Vương Tử Kỵ Sĩ

Chương 65: Chương 65: Bảo bối, muốn bắn lên mặt em




Edit: Đậu

Côn thịt của hắn vừa thô vừa dài, mỗi lần đi vào đều có thể dễ dàng đỉnh đến tử cung cậu, may là quãng thời gian trước không có làm bậy, nếu không đứa nhỏ sợ là không thể tồn tại đến bây giờ, Ngô Thắng Vũ ngẫm lại cảm thấy có chút sợ hãi.

“Em biết, không cần cắm vào… Chồng lộng lộng cho em một chút được không, không có gì đâu mà… Em muốn…” Thanh âm đã nhiễm tình dục trở nên mềm mại ôn nhu khiến toàn thân hắn ngứa ngáy, suýt chút nữa đánh gục hắn.

“Vậy chúng ta lên giường đi, ở đây em dễ bị cảm.” Nhìn người trong lòng nghẹn thật khổ sở, hắn cũng không đành lòng, càng sợ cậu nghẹn đến hư. Cầm khăn tắm giúp cậu lau khô, tùy tiện xoa xoa cho chính mình, sau đó ôm người vào ngực ra khỏi buồng tắm.

Lần đầu tiên được Ngô Thắng Vũ ôm kiểu công chúa, tim Dương Uấn Chi đập thật nhanh. Đối phương nhẹ nhàng thả cậu lên giường, sau đó đè lên. Đương nhiên, Ngô Thắng Vũ không dám đụng tới bụng cậu, một tay chống bên cạnh người cậu, bàn tay to lớn bao lấy hai côn thịt, giống như lúc tính giao vừa tuốt động vừa đánh xuyên.

“A… Thật nóng… Thật thoải mái… Ạch a..” Côn thịt hắn áp lấy trụ thịt của cậu, bởi vì nơi đó to dài hơn cậu rất nhiều, mỗi lần đỉnh tới quy đầu sẽ đâm vào hai túi tinh phía dưới của cậu, có lúc còn hơi chệch hướng làm quy đầu cọ cọ lấy âm thần.

“Vợ, có khá hơn chút nào không?”

“Ừm… A a a…. Thật thoải mái… Chồng đâm thật thoải mái… A a…” Địa phương nhạy cảm bị hắn liên tục đỉnh tới, trụ thịt phía trước đã cương lên, vừa cứng vừa nóng, eo nhỏ nhấp nhô hùa theo động tác của hắn.

“Đại dương vật của chồng làm em thoải mái quá…. A a…. Tao động cũng muốn bị làm… Ô ô…. Chồng…. A a…”

“Ngoan. Nhịn một chút.” Ngô Thắng Vũ ôn nhu hôn cậu, âm thanh trầm khàn quyến rũ, lần này tuy không có thật sự đi vào nhưng khoái cảm so với dĩ vãng còn mãnh liệt hơn, rất nhanh đã bắn tinh. Trụ thịt của cậu đã run run sắp đạt đến cao trào, hai tiểu động cần mẫn chảy dịch thấm ướt hai căn bổng của hai người, hương vị dâm đãng phiêu diêu trong không khí.

“A a…. Bắn…. Chồng chậm chút…. Sắp bị xuyên chết rồi a a…”

“Tiểu tao hóa, kêu thật giống lúc anh làm em.”

“Anh mau làm em đi…. Ân a a…. Không được…” Dương Uấn Chi nắm chặt trải giường, cảm giác mình sắp đạt đến cao trào. Gương mặt tinh xảo đỏ bừng lên, đặc biệt là hai gò má, còn lấm tấm một lớp mồ hôi mỏng, nhìn qua vô cùng mê người.

“Làm chết cưng. Bảo bối, muốn bắn lên mặt em.”

“A a a..” Hắn vừa nói câu này, cậu đột nhiên kích động bắn ra, mà ngay lúc này, hắn lại ngồi dậy để dương vật đối diện với mặt cậu tuốt động mấy lần cũng nhanh chóng bắn ra. Tinh dịch bởi vì đã lâu không phát tiết, vừa nhiều vừa nồng, từng luồng từng luồng bắn lên mặt cậu.

“A a…. Thật nhiều…. Bắn vào miệng rồi…. Ô ô…. A nóng quá…” Dương Uấn Chi nhếch môi, chất lỏng trắng đục phun đầy mặt, trên trán, hai má, cái mũi, còn có một ít chảy xuống cổ. Cậu bị nóng đến run lên, khí lực toàn thân giống như bị rút cạn. Lúc Ngô Thắng Vũ mở mắt ra lại bị hình ảnh dâm diễm trước mắt làm ngây ngẩn.

