Xà Vương Tuyển Hậu

Chương 386: Q.4 - Chương 386: QUYẾN RŨ




Huyên Trữ bưng tới một chén trà nóng đặt vào tay Bối Bối, thật vui mừng nhìn Bối Bối: “Tẩu tử, ngươi rất nhanh sẽ cùng Vương huynh cử hành hôn lễ, chúc mừng a.”

“Cám ơn.” Bối Bối cười đến híp cả mắt, nàng biết Cô Ngự Hàn đang chuẩn bị cùng nàng thành thân, nàng thật sự rất vui mừng.

Nhìn Bối Bối hạnh phúc mỉm cười, Huyên Trữ cảm thán một tiếng.

“Tẩu tử, ngươi biết không, cho tới bây giờ ta đều chưa từng thấy Vương huynh vui vẻ như vậy khi chuẩn bị hôn lễ, trước kia Vương huynh cho dù là nạp phi cũng để cho nội thị thần chọn lựa, hiện tại thật khác thường, Vương huynh tự mình chuẩn bị tất cả nha, tẩu tử, Vương huynh thật sự yêu ngươi, thảm rồi a.”

Bối Bối giơ mi lên: “Yêu ta sẽ rất thảm sao?”

Huyên Trữ tuyệt không để ý đến Bối Bối đang hiểu lầm, nàng cũng học theo Bối Bối giương mi lên: “Tẩu tử, ngươi biết rõ ý tứ của ta.”

Buông chén trà, Bối Bối im lặng một chút, sau đó mới thật sự nhìn Huyên Trữ nói: “Huyên Trữ, ta nghĩ muốn nhờ ngươi giúp một việc, ừ...... Có thể nói việc này ngươi có trách nhiệm phải giúp.”

Trách nhiệm?

Vẻ mặt của Huyên Trữ đứng đắn một chút, xem biểu tình của Bối Bối, nàng bắt đầu tỉnh lại: “Ta...... Có phải lại làm sai chuyện gì hay không?”

Xem ra bản lĩnh điêu ngoa của công chúa càng ngày càng nhỏ, a......

Bối Bối cười tủm tỉm nhún nhún vai: “Đều là chuyện quá khứ, chính là khi ta vừa mới tiến cung, ngươi trăm phương nghìn kế đem ta đuổi khỏi cung, việc này......”

“Chuyện này...... Tẩu tử, ta biết sai rồi.” Huyên Trữ vội vàng ngắt lời, sắc mặt vẫn là tránh không được xấu hổ một phen.

Bối Bối lắc đầu: “Ta không phải nói với ngươi xem chuyện này đúng hay sai, ngươi còn nhớ khi đó cung nữ bên cạnh ta tên Anh nhi không? Nàng ta chính là bởi vì chuyện này, Cô Ngự Hàn cho rằng Anh nhi bất trung với ta, vì thế đem nàng ta điều đi, ta muốn làm cho nàng trở về, nhưng mà Cô Ngự Hàn không chịu nghe, ngươi thay ta tìm ra biện pháp đi.”

“Anh Nhi?” Huyên Trữ tự hỏi một chút, loáng thoáng có chút ký ức xẹt qua trong óc.

Mắt nàng sáng ngời: “Ta đã biết, ta nhớ trước đây Anh Nhi từng hầu hạ ta một thời gian, sau khi ta đi Thiên Sơn chữa thương, bởi vì trước kia ta luôn luôn không để ý đến những cung nữ trong cung, cho nên cũng không có nhớ tới nàng, nhưng mà thời gian trước nàng hầu hạ ta cũng chu đáo.”

“Khó trách khi ngươi rơi xuống nước Anh Nhi thay đổi thái độ với ta, thì ra nàng trước kia là nha hoàn của ngươi a, nếu là nói như vậy, Cô Ngự Hàn lại càng nên đem Anh nhi trả lại cho ta, ta đã quen có Anh Nhi ở bên người, mặc kệ nói như thế nào nàng cũng là người quan tâm tới ta nhất khi ta mới tới đây.”

Bối Bối đứng lên muốn đi ra ngoài tìm Cô Ngự Hàn nói rõ lí lẽ, nhưng mà, ngay tại đúng lúc đó, ba cái Hoàng kim đản tiến vào, thẳng tắp nhào vào trong lòng Bối Bối.

Nhìn thấy nhóm bảo bối, Bối Bối có chút khẩn trương cẩn thận nhìn từng bảo bối, thấy bọn chúng đều tốt, nàng mới yên tâm.

“Cục cưng, các con sao lại liều lĩnh như vậy, vạn nhất bị thương thì phải làm sao bây giờ?”

Hoàng kim đản từ trên tay nàng bay về phía bả vai của nàng, vô cùng thân thiết cọ cọ vào cổ của nàng:“Mẫu thân, chúng ta muốn cái cung nữ kia đến cùng chúng ta chơi đùa, người đi tìm phụ thân nói chuyện có được không?”

