo từng bước
chân của nàng tiền đến .Cảm giác như ngọn
lửa cháy bùng bùng sắp sửa đổ ập lên người
mình, càng khiến lòng Tiểu Ái bất an ,vội lên
tiếng:
- “Tiểu thư e sai rồi,tiểu thư đừng nhìn em
như thế...tiểu thư đừng lại đây...em sợ !!!” Lập
tức Tiểu Ái xoay 180 độ...co giò chạy thục
mạng hết lên lầu 2 của khách điếm lại xuống
lầu 1!!!!
Những bước chân của nàng càng lúc càng
nhanh hơn.Chớp mắt bước chân ngắn cũi cỡ
của nàng đã chuyển sang từng bước chạy dài
đuổi theo Tiểu Ái không ngừng la hét còn hơn
lúc trước:“Ngươi mau đứng lại.....ngươi mà
không dừng lại ta thề ta không ăn cứt à nhầm
không ăn cơm! Ngươi mau...hộc hộc...dừng
lại...hộc hộc...”
-Em hổng có ngu mà dừng lại ,tiểu thư phải
dừng trước em mới dừng với cả tiểu thư phải
tha lỗi cho em mới dừng.Không được phạt
luôn á.
Tức! Tức! Tức! Tức quá! Tiêu Linh này lại bị
thúi nha đầu này ra điều kiện, biến thành trò
đùa,còn ê mặt trước bao nhiêu người nữa
chứ.Tiểu thiệt tức quá đi.........nhất định ta sẽ
báo thù,mà làm gì đây ta.Thôi tính sau ,phải
dụ cho nha đầu thúi này đứng lại đã.Mà sao
nha đầu này chạy nhanh thế ,chạy mãi mà đuổi
không kịp....híc híc chân ngắn khổ ghê.
-Tiểu Ái à!...ta không đuổi nữa .Ngươi mau
dừng đi.Ta hứa ta không phạt ngươi.
Tiểu Ái nửa tin nửa ngờ quay lại đi chầm chậm
từng bước về phía nàng
-Tiểu thư nói thật hông dzậy???
-Thiệt mà.Ta đâu có lừa ai đâu.Ta hiền lắm lắm
mà .Không ai hiền bằng đâu nghen.Ngươi ở
cùng ta lâu như vậy hẳn là bít mà_Nàng còn
khuyến mãi thêm cho Tiểu Ái mí cái chớp mắt
như cún con làm nũng...
-Hờ Hờ....chuyện này..._Đúng là hồi trước tiểu
thư rất hiền,ngoan ngoãn ,tam tòng tứ đức đủ
cả nhưng từ khi tiểu thư tự tử tỉnh dậy đến
nay tính cách thay đổi hoàn toàn.Không còn
nhã nhặn,nhu mì ,mà trở thành trẻ con,hay
nhõng nhẽo,thích ăn quà vặt .....nói chung lúc
trước tiểu thư là một nữ nhân tài đức vẹn
toàn ,Công dung ngôn hạnh nhưng bây giờ thì
ngược lại hoàn toàn.Ăn uống như chết đói
nhưng toàn ăn mỗi một vài món mà có chết
cũng không ăn cái khác .Đã ăn nhiều còn kén
cá chọn canh,luôn bày trò nghịch phá khiến
cho Dương phủ không yên ngày nào.....Nhưng
Tiểu thư hiện giờ tốt hơn xưa rất nhiều.Luôn
vui vẻ mặc dù hơi phá phách,hay bày trò độc
ra thì tiểu thư rất tốt với mọi người dù có bị
tiểu thư phá cũng không để ở trong lòng.Không
khí trong Dương phủ nhờ có tiểu thư mà vui
vẻ ,tươi tắn hơi lúc xưa nhiều.Đặc biệt tiểu thư
sẽ không phân biệt mọi người dù là một tên sai
vặt hèn kém hay nô tỳ,gia nô đều hoà đồng
không kiêu cang như những tiểu thư khác.....
Mải suy nghĩ nên Tiểu Ái không đề phòng
Nàng.Nàng lợi dụng thời cơ lập tức nhảy chồm
lên người Tiểu ái.Tiểu Ái vì hành động của
Nàng nằm bẹp xuống đất
-Haha! bắt được rồi! bắt được rồi
-Á! tiểu thư chơi đểu không tính,không tính