Thực tập sinh hạng 2 đó chính là.... thực tập sinh Park Jihoon. Xin chúc mừng.
Ngay lập tức cô hét lên như một con điên. Vui mừng, có chút cảm động. Cuối cùng anh cũng được debut rồi.
Cầm lấy điện thoại định cho anh nhưng vì đây là chương trình trực tiếp có lẽ cô nên đợi.
----------------------
Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau.
Nó như một con dao xuyên vào người cô vậy. Đây là lần thứ 50 cô gọi rồi. Giây phút cô mong chờ lại là giây phút làm cô đau nhất.
Tự an ủi bản thân bằng một lý do là anh cần phải nghỉ ngơi hay bận lịch trình gì thôi, chắc vậy.
Dù có an ủi như thể nhưng nước mắt cô vẫn rơi. Cô sợ anh sẽ không gặp lại cô. Sợ anh sẽ quên cô. Sợ cô trong lòng anh chỉ là một fangirl bình thường.
-----------------
Đã một tuần trôi qua vẫn vậy. Vẫn là câu nói.
Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được xin quý khách vui lòng liên lạc sau.
Một tuần cô đã gọi cho anh hơn trăm cuộc. Lẽ nào anh đã đổi số. Nếu thế anh phải gọi cho cô chứ, anh nhớ đố của cô mà. Chỉ có thể là anh cố tình làm vậy.
Một tháng trôi qua, buổi sáng cô làm thêm, buổi tối thì nhốt mình trong phòng như người mất hồn. Điều này làm mẹ cô không khỏi cho lắng cho đứa con gái mình.
Bà chỉ có thể tâm sự cùng đứa con gái duy nhất của bà và cho con bé biết tin vui.
Đã được nửa năm rồi. Sức khỏe của bố con cũng đã có chuyển biến tốt. Giờ mẹ sẽ trả lại đôi cánh để con tiếp tục ước mơ của mình.
Cô cười nhạt, giá như mình nghe được câu nói này vào 5 tháng trước. Giờ việc trở thanh Idol của cô trả còn có ý nghĩa gì nữa rồi.
Khong sao đâu mẹ. Anh ấy không liên lạc với con nữa.
Cô đã khóc trước mặt mẹ, lắng nghe tâm sự của con chính là trách nghiệm của một người mẹ.
----------------------
Kang Huyn So.
Giọng nhỏ bạn thân công nhận to thận. Nắm lấy hai vai cô.
Mày biết hôm nay tao gặp ai không là V của Bts đó mày. Cảm giác gặp idol thật sướng. Sau này mày làm idol thì tao phải xin chữ ký mới được.
Mặt cô có chút buồn Sẽ không đâu tao từ bỏ rồi. Anh ấy không liên lạc với tao nữa.
Somin có chút bực mình Ước mơ của mày không liên quan tới hắn. Tao tin mày sẽ tìm lại cảm giác thôi. Được rồi tối nay mình sẽ đi chơi chỉ có hai đứa bọn mình.:
Ukm
--------------------------
Cô mặc một chiếc quần bò và áo sơ mi trắng rất mốt. Đứng đợi Somin ở điểm hẹn.
Xin lỗi tao đến muộn. Đi thôi.
Somin gãi đầu cười trừ. Khoát vai cô đi vào khu vui chơi. Đây là nơi lần cuối anh gặp cô. Nhìn nơi mà lòng có chút buồn.
Nhiều bạn nữ sinh kéo nhau đi xem. A Wanna One ghi hình ở đây kìa ra xem đi.
Wanna One là tên nhóm của anh . Lẽ nào anh đang ở đây.
Ngay lập kéo đứa bạn chạy theo. Cô có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi anh. Nhìn xung quanh thấy một đông liền chạy vào.
Nhưng sức cô làm sao có thể chen vào nổi đám fangirl cuồng nhiệt này. Tuy nhiên bạn cô Somin là một fan kpop lâu năm. Những chuyện chen lấn để gặp oppa chỉ là chuyện nhỏ.
Nắm chặt lấy tay cô kéo vào. Cô và Somin đứng ở vị trí đầu ngay sát hàng rào. Anh có thể nhìn thấy cô và cô cũng có thể nhìn anh.
Nhiệm vụ của các bạn tìm một người để chơi cùng. Có các đặc điểm sau:
Team của Daniel,Ong, Daehwi, Wojin sẽ là một người mặc áo màu trắng, quần bò.
Team của Anh, Guan Lin, Jisung, Jinyoung là một người mặt áo đen quần thể thao.
Team còn lại là Mây, Minhyun, Jaehwan tìm người đội mũ đen, váy xanh nước biển.
Dù anh nhìn thấy cô nhưng anh lại lờ như đang trốn tránh vậy. Coi như cô là người vô hình. Một cánh tay cầm lấy tay cô. Quay ra là Daniel đang cười.
Gặp lại em rồi. Huyn So.
Không ngờ rằng Daniel còn nhớ mặt cô. Không quên cười với Daniel cô trả lời.Vâng.
Em chơi cùng bọn anh nhé.
Ak...th...
Được chứ.
Cái con nhỏ bạn bên cạnh chưa chi đã chả dùm cô rồi cô có nhờ nó trả lời hộ đâu chứ.
Daniel nắm cô kéo vào chỗ ghi hình. Hết cách rồi.
Đạo diễn, người mặc áo trắng quần bò đây được chưa ạ?
Thông qua.
Tiếp theo là đội của anh. Nhìn anh cầm tay cô gái đó mà đau lòng.