Xạ Thủ Câm: Yêu Lại Từ Đầu

Chương 2: Chương 2: Xe chấn [H++]




Bàn tay thon dài lạnh ngắt của Kinh Sở Tiêu mò vào bên trong len lỏi qua chiếc quần nhỏ của cô.

Chu Hi Văn bị sờ đến rùng mình. Gương mặt nhỏ của cô ửng hồng không biết do say hay do bị kích thích.

Cô bị người đàn ông to lớn đè lên người. Trong xe tối mịch nhưng cả hai đều có thể cảm thấy được độ nóng của đối phương.

Kinh Sở Tiêu lại như sói đói hắn ngậm mút lưỡi cô không ngừng. Hi Văn vòng tay qua ôm chặt lấy hắn, nửa thân trên hai người dính sát vào nhau.

Hắn một tay bức đi hết cúc áo của cô. Chiếc áo ngực đen gợi cảm bị hắn kéo lên cao lộ ra hai bầu ngực trơn mịn bóng loáng.

Kinh Sở Tiêu có chút bất ngờ Hi Văn của hắn có vẻ đã “lớn” hơn xưa.

Hắn cuối người ngậm lấy đầu t* của cô. Nơi đó có chút hương ngọt, đầu lưỡi hắn quấn quanh khiến Hi Văn thoả mãn ưỡn người đón nhận.

Kinh Sở Tiêu cởi đi chiếc váy da của cô cùng áo sơ mi của mình. Bên dưới hắn gậy thô lớn nóng rẫy hừng hực chuẩn bị nghênh chiến.

Ngón tay dài của hắn vẫn luôn ve vãn nơi hạt đậu cho đến khi nơi đó của cô ẩm ướt phía ghế dưới mông cô đã ướt nhẹp một mảng lớn.

Hai chân thon dài đang của cô đang gác lên vô lăng của xe bị Kinh Sở Tiêu gác lên bờ vai rộng của hắn.

Đặt d**ng v*t trước *** ***** của cô, Kinh Sở Tiêu lại nhìn chằm chằm xác nhận người bên dưới thân của mình là Chu Hi Văn hắn mới từ từ lại đẩy đầy d**ng v*t nóng nẩy vào.

Nhìn Chu Hi Văn cắn môi mong chờ, hắn liền đẩy nhanh động tác bắt đầu đâm rút liên tục.

Khe thịt trống rỗng bỗng chốc được d**ng v*t cực đại lấp đầy, không một kẽ hở, cô không khỏi hưng phấn có chút sung sướng có chút nhớ nhung.

Thân dưới ướt đẫm vẫn liên tục bị hắn đâm rút, niềm khoái cảm mãnh liệt không thể nói thành lời tràn đầy tâm trí cô, khiến cô như muốn bùng nổ.

“Aaa......aaa...”

Hai chân trong bị bàn tay to ráp nắm lấy đỏ lên. Tiếng rên vừa thoát ra khỏi miệng của cô đã bị Kinh Sở Tiêu hôn lấy nuốt vào trong.

Hơi thở mạnh mẽ nóng rực của hắn bao trùm lấy toàn bộ cơ thể của cô.

Bên trong ấm nóng bị ép đến cực hạn khiến mặt hắn đỗ mồ hôi. Trên dưới của cô đều bị người đàn ông này bá đạo chiếm lĩnh, dây dưa, khuấy đảo.

Bụng nhỏ vì bị đâm thúc mạnh mẽ lúc cán cũng có thể thấy được sự nhấp nhô.

Tiếng va chạm thân thể một lúc mỗi nhanh. Chiếc xe vì sự sập sình của hai người phải nhún nhảy theo nhịp.

Bảy năm, cô đã chờ hắn bảy năm rồi. Cuối cùng cũng gặp lại.

Không biết vì lý do gì, nước mắt trên gương mặt hồng hào của Chu Hi Văn tự nhiên chảy xuống.

Kinh Sở Tiêu vẫn chưa chạm đỉnh hắn đã bắt đầu thì không thể dừng lại nhanh đến thế.

Để không muốn nhìn thấy cô rơi nước mắt hắn liền lật người để cô quỳ lên ghế, bầu ngực bị ép xuống thành ghế.

Hai tay cô báu chặt vào thành sau của ghế tận hưởng khoái cảm hắn đem tới. Tiếng bạch bạch va chạm thân thể ngày mỗi lớn.

gậy th*t lớn hơn cả cổ tay cô vẫn ngang ngược tung hoành trong cơ thể, khoái cảm điên cuồng khiến cô không thể khống chế hạ thân kịch liệt co rút sau vài lần hắn đâm rút.

Trán hắn ướt nhẹp mồ hôi, gương mặt tuấn tú kiên nghị tràn đầy ham muốn, thoạt nhìn cũng đủ để khiến bất kỳ cô gái nào toàn thân tê dại.

Bắp thịt rắn chắc trước ngực và trên bụng hắn căng chặt lên, cánh tay đang nắm lấy eo cô nổi đầy gân xanh trên trán cũng vậy.

Kinh Sở Tiêu cao lớn gần 2m so tới Chu Hi Văn 1m68 lại càng giống người khổng lồ.

Làn da ngâm hơi nâu của anh lại làm nổi bật sự trắng trẻo của Hi Văn khi hai người ở cạnh. Có lẽ vì cuộc sống trước đây thuộc lính đặc chủng phải xông pha nhiều nên trên người hắn không ít sẹo lớn nhỏ.

Đã lâu không “ăn thịt” Kinh Sở Tiêu không thể tiết chế ham muốn của bản thân, hoặc cũng có thể Chu Hi Văn quá yếu. Nên cô đã chạm đỉnh vài lần mà hắn thì vẫn chưa.

Nhìn cô run rẩy dưới hạ thân hắn. Ham muốn dục vọng của hắn lại càng mạnh mẽ, bên dưới giống như lại phình to hơn ra.

Nhìn bờ mông trắng trẻo căn tròn đang đung đưa. Kinh Sở Tiêu thích thú nhào nắn nó.

Đôi lúc lại tét nhẹ nhưng Chu Hi Văn quá trắng khiến mông cô liền hằn đỏ lên năm dấu tay của hắn.

Bờ eo đồng hồ cát cũng bị hắn nắm giữ chặt lấy vì vậy mà đỏ hồng. Eo cô rất nhỏ, gần như 1 gang tay của hắn đã có thể đo được nhiều ngang eo của cô.

Trong xe chỉ có tiéng rên rĩ nức nở của Chu Hi Văn. Đôi lúc là tiếng gầm nhẹ của đàn ông.

Không biết bị đâm thúc bao lâu cho đến khi hai chân rã rời vô lực ngã xuống, hay cho đến khi cô lên đỉnh quá nhiều mà ngất đi.

Sáng hôm sau tỉnh dậy cô thấy mình nằm hàng sau xe của Kinh Sở Tiêu, trên người đầy vết cắn hay dấu hôn đỏ. Cô mặc áo sơ mi đen của hắn, người thì được đắp phủ vest.

Kinh Sở Tiêu lãnh đạm ngồi băng ghế trước ở trần. Hắn không ngủ cũng không nghịch điện thoại.

“Kinh Sở Tiêu?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.