Nắng sớm lấp lánh, trong phòng lạnh lẽo thanh tĩnh.
Ngân Tụ bưng chén thuốc đã sắc xong bước vào trong phòng, cúi đầu đi về phía giường của Âu Dương Sùng Hoa. . . . . .
Âu Dương Sùng Hoa mở mắt thật to, lại giống như vô thần mà nhìn chằm chằm vào màn lụa không gió mà bay.
Bên ngoài, mưa gió tựa hồ cũng bị hai tròng mắt đen vứt bỏ đi. . . . . .
"Tiểu thư uống thuốc."
Ngân Tụ để chén thuốc xuống, tiến lên, đỡ Âu Dương Sùng Hoa dậy.
Âu Dương Sùng Hoa giống như một pho tượng gỗ mất đi linh hồn, chỉ tùy ý Ngân Tụ cho nàng uống thuốc.
Nàng không biết khổ, không biết ngọt, không biết tỉnh, không biết ngủ.
Chỉ là mở to hai mắt, mê mang nhìn bốn phía. . . . . .
"Tiểu thư, đều là Ngân Tụ không tốt, Ngân Tụ không có bảo vệ ngươi tốt, hại tiểu thư hiện tại. . . . . ."
Ngân Tụ rơi nước mắt, vừa cho Âu Dương Sùng Hoa uống thuốc, vừa khóc lóc kể lể.
Âu Dương phủ đã không còn, kể từ khi hoàng thượng tới, tiểu thư liền trở nên si ngốc ngơ ngác.
Ngân Tụ không biết phải làm thế nào mới tốt.
Tiểu thư trừ những thang thuốc này, căn bản cũng không ăn cơm, cơ thể mỗi ngày càng gầy yếu đi.
Nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, nàng thật sợ tiểu thư sẽ chống đỡ không được bao lâu.
Đêm đó, cuối cùng khi hoàng thượng rời đi nàng còn nhớ rõ rất rõ ràng.
Giống như là bị một loại đả kích, khi nàng chạy vào trong phòng thì tiểu thư quần áo xốc xếch nằm ở trên giường. . . . . .
Cái gì khác cũng không biết.
Chẳng lẽ là. . . . . .
"Tiểu thư, nói cho Ngân Tụ, rốt cuộc hoàng thượng làm cái gì với ngươi? . . . . . ."
Ánh mắt Âu Dương Sùng Hoa đột nhiên chớp động một chút, tựa hồ có phản ứng với lời nói của Ngân Tụ.
Ngân Tụ thu vào trong mắt, càng thêm tin tưởng, nhất định là đêm đó hoàng thượng đối với Âu Dương Sùng Hoa làm cái gì.
Cho nên, Âu Dương Sùng Hoa mới có thể trở thành như vậy.
"Tiểu thư, Ngân Tụ biết tiểu thư đang suy nghĩ, cho dù Ngân Tụ không còn cái mạng này, cũng nhất định sẽ đi tìm Cửu vương gia, nếu Cửu vương gia biết. . . . . ."
Ngân Tụ nói xong, đáng tiếc nàng còn chưa kịp rời đi, liền bị Âu Dương Sùng Hoa bắt được tay.
Vốn là trong ánh mắt ảm đạm, từ từ nổi lên một tầng sáng lấp lánh, Âu Dương Sùng Hoa vững vàng bắt được cổ tay Ngân Tụ, không lưu loát mà khàn khàn, nói: "Không được đi. . . . . . Không được đi. . . . . ."
"Tiểu thư, rốt cuộc ngươi chịu nói chuyện với Ngân Tụ sao?"
Ngân Tụ kinh ngạc nghe lời của Âu Dương Sùng Hoa, nước mắt nàng rơi xuống nhanh hơn nhiều hơn.
Âu Dương Sùng Hoa gằn từng tiếng, nàng nghe vào trong tai rõ ràng, đồng thời trong lòng cũng nổi lên đau đớn.
"Tiểu thư, tại sao ngươi phải hành hạ mình như vậy? Ngươi rõ ràng là thích Cửu vương gia, tại sao không chịu nói rõ ràng đây? Trong lòng Cửu vương gia nhất định cũng nhớ tới tiểu thư, chỉ cần Ngân Tụ tìm được Cửu vương gia, lúc này hắn nhất định có thể mang tiểu thư rời đi a."
Ngân Tụ cầm ngược tay Âu Dương Sùng Hoa, nàng thật sự không hiểu, vì sao tiểu thư phải hành hạ mình như thế.
Tiểu thư căn bản cũng không thích hoàng thượng, là hoàng thượng giam lỏng tiểu thư.
Âu Dương Sùng Hoa nắm chặt tay Ngân Tụ, nàng làm nhiều như vậy, cũng không phải là muốn để cho Mặc Âm Trần thấy tình hình nàng như bây giờ.
Không phải! ——
Ngân Tụ nhìn Âu Dương Sùng Hoa, thấy thần sắc kiên định trên mặt nàng, hiểu biết nói: "Dạ, Ngân Tụ không đi, vậy tiểu thư phải yêu quý thân thể của mình thật tốt mới được, ngươi còn như vậy nữa, Ngân Tụ sợ ngươi. . . . . ."
Âu Dương Sùng Hoa nghe lời nói của Ngân Tụ, cười, cười đến thanh nhã, lại mang theo một phần thỏa mãn, nàng nói: "Không có chuyện gì Ngân Tụ, ta sẽ không chết. . . . . . Ta sẽ để bản thân sống thật khỏe."
Còn sống, chờ đợi hài tử ra đời, còn sống, làm cho một trận bi kịch đã kéo dài ngàn năm, vẽ lên một nét chấm phá.
Cho nên, nàng tuyệt đối sẽ không chết ——
"Phải, phải. . . . . ."
Ngân Tụ run môi, nước mắt xoay quanh tràn đầy trong hốc mắt. . . . . .
Nàng ôm thật chặt lấy Âu Dương Sùng Hoa, không biết còn có thể nói cái gì. . . . . .
Nhưng mà, ý niệm suy nghĩ trong lòng, cũng không có chút nào dao động.
Nàng muốn đi tìm Cửu vương gia ——
Hiện tại trừ Cửu vương gia, không còn ai khác có thể cứu tiểu thư.
Vì phu nhân, nàng nhất định phải giữ được mệnh tiểu thư.