Làn da trắng nõn bị tình dục hun đốt trở nên hồng nhuận, mái tóc thấm mồ hôi ẩm ướt, thần sắc suy yếu, đôi mắt to tròn phủ một lớp sương mờ, khóe môi nhếch lên, gương mặt còn vương vãi tinh dịch trắng đục của hắn, giống như búp bê vải bị chơi hư, Ngô Thắng Vũ vừa nhìn côn thịt phía dưới lần nữa cương thẳng. Nắm côn thịt của mình bôi loạn trên mặt cậu, thậm chí còn đẩy nhẹ vào miệng cậu, người dưới thân lại ngoan ngoãn ngậm vào, nhu thuận cắn mút quy đầu.

“Ăn ngon không bảo bối?”

“Ưm… Thật nồng, thích mùi vị của chồng….” Hương vị xạ hương nam tính nồng nặc làm cậu ý loạn tình mê, hai mắt mông lung nhìn hắn.

Ngô Thắng Vũ đã chơi đủ muốn rút giấy ăn giúp cậu lau sạch, lại bị ngăn cản.

“Không muốn lau, tối nay muốn đắp ‘mặt nạ sữa bò’ của chồng ngủ.”

“F*ck, tao hóa.” Hắn tuy rằng thầm chửi bậy nhưng khóe miệng lại nhịn không được khẽ cong, tay nhẹ nhàng xoa xoa bụng cậu, “Em có chỗ nào không thoải mái không?”

“Dạ không.”

“Ưm, vậy thì tốt.” Hắn nói xong, chậm rãi dời xuống phía dưới, nhân lúc Dương Uấn Chi còn ngơ ngẩn tách chân cậu ra, sau đó cúi đầu liếm sạch tinh dịch của cậu, cuối cùng còn ngậm lấy tao động của cậu.

“A… Chồng…. Anh làm gì… Aha….”

“Bảo bối vẫn chưa có hoàn toàn thỏa mãn đúng không? Ban nãy còn nói ta động cũng muốn bị anh làm vậy chồng liếm cho em.” Nói xong lại hé miệng bao lấy âm thần, hút liếm dâm thủy ngọt ngào làm hắn mê đắm, đầu lưỡi quét vào bên trong đâm vào rút ra, trong chốc lát tiểu huyệt liền mềm mại tiếp tục phun nước.

“A… Tao động thoải mái quá… A a…. Dâm dịch bị hút đi… A a a… Cũng bị hút khô rồi.” Dương Uấn Chi biết người kia rõ ràng lại cứng nhưng lại không có chen vào, chỉ nghĩ đến hắn dù muốn nhưng lại vì cậu mà nhịn xuống, trái tim cảm động vừa chua xót vừa ngọt ngào.

Thịt huyệt đã được điều giáo bị chủ nhân chạm vào liền ngoan ngoãn mở rộng ra, tựa hồ chào đón côn thịt xông vào, bên trong ấm nóng như một con suối nhỏ, liên tục chảy dịch và miệng hắn, bị đầu lưỡi kích thích đến nổi bọt, “Vợ, dâm dịch nhiều hơn trước kia nhiều nha.”

Âm vật được hầu hạ trướng lớn, thịt huyệt mềm mại, co dãn mấp máy, giống thạch trái cây vừa thơm vừa dẻo.

“A…. Chồng hút thật thoải mái, cũng bị hút chết rồi… Nha nha… Đầu lưỡi lại đi vào… Mau đâm em đi a a a…”

“Bảo bối còn dâm hơn trước đây nữa.” Ngô Thắng Vũ đột nhiên hút một hơi, toàn thân Dương Uấn Chi bắt đầu run rẩy.

“Hức hức… Mỗi ngày đều ngứa… Còn chảy dịch nữa… Muốn đại dương vật mỗi ngày đều thao em, thao đến không thể chảy dịch được nữa…. A a…”

“Tao hóa, biết rõ chồng không thể làm cưng còn nói như vậy.” Hắn cảm thấy côn thịt cứng muốn nổ tung, nỗ lực nhịn xuống dục vọng muốn thao chết tao hóa này, đầu lưỡi tăng tốc đỉnh lộng, Dương Uấn Chi bị liếm đến khóc không ngừng, giống như thật sự bị làm hư.

Lúc Ngô Thắng Vũ đâm đầu lưỡi vào sâu nhất, tàn nhẫn hút mạnh một cái, thân thể Dương Uấn Chi kịch liệt run rẩy co giật, âm thần đột nhiên co mạnh, dâm thủy nồng đậm pha lẫn một ít hương vị tanh nồng của nước tiểu phun trào vào khoang miệng hắn, tất cả đều bị hắn nuốt vào bụng. Dương Uấn Chi bị đầu lưỡi làm đến cao trào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.