Với một tốc độ kinh người, Jala và Groudon đồng thời bắn về phía Kohen như hai viên đạn.
Nếu ví Kohen như là một điểm trên mặt phẳng, thì hướng mà Jala đang lao đến sẽ tạo thành một góc vuông với Groudon. Groudon là cạnh trái còn Jala là cạnh phải.
Groudon gầm lên một tiếng. Mạch máu của hắn căng phồng lên. Thanh kiếm màu xanh được bao phủ bởi một lớp năng lượng màu đỏ lao thẳng về phía Kohen với quyết tâm “không thấy máu địch, thề không dừng lại”!
Trong lúc Kohen còn đang sửng sốt thì Jala đã nhìn về anh với ánh mắt đầy ẩn ý. Sau đó cô chỉ nhẹ vào vai trái, rồi lại chỉ nhẹ vào vai phải.
Kohen đang chuẩn bị rút kiếm ra để đón đỡ Groudon thì nhìn thấy ánh mắt đằng sau chiếc kính bảo vệ của Jala.
Viên cảnh sát ngay lập tức hiểu ra ý định của nàng.
Sau khi cảm thấy những vết thương ngày càng trầm trọng, Kohen không nghĩ nhiều nữa.
Anh biết rằng mình sẽ không thể ngăn cản được nhát kiếm này của Groudon.
‘Vậy thì dứt khoát không thèm ngăn nữa.’
‘Cô gái.’ Kohen thầm nghĩ. ‘Nàng đừng làm cho ta thất vọng đấy.’
Ánh mắt Kohen trở nên bình tĩnh. Anh lờ đi thanh kiếm màu xanh đang tiến lại gần mình.
Sau đó, Kohen ném thanh kiếm đang cầm sang tay trái và đổi ngược tư thế cầm. Và rồi anh tập trung chờ đợi hai người lao đến.
Quả nhiên, ngay sau đó, Jala vung tay phải của mình lên và ném thanh dao quắm Kukri về phía Groudon.
Thanh dao quắm Kukri lao vút đi và bay thẳng về phía bụng và ngực trái của Groudon.
Sau đó, Jala vẫn giữ nguyên tốc độ như trước, lao thẳng về phía Kohen.
Thanh kiếm màu xanh lá đâm trực diện vào bụng Kohen.
Nhưng mà, con dao quắm Kukri cũng xé rách khoảng không và cứa vào ngực Groudon.
Groudon nổi giận, gầm lên một tiếng.
Kohen đau đớn, rên lên một tiếng.
Nhờ có sự quấy nhiễu đến từ con dao quắm Kukri mà nhát kiếm của Groudon đã đâm lệch đi khỏi các vị trí yếu hại trên người Kohen.
Sức mạnh Vinh Quang Của Những Vì Sao được Kohen điều động một cách nhanh chóng đến những vùng thịt xung quanh vết thương.
Kohen ngoan cường chịu đựng nỗi đau này và nhìn về phía nữ bartender bên phải.
‘Tôi đã quyết định đặt niềm tin vào cô.’
‘Vậy còn cô thì sao?’
‘Có tin tưởng tôi không?’
Groudon lạnh lùng khịt mũi rồi rút kiếm ra.
Hắn xoay người nhìn về hướng Jala đang xông tới.
Bên cạnh hắn, viên cảnh sát cố gắng chịu đựng cơn đau ở trước bụng. Sức mạnh Vinh Quang Của Những Vì Sao chỉ còn toả ra ánh sáng chập chờn. Sau đó anh thả thanh kiếm trong tay trái của mình ra và để nó rơi tự do.
Thanh kiếm cắm chặt vào mặt đất.
Mọi việc diễn ra trông giống như một kiếm sĩ đã buông bỏ tất cả sau khi bị thương nặng trong trận chiến với kẻ thù của mình.
Groudon lộ vẻ thờ ơ. Lực Lượng Chung Kết thô bạo đối lập hoàn toàn với Vinh Quang Của Những Vì sao lại một lần nữa trào dâng lên trong cơ thể hắn.
Hắn nâng thanh kiếm của mình lên.
‘Chỉ cần một đường kiếm là có thể đâm thủng trán của cô gái trẻ này.’
‘Cô không thể cứu nổi hắn.’
‘Kết quả cho hành động liều lĩnh này chính là chết!’
