Bối Bối bước đi vội vàng theo trưởng lão đi vào tế điện, hồng xà nhắm mắt theo đuôi ở bên người nàng.
Trải qua sự trấn an của Bối Bối, hồng xà đã không còn gặp người liền công kích, nhưng vẫn như cũ không quan tâm đến người khác.
Đi vào trong điện, chỉ thấy Thương Tuyệt Lệ cùng Khả Y còn có Huyên Trữ công chúa sớm đã chờ đợi ở đây.
“Bối Bối tiểu thư, Hắc Khi Dạ lại nhiễu loạn vị trí của Thiên Ti Nghi, phỏng chừng sẽ rất nhanh công kích Xích Diễm quốc của chúng ta.”
Lông mi trưởng lão nhíu chặt lại, dáng vẻ sầu lo thực rõ ràng.
Nhìn Thiên Ti Nghi ở trên bát quái trận không ngừng mà lay động, đôi mắt Bối Bối rùng mình.
“Trưởng lão, bản đồ phía dưới Thiên Ti Nghi là quốc thổ của Xích Diễm quốc sao? Có phải Thiên Ti Nghi nghiêng về hướng nào thì nơi đó sẽ lại xuất hiện sụp đổ hay không?”
“Đúng vậy, mỗi một quốc gia đều có Thiên Ti Nghi tượng trưng vận thế trấn quốc của quốc gia đó......”
Lời trưởng lão còn chưa nói xong, Bối Bối liền khẩn cấp ngắt lời nói:
“Nói như vậy Hắc Phong quốc cũng có một Thiên Ti Nghi?”
“Đúng vậy.”
“Một khi đã như vậy, chúng ta vì sao không gậy ông đập lưng ông, dùng pháp thuật tạo ra một thứ phá hư cân bằng Thiên Ti Nghi của bọn họ?”
Trưởng lão lắc lắc đầu:
“Bối Bối tiểu thư, bài bố Thiên Ti Nghi phải tiêu hao rất nhiều năng lượng, bây giờ Vương bị thương, Xích Diễm quốc không ai có thể có đủ năng lực để có thể thi triển pháp lực cường đại như vậy.”
“A, tẩu tử, nó lại động, cái tên Hắc Khi Dạ trứng thối nhất định lại đang làm trò quỷ!”
Huyên Trữ công chúa tức giận mắng.
Sắc mặt trưởng lão nghiêm lại, nói với đám người Thương Tuyệt Lệ:
“Chúng ta đều đi ra ngoài đi, đừng quấy nhiễu Bối Bối tiểu thư thi pháp.”
Khả Y được Thương Tuyệt Lệ dìu tới:
“Bối Bối, một mình nàng thật sự có thể chứ?”
Thiên Ti Nghi này cần năng lượng thật lớn nàng là người rõ ràng nhất, mỗi một lần, dường như nàng đều bị mất máu nhiều mới miễn cưỡng đối kháng lại phá hoại của Hắc Khi Dạ.
“Không có việc gì, các ngươi cùng trưởng lão đi ra ngoài đi, Cô Ngự Hàn ở trong này, hắn sẽ không để ta gặp chuyện không may.”
Bối Bối cúi đầu nhìn hồng xà vẫn ở bên cạnh nàng.
Cự hồng xà trả lời bằng cách đem đầu đặt trên hõm vai của nàng, cọ cọ gò má mềm mại của nàng.
“Nhưng mà......”
Khả Y vẫn lo lắng.
Thương Tuyệt Lệ lên tiếng ngăn lại:
“Khả Y, chúng ta vẫn là đi ra bên ngoài chờ đi, vạn nhất quấy nhiễu đến Bối Bối tiểu thư thi pháp sẽ không tốt lắm.”
“Được...... Được rồi.”
Tay của Huyên Trữ công chúa nắm chặt vạt áo:
“Tẩu tử, cố lên, đánh bại cái tên đại phôi đản Hắc Khi Dạ!”
“Được.”
Bối Bối mỉm cười gật đầu.
Chờ sau khi bọn họ đều rời khỏi, ánh mắt của Bối Bối dừng ở trên Thiên Ti Nghi, nhìn nó không ngừng lay động, nàng híp mắt.
Hồng xà nghiêng đầu im lặng nhìn nàng, rất bình tĩnh ở bên cạnh nàng.
“Cô Ngự Hàn, chàng không phải đã nói chàng sẽ bảo vệ thật tốt cho ta sao?”
Bối Bối cười hì hì làm không khí nhẹ xuống.
Vốn chỉ là muốn nói đùa cùng hắn, lại không nghĩ rằng hắn nhìn chăm chú nàng một chút, lại gật gật đầu.
Bối Bối kinh hỉ trừng lớn mắt:
“Cô Ngự Hàn, chàng...... chàng làm lại động tác vừa rồi một lần đi.”
Hồng xà nghi hoặc ngẩng đầu, nhìn thẳng vào ánh mắt trong suốt của nàng , dưới ánh mắt chờ mong của nàng, hắn không tự giác lại gật gật đầu.