“Các ngươi muốn có thêm cung nữ? Cục cưng, cung nữ trong cung còn chưa đủ a?”

Bối Bối không hiểu ra sao, bình thường cục cưng không phải rất ghét cung nữ và thị vệ đi theo sao? Sao lại đột nhiên muốn tìm nhiều cung nữ?

Tiểu công chúa bay đến trước mặt Bối Bối, có chút kích động:“Mẫu thân, con cùng ca ca nói nếu ai tìm được chúng con, chúng con liền cùng người đó chơi đùa, hôm nay chúng con bị một cung nữ tên là Anh Nhi tìm được, hơn nữa nàng còn biết rất nhiều trò chơi a, cho nên con cùng ca ca về sau muốn cùng nàng chơi đùa nữa.”

Anh Nhi? Cung nữ? Cục cưng vừa nói không phải là Anh Nhi của nàng trước kia đó chứ?

Bối Bối tò mò nhìn ba cục cưng của mình: “Các con nói Anh Nhi đang ở đâu?”

“Nàng ở bên ngoài nha, con đi kêu nàng tiến vào.” Tiểu công chúa thật vui vẻ bay ra.

Chỉ chốc lát sau, tiểu công chúa liền mang theo Anh nhi vào.

Nhìn người trước mắt, Bối Bối trợn tròn mắt.

Ánh mắt Anh Nhi kích động nhìn Bối Bối, đáy mắt cất giấu lệ quang, nàng âm thầm hít hít cái mũi, hạ thấp người hành lễ: “Nô tỳ tham kiến Vương hậu nương nương.”

Bối Bối đi qua nâng Anh Nhi dậy, ngữ điệu có chút kích động: “Anh Nhi, đúng là ngươi a?”

Anh Nhi gật gật đầu, nước mắt nhịn không được theo động tác gật đầu mà rơi xuống.

“Ta vừa mới còn đang suy nghĩ muốn trước khi ta thành thân, muốn xin Cô Ngự Hàn cho ngươi trở về bên ta a.”

Ngữ điệu Bối Bối vô cùng vui mừng, không thể tưởng được nhóm cục cưng của nàng thật đúng là cùng nàng tâm linh tương đồng a......

Nghe vậy, Anh Nhi vừa mừng vừa sợ lau nước mắt: “Bối Bối tiểu thư...... À không, Vương hậu nương nương, người thật sự còn muốn Anh Nhi trở về sao? Anh Nhi...... Anh Nhi không tốt.”

Nhưng vào lúc này, Huyên Trữ đi ra: “Anh Nhi, chuyện này là vì ta dựng lên, ta sẽ giải thích rõ ràng với Vương huynh, ngươi trở về bên tẩu tử đi, tẩu tử đã quen có ngươi hầu hạ.”

“Công chúa......” Anh Nhi nghẹn ngào, khóc không thành tiếng.

Bối Bối ôm ba cái Hoàng kim đản, mặt mày hớn hở rất nhiệt tình nói: “Cái này được rồi, chúng ta cùng đi tìm Cô Ngự Hàn lý luận đi, người đông thế mạnh, xem hắn lúc này còn như thế nào bác bỏ lời của ta.”

Anh Nhi vừa khóc vừa cười nhìn Bối Bối, ánh mắt dừng lại ở ba cái Hoàng kim đản, trong lòng tràn đầy cảm kích.

Nàng chỉ biết, Bối Bối tiểu thư tốt như vậy, nhất định sẽ thật hạnh phúc, hiện tại, nàng ấy rốt cục thấy được -- hạnh phúc.

......

Bối Bối đẩy cửa ngự thư phòng, liếc mắt một cái liền nhìn thấy nam nhân của nàng đang ngồi ở trên ngự tòa, đang chăm chú nhìn tấu chương.

Nàng rón ra rón rén đi vào, lặng yên đi đến bên cạnh hắn, vừa mới tới nơi, hắn liền duỗi tay, đem nàng ngồi vào trong lòng hắn.

Bối Bối thuận thế ôm cổ hắn, đưa lên đôi môi đỏ mọng của chính mình, hắn vui vẻ tiếp nhận nụ hôn của nàng, nhiệt liệt đáp lại nàng.

Hồi lâu, bọn họ mới buông nhau ra.

Tay hắn xoa xoa đôi môi hồng của nàng, con ngươi đen nóng cháy nhìn khuôn mặt ngây thơ hồng nhuận của nàng: “Nương tử, hôm nay nàng thực nhiệt tình nha.”

Bối Bối mị hoặc trừng mắt nhìn hắn, giả bộ quyến rũ hôn lên khóe môi hắn:“Chàng không vui sao?”

Đem vẻ đẹp kiều mỵ của nàng thu vào đáy mắt, hắn nhếch môi: “Vi phu quả thực cực kỳ hứng thú!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.