Thế nhưng Jala chỉ đơn giản là liếc mắt nhìn Groudon và lao xẹt qua Kohen. Thậm chí cô còn bỏ qua Groudon để lao về phía sau lưng Kohen.
‘Không phải là cô ta chạy đến cứu hắn à?’ Groudon sửng sốt.
Jala đã quyết định không lợi dụng cơ hội này để tấn công vì cô biết Groudon đã chuẩn bị sẵn sàng để phản kích.
Phía sau lưng nàng, Ralf cùng với cơn gió của hắn đang gào rít lao đến.
Nữ bartender biết, mình chỉ có một cơ hội duy nhất.
Sau đó, nàng bình tình vươn tay phải của mình ra – Sống hay chết, giờ là phụ thuộc vào Kohen.
Viên cảnh sát nghiến răng. Anh tập trung toàn bộ sức mạnh Vinh Quang Của Những Vì Sao vào tay phải rồi vung nó về phía sau.
Ngay bây giờ!
Sau đó, Jala, người vừa mới chạy xẹt qua Kohen, bắt được bàn tay phải của anh.
Giống như cách mà các vận động viên chuyền dùi cui trong cuộc thi chạy tiếp sức vậy.
“Aaaaaa!”
Kohen giận dữ rống lên. Rồi anh dùng toàn bộ chút sức mạnh Vinh Quang Của Những Vì Sao còn sót lại hội tụ thành những đốm sáng màu xanh lam trên cánh tay phải của mình và kéo mạnh Jala vòng sang hướng bên trái sau lưng.
Viên cảnh sát tóm vào thanh kiếm đang cắm chặt dưới đất bằng tay trái và dùng nó như một điểm cố định để mượn lực.
Một âm thanh ma sát chói tai vang lên.
Ngay sau đó, nhờ lực kéo từ tay của Kohen, Jala uyển chuyển lượn một vòng bán nguyệt trên không trung. Trong nháy mắt, cô đã được viên cảnh sát đưa đến mạn sườn còn lại của Groudon.
Họ đã thay đổi hướng tấn công chỉ trong giây lát.
Jala nắm chặt lấy bàn tay của Kohen như một đôi tình nhân. Cô vung con dao quắm Kukri trên tay trái của mình lên cao rồi lạnh lùng chém xuống.
Vẻ mặt Groudon lúc này tràn ngập nỗi khiếp sợ.
‘Mục đích của cô ta … Thì ra là thế. Với sự phối hợp của tên cảnh sát, cô ta có thể lượn một vòng sau lưng Kohen và tung ra một đòn chí mạng vào phía mình không phòng thủ.’
Hắn khẽ mấp máy môi. ‘Ý tưởng rất tốt. Nhưng đáng tiếc. Cuối cùng thì cô ta cũng chỉ là người ở cấp độ Phàm mà thôi. Họ đã quá coi thường kiếm sĩ cấp bậc Siêu Phàm rồi.’
Lực Lượng Chung Kết được Groudon nhanh chóng tập trung vào cánh tay trái. Hắn vung thanh kiếm màu xanh lá sang phía bên phải với một tốc độ nhanh gấp vài lần so với bình thường.
‘Trước khi cô ta kịp chém xuống nhát dao đó, mình đã có thể … Hử?’
Biểu cảm của Groudon sững lại trong giây lát.
Hắn ta nhìn thấy Kohen nghiến răng lao tới và dùng thân mình để chặn lại thanh kiếm màu xanh lá.
Tia lửa bắn tung toé.
‘Xoẹt! Phụt!’ Đây là âm thanh xương bả vai của Groudon bị chém đứt. Đồng thời phần ngực cũng bị mổ phanh ra.
Dao quắm Kukri đi từ vai phải của Groudon xuống, chạy dọc theo ngực hắn cho tới tận bụng.
‘Rắc! Xoẹt!’ Đây là âm thanh cánh tay phải Kohen bị trật khớp cùng với sườn bên phải bị chém rách.
Một lượng lớn máu tươi tuôn ra khỏi vai phải Groudon và phun thẳng vào mặt Jala.
Lúc này, cơn gió của Ralf mới cuộn tới sát người Kohen.
Groudon há miệng và phun ra một ngụm máu với vẻ khó tin.