“Cô Ngự Hàn, chàng...... Ta thật là vui mừng.”
Bối Bối ôm chặt lấy cổ hắn, dường như muốn ghì chặt cổ hắn đến hít thở không được.
Cảm giác hô hấp khó chịu, nhưng mà hồng xà không có giãy khỏi nàng, vẫn ngoan ngoãn để cho nàng ôm, sau đó tự mình thở dốc.
Mãi cho đến khi tâm trạng kích động dần dần bình phục một ít, Bối Bối mới buông tay ra.
Nhìn thấy dáng vẻ hít thở mạnh không khí trong lành của hắn, nàng nhịn không được bật cười.
“Cô Ngự Hàn, chàng bị ta ôm sắp hít thở không thông vì sao không nói ra.”
Nàng cười hôn trán hắn vài cái.
“Tốt lắm, ta muốn thi pháp chống cự với cái tên trứng thối Hắc Khi Dạ, chàng hộ pháp tốt cho ta nha.”
Nói xong, Bối Bối liền xuất ra Hắc tinh ngọc bội, ngưng thần vận khí.
Chỉ chốc lát sau, Hắc tinh ngọc bội liền bay vút lên dừng ở chỗ Thiên Ti Nghi, hào quang bảy màu vụt sáng.
Bối Bối thi pháp đem năng lượng trong cơ thể đưa vào trong Hắc tinh ngọc bội, đem năng lượng Hắc tinh ngọc bội đánh ra bắn về phía Thiên Ti Nghi.
......
Tế ti điện ở Hắc Phong quốc.
“Chết tiệt!”
Một tiếng rủa trầm thấp phẫn nộ vang lên.
“Hắc Vương, sao lại thế này? Vì sao thi pháp lại bị bắn ngược trở về?”
Hắc Khi Dạ phất mạnh một ống tay áo, ánh mắt lạnh lùng liếc tế ti một cái:
“Vấn đề này không phải bổn vương nên hỏi ngươi sao? Ngươi không phải nói chỉ cần ta có được nội đan của Phong đệ, hơn nữa có nội đan của ta, có thể phát ra pháp lực cường đại quấy nhiễu Thiên Ti Nghi của Xích Diễm quốc, vì sao hiện tại lại không cách nào khống chế bọn họ?”
“Việc này......”
Tế ti không thể giải đáp.
“Còn không mau tìm ra nguyên nhân cho bổn vương, bổn vương không thể trước khi tấn công Xích Diễm quốc mà không nhiễu loạn bọn họ!”
“Dạ dạ, thuộc hạ lập tức bói xem nguyên nhân là gì.”
Tế ti vội vàng lấy thủy tinh cầu, sau đó chăm chú tính toán.
......
Thời gian chậm rãi qua, Hắc Khi Dạ thử một lần lại một lần, chính là không thể tấn công khống chế Thiên Tinh Nghi của Xích Diễm quốc như lúc trước, hắn phất mạnh tay áo đi đến trước mặt tế ti.
“Tính được ra không?”
Hắn không kiên nhẫn chất vấn.
Tế ti đổ mồ hôi lạnh xoay người đối diện với vẻ mặt lo lắng của Hắc Khi Dạ.
“Hồi...... Hồi Hắc Vương, thuộc hạ tính ra, là...... là năng lựợng của Hắc tinh ngọc bội đang chống chọi với pháp lực của ngài.”
Nghe vậy, sắc mặt của Hắc Khi Dạ lại âm trầm vài phần.
“Hắc tinh ngọc bội lại xuất hiện? Nói như vậy Tô Bối Bối lại trở về bên cạnh Cô Ngự Hàn? Chết tiệt, ngươi không phải nói Tô Bối Bối đã không còn ở Xà giới sao? Vì sao nàng lại đột nhiên xuất hiện!”
“Có thể...... Có thể là Xích Diễm Vương đem Tô Bối Bối tìm về.”
Tế ti lắp bắp trả lời, không dám ngước mắt nhìn ánh mắt lãnh giận của Hắc Khi Dạ.
Hắc Khi Dạ vung tay lên, tế ti liền giống như diều đứt dây , rơi xuống trên mặt đất.
“Giữ lại ngươi một chút tác dụng cũng không có, Cô Ngự Hàn đã sớm bị ta đả thương, ngươi không phải nói chỉ cần ta khống chế Thiên Ti Nghi của bọn họ sẽ làm cho Xích Diễm quốc tự sụp đổ sao? Hiện tại nhảy ra một cái Tô Bối Bối cản trở, ngươi thật đúng là tính toán tài tình!”
“Hắc Vương tha mạng a, tha mạng a......”
Tế ti đứng lên quỳ trên mặt đất, liên tiếp dập đầu.
“Cút xuống đi.”
Hắc Khi Dạ lạnh lùng nhìn tế ti.
“Vâng vâng, thuộc hạ lập tức cút.”
Tế ti cơ hồ là vừa chạy vừa té lui ra.