Một đường di chuyển, trời bắt đầu đổ mưa, La Thừa tìm được một hang động... Điều hắn làm trước tiên không phải là mở rương hay kiếm gì ăn.
Mà phải nghĩ theo thực tại nếu là bản thân mỗi người như hắn thì phải làm sao, tất nhiên giải quyết sinh lí của bản thân... Làm sao nhịn nỗi khi hình bóng của Long Nữ cứ lởn vởn xung quanh.
Đàn ông như chúng ta và hắn cũng như vậy, nhìn chung hai chữ đơn giản và sống theo bản năng.
Một lúc sau khi phát tiết, La Thừa lấy một chiếc hột quẹt gom lại Đống củi mà tiện tay hắn nhặt trên đường, hắn bắt đầu lấy thức ăn ra và thưởng thức.
Việc tiếp theo là tất nhiên phải kiểm kê chiến lợi phẩm.
“ Keng... Mở rương tím kí chủ nhận được dị năng Trọng Lực Áp Súc “
---Trọng Lực Áp Súc: tạo áp lực thực tế lên tất cả mọi vật xung quanh trong vòng 50 mét, gần người năm mét cô đọng khả năng gấp năm lần, năng lực càng cường đại thì thể chất phải cường đại.
“ Keng... Mở rương xanh lam thu được ánh mắt Goul của kaneki!”
---Ánh mắt Goul: nhận gấp mười lần thị giác bình thường, phát sáng trong đêm tối.
“Keng... Mở rương trắng, thu được mặt nạ Goul của kaneki!”
---Mặt nạ Goul: có thể tiến hoá, thu thập sát lục lệ khí của hung thú cũng như con người, khi mang lên sẽ thay đỗi hoàn toàn khí chất.
“ Keng... Kích hoạt trọn bộ hai item mặt nạ Goul và ánh mắt Goul, thu thập được khả năng bị động, có thể phi hành “
La Thừa trừng lớn, nhân phẩm bạo phát a. Hắn mặc niệm:
---Học dị năng trọng lực áp súc, trang bị ánh mắt Goul, trang bị mặt nạ Goul.
Ầm vang, một tia sét đánh xuống, ngoài trời mưa vẫn không dứt.
Trong bóng tối một rương mặt nạ dữ tợn cùng một con mắt đỏ đầy tơ máu, La Thừa đứng đó, hắn cảm nhận lực lượng cuồng chảy trong người.
Trong óc hắn vang lên âm thanh Hoài Linh: “ La đệ, hiện tại ngươi vẫn còn quá yếu, phát động trong vòng năm mươi mét gần trăm cân, gần người năm mét hai trăm năm mươi cân. Đối với cao thủ bao nhiêu đó vẫn không là gì cả, nhưng điểm xuất phát như vậy đã là quá cường đại.”
La Thừa gật đầu: “ Đúng Linh ca đoạn thời gian này ta sẽ luyện tập khả năng của mình!”
Nói xong hắn bắt đầu chợp mắt.
---
Trở lại cổ mộ, một gương mặt mĩ lệ, trước người của cô gái là một gã thiếu niên.
Dương Quá:“ Cô cô phải chăng ta làm sai chuyện gì, người nói gì đó với ta được không?”
Tiểu Long Nữ lạnh nhạt nhìn hắn:“ không ngươi không làm sai gì cả, có lẽ bản thân ta quá cố chấp và cả nghĩ, ngày mai ta sẽ xuống núi, ta muốn đi tìm người kia!”
Dương Quá sửng sốt: “ Cô cô người muốn đi nơi nào Quá nhi muốn bồi tiếp người, để ta theo người được không!”
Tiểu Long Nữ im lặng, nàng đã thấy đã chứng kiến tất cả, vận công thời gian vừa đủ để giải khai hết huyệt đạo trên người, nàng rời đi trước khi Dương Quá xong việc.
Bản thân Dương Quá cũng không biết việc này, với lại việc kia quá ô nhục hắn không muốn nghĩ cũng không muốn nhắc đến.
---
Thời gian thấm thoát trôi qua, mới đó đã ba tháng.
Tiểu Long Nữ đã rời núi được một thời gian, cùng lúc vài ngày sau Dương Quá cũng xuống núi, hắn muốn đi tìm Cô Long, hắn không hiểu làm sao cô cô lại lạnh nhạt với mình như vậy.