Sau đó, hắn nở một nụ cười yên bình như thể vừa được giải thoát rồi ngã khuỵu xuống.
‘Dao tốt.’
‘Phối hợp cũng tốt.’
Groudon nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, kiếm sĩ đỏ đen kinh khủng này đã bị giết chết bởi sự phối hợp ăn ý đến từ Jala và Kohen.
Con Quỷ Trong Gió đã được tận mắt chứng kiến cái chết của Groudon.
Hắn không thể nào tin được rằng. Người kiếm sĩ cấp bậc Siêu Phàm đáng sợ kia, người mà luôn canh gác cho Ma Năng Sư Khí lại có thể bị giết chết một cách dễ dàng như thế!
Nhưng đã không còn thời gian cho hắn cảm thán nữa rồi.
Bởi vì Kohen gầm lên một tiếng, rồi giẫm mạnh lòng bàn chân xuống đất. Đồng thời, tay trái của anh rút thanh kiếm đang cắm ở dưới mặt đất ra. Sau đó, Kohen mượn phản lực từ mặt đất truyền lại để xoay người, vọt về hướng Ralf, bất chấp cánh tay phải đã bị trật khớp.
Ralf cười khểnh. ‘Tốc độ này mà cũng đòi chạm được vào người Con Quỷ Trong Gió à?’
‘Ngay cả khi đang di chuyển với một tốc độ cao, ta vẫn có thể đổi hướng bất cứ lúc nào … Cái gì?’
Ralf ngạc nhiên khi thấy Jala, người đang đứng bên cạnh Kohen, quỳ một gối xuống rồi bật người, đâm mạnh vào ngực anh ta.
Viên cảnh sát khổ sở xoay người trong tiếng rên rỉ vì đau đớn. Thế nhưng tốc độ Kohen lao về phía Ralf lại nhanh hơn lúc nãy vài lần.
‘Đáng chết!’
‘Với tốc độ này, mình không thể …’
Ralf rít lên một tiếng, rồi dùng hết sức lực vận hành dị năng.
Trong cơn cuồng phong gào thét, hai thanh kiếm ẩn xuất hiện ở cổ tay áo Ralf và chặn lại nhát kiếm chí mạng của Kohen.
Tuy nhiên, thanh kiếm của viên cảnh sát tựa như có sự sống vậy. Đâm, bổ, chém, … Nó không ngừng cuốn lấy Ralf.
Khoá kiếm.
Bài học vỡ lòng mà bất kì vị Kiếm Sĩ Chung Kết nào cũng phải tập luyện. Nó chuyên dùng để khoá vũ khí kẻ địch.
Sau đó, Ralf tuyệt vọng nhìn Jala ló ra khỏi lồng ngực Kohen.
‘Không!’
Khi mà thanh kiếm của Ralf đã bị khoá chặt bởi Kohen, nữ bartender chỉ cần nhẹ nhàng vươn tay phải ra và bóp nát cổ họng hắn.
Hai người, một xác, đồng thời ngã vật ra đất.
‘May mắn thật.’ Viên cảnh sát nghĩ thầm. ‘Người Dị Năng này chắc chưa ra chiến trường bao giờ.’
‘Nếu như ngay lúc đầu hắn không lùi về phía sau mà lựa chọn phản công … Thì có lẽ giờ này chúng ta mới là người nằm xuống.’
Máu tươi trào ra từ miệng Kohen. Những cơn đau từ bụng, ngực và cánh tay phải bị trật khớp khiến cho anh không tài nào đứng dậy nổi.
“Cô … Cô là ai?”
Viên cảnh sát yếu ớt hỏi cô gái đang nằm trong lòng mình.
Giờ phút này, Jala cũng đã kiệt sức và nằm nhoài lên lồng ngực Kohen. Cô quay đầu lại, cọ hết đống máu tươi dính trên mặt vào đồng phục cảnh sát.
Nữ bartender hơi run rẩy nhưng vẫn nở một nụ cười giải thoát.
“Hỏi cái rắm ấy!”
Mặc dù trên miệng nữ bartender vẫn cười nhưng đôi mắt của cô lại lộ ra vẻ buồn bã.
‘Nhóc con. Em sẽ trốn thoát được, đúng không?
‘Ầm!’
Đúng lúc đó, một tiếng nổ mạnh vang lên từ phía xa.
………