Vương Tọa Công Lược Bút Ký

Chương 19: Chương 19: Chương 17




Ánh mặt trời sáng ngời chiếu rọi đại địa, gió nhẹ xẹt qua, hồ nước hình trăng non nổi sóng nước lóng lánh, khiến thanh hương từ hoa sen màu tím nhạt nở rộ trong lá xanh trên mặt nước kia cuốn vào trong gió.

Cơn gió nhẹ mang theo hơi thở thanh ngọt kia nghịch ngợm mà vờn quanh cột đá hình tròn thật lớn một vòng, sau đó thổi vào bên trong đại điện. Trên đài cao rộng lớn, phủ vải bố mềm mại mà mang theo lạnh lẽo băng ti, vải bố tuyết trắng theo bên cạnh đài cao mà buông xuống dưới, góc vải thêu tơ vàng nằm trên phiến đá xanh dưới mặt đất.

Aaron Landis vương ngồi trên đài cao, một chân gác cong, một chân rủ xuống từ bên cạnh đài cao, dẫm nền đất. Hắn ăn mặc quần áo đơn giản lưu loát tựa như khi mới gặp, ngoại trừ bao cổ tay thuộc da màu nâu khảm hoa văn hoàng kim trên cổ tay kia ra, thì quanh thân không còn phụ tùng nào khác nữa.

Hắn một tay chống sườn má, nghiêng đầu nhìn vương đệ đang khoanh chân mà ngồi ở bên người hắn, mày rậm khẽ nhếch, thần sắc thoạt nhìn cực kỳ sung sướng.

Lực chú ý của vương đệ nhà hắn lại không hề ở trên người hắn, mà cúi đầu nhìn cục lông tròn nhỏ màu nâu đang lăn qua lăn lại trước người cậu.

Hai cái móng vuốt nhỏ của cục lông kia ôm lấy một khối thịt nửa sống nửa chín, ra sức cắn xé ở bên trên, chỉ là, tuy rằng nó rất nỗ lực, nhưng bởi vì còn chưa đủ trăng tròn mà hàm răng nhỏ của nó vẫn chưa đủ sắc nhọn, ôm khối thịt kia ra sức cắn xé một hồi lâu, mới gặm rớt được một khối nhỏ.

Mà theo Gallan xem ra, chỉ cảm thấy như đang nhìn thấy con sư tử con này ôm một cục thịt tựa như chơi đùa mà lăn qua lăn lại.

“Nigga.”

Một hồi lâu sau, cậu nhìn chằm chằm sư tử con mà nhẹ giọng nói một câu.

Khóe miệng Kamos vương đang nhìn cậu và sư tử con ngoắc ngoắc lên.

“Phải không, đây là tên đệ đặt cho nó.” Hắn hỏi, “Quyết định rồi?”

“Đúng vậy.”

“Thần phá hoại cùng bảo hộ chiến tranh Nigga...” Kamos cười một chút, “Xem ra đệ mang kỳ vọng rất cao đối với nhóc con này nhỉ.”

“Bởi vì...... Phụ thân nó lợi hại như vậy, nó cũng nên......”

Gallan hàm hồ mà trả lời.

Cậu nghĩ, dù sao cũng là hùng sư về sau sẽ đi theo Vương huynh ngài nam chinh bắc chiến ở trên chiến trường làm người nghe tiếng mà sợ vỡ mật, có thế nào cũng phải đặt cho nó một cái tên uy phong lẫm lẫm nha.

Bằng không, về sau ở trên chiến trường, lúc cần đến đại sư tử lên sân khấu, Kamos Vương huynh huynh mà ở trước mặt mọi người hét lớn một tiếng ——

“ meo meo, lên! “

“ meo meo, cắn hắn! “

“ meo meo, tới cùng ta! “

............

........................

Cậu đột nhiên có một loại xúc động dứt khoát đặt cái tên meo meo cho cục lông tròn nhỏ này đi.

Lắc lắc đầu, ném hết ý niệm giỡn chơi trong đầu, Gallan cúi đầu nhìn cục lông nhỏ trước người vẫn còn đang ra sức vật lộn với khối thịt, làm sao lại có cảm giác phế như vậy nhỉ?

