Sáng sớm nàng chọn một bộ váy màu vàng nhẹ nhàng đi dạo phố. Oa! ở đây náo nhiệt thật. Nàng hớn hở đi. May mà thanh dao Kiếp trước có ít bạc để xài tạm được. “Còn ít quá” nàng than thở . Bỗng thấy một sòng bạc trước mắt nàng vội vàng vào kiếm ít bạc xài .
Bước vào trong , người nghèo , người giàu có đủ , rầt tráng lệ . làng bước bên phòng bài cài đặt bao tiền ra một bên, sau khi tiểu nhị lắc xúc xắc nàng Bảo Đại . cả mọi người ồ lên . nàng thu đóng bạc lớn bước ra cửa chính và đổi thành ngân phiếu . nàng thấy người bán hồ lô . nàng liền chạy đến :
- bán cho ta một xâu
Vừa đi nàng vừa nhai kẹo. “ binh” nàng Ngã vật ra đằng sau
- Ui da ! cái đầu của lão nương . ngươi không nhìn đường hả ?
Mạc Thiên Vũ khinh bỉ nhìn nàng “cút”
- ai nha . Ngươi đụng lão nương mà không nói xin lỗi hả ? Hỗn Đản
- cút
-lão nương ta rớt kẹo hồ lô ngươi phải đền cho ta!!!!
- ảnh vệ đền bù mặt hắn gầm gừ
- haha !!!phải thế chứ .Còn tiếng xin lỗi ngươi không tính hả?
-Nhận tiền rồi ! Cút mau
-Ta ko làm sao hả ? Nàng chạy ra sau hắn định tính cho mấy châm vào huyệt. Hắn cảm thấy rất nhanh nên bắt lấy tay nàng. Mặt hắn nổi rõ gân xanh
- ngươi tính làm gì ta ? Mặt nàng như sét đánh liết qua hắn. Nàng quay mặt 180 độ rưng rưng khóc :
- huhuhu.bà con ơi!! Tên này ăn hiếp trẻcon nè. Mọi ngươi xúm lại bàn tán. Nàng thừa cơ hội hắn ko chú ý liền đấm vào sau gáy hắn vừa thưởng cho vài châm . Nàng làm nhanh đến nỗi khiến cho ám vệ ở đằng sau ko cản được . Nàng chạy như tên về phủ.