Cậu nghĩ như vậy, liền nhịn không được mà vươn ngón tay ra chọc chọc cái đầu nhỏ lông xù xù kia. Sư tử con bị chọc đỉnh đầu buông khối thịt đang nỗ lực gặm gặm gặm ra, ngẩng đầu nhỏ nhìn cậu, sau đó ném khối thịt sang một bên, lăn một vòng, ngửa mặt hướng lên trời, tứ chi co lại, lộ ra bụng nhỏ tròn vo về phía Gallan, mắt nhỏ sáng lấp lánh mà nhìn Gallan, sau đó nãi thanh nãi khí mà ngao ô một tiếng.

Xoa em xoa em ~~

Gallan: “............”

Anh cảm thấy, nhóc vẫn tên là meo meo thì hơn......

Kamos tự nhiên là không biết đống suy nghĩ gì đó trong đầu Gallan vào giờ phút này, nếu như biết được, lấy dây thần kinh thô như hắn, phỏng chừng cũng phải khóe miệng run rẩy hai cái, sau đó cướp đoạt quyền đặt tên của mỗ nhóc con thôi.

Tiếng bước chân từ bên ngoài vang lên, từ xa tới gần, đi về hướng bên này.

Shamash tư tế cầm quyền trượng trong tay đi qua bậc thang, đi vào bên trong đại điện, đứng ở phía dưới đài cao, hơi hơi khom người cúi đầu hành lễ về hướng Kamos vương ở phía trước.

“Kamos vương, ý chỉ sẽ được tuyên bố đến các nơi trên cả nước vào ngày mai.” Y nói, sắc mặt bình tĩnh, “Xin hãy hạ ngự ấn.”

Nói xong, Shepherd liền tiến lên, đôi tay y nâng một cái bàn đá màu xanh lá hình chữ nhật, trong bàn đá đựng đầy bùn trắng tuyết trắng mà lại tinh tế, bên ngoài bùn trắng là đường cong bị hõm xuống, đó là từng hàng văn tự chỉnh chỉnh tề tề.

Ngôn ngữ trong văn tự kia dùng từ tuyệt đẹp mà hoa lệ, đại ý chính là Kamos vương lựa chọn một vị vương đệ, hiện thông cáo việc này cho cả nước.

Giờ phút này bùn trắng trong bàn đá vẫn còn ướt át mà mềm mại, Kamos xem hết văn tự trên bùn đá từ đầu tới đuôi một lần, xác nhận không có lầm, sau đó tháo chiếc nhẫn hoàng kim trên ngón giữa xuống, mặt trên nhẫn là do đá khổng tước xanh biếc điêu khắc mà thành, là ngự ấn có hoa văn tinh xảo cùng văn tự đặc thù loại nhỏ.

Kamos ấn chiếc nhẫn xuống dưới bùn trắng mềm mại, lưu lại một đồ án rõ ràng trên bùn trắng.

Dự định ban đầu là lập hai vị vương đệ.

Nhưng mà, sau khi Kamos vương nhìn thấy thân thế của Heymos, liền quyết định không lập Heymos nữa, chỉ lập một mình Gallan làm vương đệ.

Bởi vì bà ngoại của Heymos có được huyết mạch vương thất trực hệ, Heymos tự nhiên cũng kế thừa huyết mạch này.

Nói cách khác, nếu Kamos vương không lập Gallan, Heymos có được huyết mạch trực hệ vương thất cũng tự nhiên có được quyền kế thừa vương tọa cao nhất.

Cho nên Kamos vương chỉ lập một mình Gallan làm vương đệ, là vì bảo đảm cho quyền kế thừa vương tọa của Gallan cao hơn Heymos.

Nhưng mà, Heymos có được huyết mạch trực hệ vẫn được cho phép ở lại trong Vương Cung, hơn nữa cũng sẽ được mọi người xưng hô là vương tử, có được đặc quyền mà một vương tử sở hữu.

Chỉ có dưới tiền đề Kamos và Gallan đều chết cả, Heymos mới có tư cách kế thừa vương tọa.

Sau khi Kamos vương đắp ngự ấn lên, Shepherd giao phiến đá xanh cho cấp dưới đi theo phía sau y. Đám hạ phó của y khom lưng xong liền lui ra, bọn họ sẽ đưa phiến đá xanh này đến chỗ thiêu chế, sau khi được thiêu, bùn trắng sẽ cứng lại, biến thành đồ sứ cực kỳ bóng loáng, mà văn tự cùng đồ án ở bên trên cũng sẽ hoàn toàn được cố định xuống, không thể sửa đổi được. Nguyên bản được lưu lại trong Vương Thành, còn sẽ được phủ tơ vàng lên hàng văn tự.

Cứ như vậy, liền không cần lo lắng phải ý chỉ của vương sẽ bị kẻ dụng tâm kín đáo xoá và sửa.

Đồng thời, sử dụng loại hình thức ngự chỉ này, cũng có thể khiến cho ý chỉ của vương có vẻ càng độc nhất vô nhị cùng với thần thánh.

“Còn có một việc nữa.”

Cấp dưới hộ tống ý chỉ rời đi, Shepherd vẫn còn đứng tại chỗ, gương mặt vẫn như cũ không chút biểu tình, mở miệng nói chuyện.

“Thỉnh ngài mau chóng chỉ định người dạy dỗ hai vị vương tử.”

Gallan vương tử.

Heymos vương tử.

Hai vị vương tử này, một vị thân là vương đệ của Kamos vương, một vị có được huyết mạch vương thất trực hệ, bước đầu đều có được quyền kế thừa vương vị tạm thời.

Nhưng mà, cũng chỉ là tạm thời mà thôi, dưới tình huống Kamos vương không có hậu, bọn họ cần phải mau chóng trưởng thành.

Kamos sờ sờ cái cằm còn lưu chút râu tra.

“Ngươi tính thử xem.” Hắn không cần nghĩ ngợi mà nói, “Thế nào, Shepherd, ngươi muốn dạy dỗ người này?”

“Đây là do ngài quyết định, Kamos vương.”

“Nếu ta bảo ngươi chọn thì sao?”

“............” Shamash tư tế trầm mặc trong một chớp mắt, sau đó bình tĩnh mà mở miệng trả lời, y nói, “Ta sẽ chọn dạy dỗ Heymos vương tử.”

Y trả lời bằng giọng điệu phi thường vững vàng, không có chút phập phồng nào, chẳng sợ một vị vương tử khác mà y không lựa chọn đang ở ngay nơi đó, câu trả lời của y vẫn cứ chém đinh chặt sắt.

Bàn tay đứa nhỏ tóc vàng xoa xoa cái bụng nhỏ mềm mại của sư tử con tạm dừng một giây, sau đó, tiếp tục xoa, chỉ là xoa hơi mạnh một chút, làm Nigga chổng tứ chi lên trời nằm trên mặt đất ngao ô một tiếng mà nghiêng đầu nhìn cậu.

Gallan đối diện với cặp mắt hạt đậu nhỏ kia một lát, duỗi tay, vớt sư tử con lên, kéo vào trong lòng ngực, từng chút từng chút một mà vuốt ve cái đầu nhỏ lông xù xù kia.

Tuy rằng đã đoán được kết cục này, nhưng thời điểm Shepherd nói ra câu nói kia trong lòng cậu vẫn như cũ không khống chế được mà lạnh lẽo trong một cái chớp mắt.

Cũng may, nhóc con lông xù xù ấm hô hô này đã giảm bớt chút lạnh lẽo trong lòng cậu.

Thì ra là thế.

Cậu nghĩ.

Từ lúc bắt đầu, người Shepherd muốn chọn vốn đã chính là Heymos.

Thì ra từ lúc bắt đầu, người này đã không phải cam tâm tình nguyện mà đi dạy dỗ cậu rồi.

Như vậy, cũng khó trách, khó trách người này có thể sau hơn tám năm dạy dỗ lại bỏ cậu mà đi, dù sao, đó vốn dĩ chính là lựa chọn ngay từ đầu của Shepherd mà.

......

Không có quan hệ gì với ta.

Gallan vuốt ve sư tử con trong lòng ngực, Nigga ghé vào trên cánh tay cậu, lệch đầu nhỏ trái cọ một cái phải cọ một cái trong lòng cậu.

Cậu nghĩ.

Cái gọi là vương đệ này, cái gọi là vương tử của Aaron Landis này, cậu cũng chẳng làm bao lâu đâu.

Cậu rất cố chấp, cũng rất quật cường, nếu đã làm ra quyết định, cậu nhất định sẽ đi một con đường tới cuối.

Cậu đã nói không cần vương tọa kia, thì chính là không cần.

Cho nên, Shepherd thích chọn ai thì chọn, cậu đều không để bụng.

Kamos vương nhìn xuống Shamash tư tế ở phía dưới dùng ánh mắt bình tĩnh mà nhìn lại hắn, lại nhìn thoáng qua Gallan đang ôm sư tử con mà chơi đùa tựa hồ như căn bản là không hề nghe được câu nói kia của Shepherd, khóe môi hắn nhẹ nhàng ngoắc lên một chút.

“Gallan, đệ nên đi ngủ trưa một chút đi.” Hắn cười tủm tỉm mà vuốt đầu Gallan nói, “Trẻ con mà không ngủ nhiều, về sau sẽ không cao đâu nga ~”

Hắn nói như vậy xong, giơ tay vẫy vẫy, ý bảo người tới, để thị vệ mang theo tiểu vương đệ đến phòng ngủ bên cạnh nghỉ ngơi.

Đứa nhỏ ngẩng đầu, đồng tử màu vàng kim lớn lớn liếc mắt nhìn hắn một cái, chưa nói cái gì, ngoan ngoãn mà buông sư tử con trong lòng ngực ra, một lần nữa nhét khối thịt bị gặm đến tàn khuyết không được đầy đủ lại trong móng vuốt của sư tử con, sau đó đứng dậy đi theo thị nữ hầu hạ cậu rời đi.

Chờ sau khi Gallan rời khỏi, Kamos lại giơ tay ý bảo thị nữ cùng với thị vệ hầu hạ bên cạnh hắn, đám hạ phó lui ra, cứ như vậy, trong phòng này cũng chỉ còn dư lại hai người hắn và Shepherd.

“Ngươi chọn...... Ách, tên kia ai?...... Ách, hình như gọi là Hay, Hay, He...... Hey gì đó?”

Kamos vương cân nhắc một hồi lâu, mới nhớ lại tên của thiếu niên tóc đen.

“...... Heymos vương tử.”

Shepherd có chút bị nghẹn, sau đó trả lời.

“Nga, biết rồi.”

Kamos nói, phất phất tay.

“Shepherd, ta ra lệnh ngươi đi làm người dạy dỗ của Gallan.”

Hắn nói, giải quyết dứt khoát.

Nghĩ nghĩ, hắn lại bổ sung vài câu.

“Gallan cứ giao cho ngươi, hảo hảo chiếu cố hắn cho ta, không được mắng càng không được đánh, ân, cũng không thể răn dạy, tóm lại, không được khi dễ hắn.”

Shepherd: “............”

Nếu như ngài đã mạnh mẽ ra lệnh, vậy vừa rồi bảo ta tuyển người là để làm gì?

Hơn nữa trước khoan hãy nói đến đánh chửi, cả răn dạy cũng không cho, ta còn biết dạy như thế nào nữa?

Tuy rằng trong lòng đang bất mãn mà nghĩ, nhưng trên mặt y vẫn như cũ là một mực bình tĩnh, hơi hơi cúi đầu hành lễ.

“Vâng, bệ hạ.”

Y bình tĩnh mà tiếp nhận sai khiến của Kamos vương.

Kamos vương ngồi trên đài cao nhìn xuống y, một tay ấn trên đầu gối bàn chân trái gác lên, trong mắt mang theo ý cười nghiền ngẫm.

“Có phải ngươi đang mắng ta ở trong lòng không?”

“............”

Nói “ phải “, là bất kính với vương.

Nói “ không phải “, là nói dối vương, đồng dạng cũng là bất kính.

Cho nên Shepherd lựa chọn trầm mặc.

Kamos cười ha ha ha.

“Có phải ngươi đang cảm thấy ta làm khó người khác không?”

Shepherd trầm tư một chút, sau đó mở miệng trả lời.

“Gallan vương tử rất yếu ớt.”

Y nói thực trắng trợn, lời nói nhất châm kiến huyết, không có chút uyển chuyển cùng che lấp nào.

“Trên lưng hắn không gánh vác nổi tương lai của Aaron Landis.”

Kamos còn đang cười ha ha.

“Shepherd, ngươi không cảm thấy những lời này rất quen tai sao?”

“............”

“Câu “ Kamos vương tử! Giống như ngài bây giờ, làm sao có thể gánh vác được tương lai của Aaron Landis! “...... này.” Đã trở thành vương của Aaron Landis, hơn nữa còn được vạn dân kính yêu Kamos cố ý dùng ngữ khí cổ quái cường điệu bắt chước giọng nói của Shepherd, “Từ nhỏ đến lớn, ta đã nghe được những lời này từ chỗ ngươi không dưới mười lần. Ngươi luôn cảm thấy, ta không phải là một vương tử đủ tư cách.”

Hắn nói, “Hiện tại thì sao?”

Hắn cười nhàn nhạt mà nói, “Ngươi có cảm thấy ta là một vị vương đủ tư cách không?”

Shepherd cúi người, quỳ xuống đất, một tay nắm quyền trượng đặt trên mặt đất, một tay che trước ngực.

“Ngài hoàn toàn xứng đáng là vương của Aaron Landis.”

Y nói, chém đinh chặt sắt, phát ra từ nội tâm.

“Đúng vậy, ta cũng cảm thấy như vậy, không còn người nào có thể làm tốt hơn ta được nữa.”

Kamos nói, lấy một loại miệng lưỡi đương nhiên.

Hắn không cần khiêm tốn, hắn cứu Aaron Landis trở về, đó là trách nhiệm của hắn, đồng dạng cũng là kiêu ngạo của hắn.

“Cho nên, Shepherd, đừng đưa ra kết luận quá vội vã.”

Hắn nói như vậy, đột nhiên lại chuyển đề tài, chỉ vào con sư tử vẫn còn đang dùng hàm răng không sắc nhọn mà ra sức vật lộn với khối thịt.

Sư tử con Nigga ôm khối thịt lăn qua lăn lại, nhìn thế nào cũng vô cùng xuẩn manh.

Kamos xem đến vui vẻ.

“Ngươi xem, nhóc con này thế nào? Thoạt nhìn có phải rất ngây ngốc hay không?”

Shepherd: “?”

Y nghi hoặc mà nhìn đầu sư tử con còn chưa có trăng tròn kia, không biết vì sao Kamos vương lại đột nhiên nhắc tới nó.

“Xem, có phải rất đáng yêu hay không? Cũng giống như vương đệ của ta, đều đáng yêu như vậy, đúng hay không?”

Kamos vương một bên nói, một bên vươn tay, bàn tay to một phen bắt lấy Nigga nho nhỏ lại, niết ở trong tay.

Sư tử con đang gặm khối thịt gặm đến hăng say đột nhiên bị bắt lại, bắt nó còn là người nó ghét nhất, tức khắc nổi giận, cái miệng nhỏ há rộng, lộ ra hàm răng nanh nho nhỏ, hung hăng mà cắn xé xuống ngón tay đang bắt lấy mình.

Kamos cười tùy ý nó cắn, ngón tay hắn vốn dĩ đã toàn là kén, da dày thịt béo, hàm răng nanh nhỏ của Nigga gặm ngón tay hắn nửa ngày mà vẫn không gặp nổi, chỉ bôi đầy một tầng nước miếng lên ngón tay hắn.

“Đáng yêu thì đáng yêu, nhưng thoạt nhìn lại rất nhu nhược, đúng không?”

Mắt nam nhân hơi hơi nheo lại, hình thành một khe hở tinh tế, quanh thân hắn đột nhiên tản mát ra một cổ lực áp bách đáng sợ, tay hắn làm bộ niết chặt thêm vài phần.

“Ngươi xem, yếu như vậy, nhỏ như vậy, chỉ cần ta hơi dùng một chút lực thôi, là có thể bóp chết nó rồi.”

Shepherd đứng ở phía dưới lẳng lặng mà nhìn, y chỉ nhìn, không hề nói cái gì.

Sư tử con bị niết đến kêu ngao ô một tiếng, hiển nhiên là bị niết đau, cảm thấy khó chịu, nhưng nó cũng chỉ ngao ô một tiếng như vậy thôi, lại tiếp tục hung ác mà gặm cắn ngón tay đang bắt lấy nó kia, ngay cả trải cũng nhô ra, phi thường hung ác.

Đó là hung tính của một đầu dã thú...... Không, phải nói, đó là hung tính thân là vạn thú chi vương tương lai mà nó sinh ra đã có sẵn, còn có, kiêu ngạo.

Kamos vương cười một chút, buông tay ra, buông tha Tiểu Nigga.

Cục lông nhỏ bị buông ra xoay người một cái, lăn một vòng rồi đứng dậy, không hề trốn đi, cũng không hề sợ, cứ như vậy mà đứng tại chỗ hung ác rống ngao ô ngao ô về phía Kamos.

“Những vật nhỏ trời sinh cũng chỉ có thể làm sủng vật kia a, chỉ cần vừa nhìn thấy ta, liền sẽ sợ tới mức xoay người bỏ chạy, một khi bị ta tới gần, liền sẽ bị dọa đến phát run......”

Kamos nói, “Nhưng mà nhóc con này, cho dù bị ta bắt được, cũng sẽ hung ác mà cắn ta.”

“Cho dù hiện tại thoạt nhìn vẫn chỉ là một nhóc con yếu ớt vô cùng, nhưng về sau nó sẽ trở thành một đầu hùng sư làm người nghe tiếng sợ vỡ mật a.”

“Đích xác, hiện tại đứa nhỏ kia thoạt nhìn thì vô cùng yếu ớt, đối với chúng ta mà nói, hắn nhu nhược đến mức chỉ một bàn tay của chúng ta là có thể bóp chết rồi.”

Kamos vương cười nói, tư thế hắn ngồi thoạt nhìn rất lười nhác, nhưng chẳng sợ rằng hắn chỉ là lẳng lặng mà ngồi ở chỗ kia thôi, cũng vẫn giống như một đầu sư tử lười biếng quỳ rạp trên mặt đất bên cây cọ, tự mang một loại lực uy hiếp vô hình.

Hắn híp mắt cười, trong cặp mắt màu kim nâu chớp động chính là một loại ánh sáng hứng thú bừng bừng nào đó.

“Cho dù là một đứa trẻ nhu ngược như thế, nói không chừng tương lai cũng có thể trở thành một đầu hùng sư một tiếng gào rống là có thể uy chấn tứ phương...... thì sao?”

Hắn ngừng lại một chút.

“Cho nên, Shepherd, ngươi có thể có chút kiên nhẫn được không?”

Hắn nói,

“Dù sao, trên thế giới này, đứa nhỏ kia cũng chính là nhóc con duy nhất đã từng chiến thắng được Kamos vương vô địch nha.”

Shepherd vẫn luôn trầm mặc không nói gì nghe đến đó, nhíu nhíu mày.

“...... Chiến thắng?”

Y nghi hoặc hỏi.

Tại một nơi nào đó từ khi nào đã xảy xa một chuyện mà y không hề hay biết sao?

Kamos vương: “..................”

Không cẩn thận liền lọt miệng rồi......

Hắn nhanh chóng thay đổi đề tài.

“Tóm lại, cứ quyết định như vậy đi.”

Hắn nói xong, tùy hứng vung tay lên, đuổi người nào đó đi.

“Ngươi có thể lui xuống rồi.”

Thân là Kamos vương uy vũ, để cho người khác biết được chuyện chật vật kia là không có khả năng, đời này cũng không thể.

............

Nhưng là, Kamos vương uy vũ của chúng ta không hề biết sau, cách sau đó không bao lâu, tư tế các hạ trực tiếp hỏi đệ tử mới của y —— không sai, chính là vị tiểu vương đệ ngoan ngoãn (?), hỏi gì trả lời cái đó kia—— sau đó Shepherd liền nhận được một đáp án khiến y chỉ muốn đánh người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.