Trong đoạn thời gian này Long Nữ cứu giúp nhiều người, nên trên giang hồ được lưu truyền tên gọi Long nữ hiệp.
“ Oanh...sát...” Gần một hang động có một người vẫn miệt mài luyện tập dị năng của bản thân, còn có thể là ai ngoài hắn, La Thừa.
---Đoạn thời gian này dị năng tiến triển chậm lại, có lẽ đã đến cực hạn của bản thân, ta cần nâng cao tố chất thân thể!
Âm thanh hoài linh lại vang lên:“ Tiến triển khá tốt trong vòng bán kính năm mươi mét sáu trăm cân, gần người ba ngàn cân.”
“Tích...Lâm thời nhiệm vụ, ăn thịt chim điêu, một rương xanh lam “
Giết chim điêu sao? La Thừa nghi hoặc, khả năng hiện tại của hắn có chút khó làm. Suy tư, một lúc sau hắn lấp loé ánh mắt:“ chẳng phải có bồ tư khúc xà, có xà đảm sao!”
Mặc niệm trong lòng hắn gọi Hoài Linh: “ Linh ca, cho đệ vị trí đám rắn, mà trong cốt truyện cái kia Dương Quá nuốt!”
Hoài Linh cũng không trả lời, chỉ thấy một vòng kim quang màu đỏ chớp động, trong óc La Thừa đã khắc rõ lộ tuyến.
Phi người bay lên cao phi hành, một lúc sau cũng đã đến địa điểm. Ở nơi này những con rắn phát triển rất lớn, nhưng dưới ba ngàn cân trọng lực áp súc gần người thì tất cả đều là cặn bã.
---
Cứ từ sáng sớm cho đến tối La Thừa luyện tập dị năng, lại giết rắn lấy xà đảm cắn nuốt, tố chất thân thể của hắn tăng trưởng kinh người...
Thấm thoát lại trôi qua ba tháng, trong ba tháng này hắn giết gần một ngàn đầu xà, trong thâm cốc gần như đã không còn rắn cho hắn giết. Mặt nạ Goul cũng tích lũy rất nhiều lệ khí, từ khí chất cho đến cơ thể, bây giờ La Thừa đều như lột xác thành người khác.
Cảm nhận lực lượng cuồng chảy trong người, dị năng cũng thu phóng tự nhiên. La Thừa mỉm cười.
Dị năng của bản thân hắn cũng đạt đến mức khủng bố, trong vòng năm mươi mét một vạn cân gần người năm vạn.
“ Vèo...” một đường bay vội đến hang động độc cô cầu bại.
“ Cạch...” Đáp xuống một hang động nằm dưới vực, cảnh sắc nơi đây cũng rất đẹp.
Bên trong hang động, chim điêu đã cảm nhận được khí tức nguy hiểm, cứ như một đầu lệ thú đang dần bước vào bên trong, ánh mắt nó chăm chú quan sát cửa động.
Nó muốn rời đi, nhưng không thể, cửa động đã bị phong bế.
“ G ré... é...” “ vèo...” Dùng tốc độ kinh người chim điêu bay vụt ra nơi cửa hang, nhưng lại có âm thanh du dương nhẹ nhàng như nhắc khẽ bên tai nó:“ Chậm...!”
“ Một vạn cân...” “ Oanh....”
Cả người lõm vào mặt đất xương cốt, cốt cách chấn vỡ nát hết, chim điêu đã chết không thể chết lại, những viên đá nhỏ xung quanh trực tiếp hoá thành bột mịn.
La Thừa vỗ vỗ trán:“ Không thú vị, không thú vị xin lỗi ta quá tay!”
Một dòng đỏ thẫm từ chim điêu dung nhập vào chiếc mặt nạ, làm khí tức của nó càng thêm khủng bố.
Màn đêm từ từ buông xuống, La Thừa ngồi gần nơi chôn cất Độc Cô cầu bại, nhóm một đống lửa lớn, xuất một chai rựu trong nhẫn trữ vật và một chiếc cốc, trên đống lửa vẫn xiên rất nhiều thịt nướng.
Hắn ngồi đó hơi có vẻ thẩn thơ và lẩm nhẩm:
--Độc cô huynh, hầy... Có lẽ rất lâu rồi không có người tới thăm huynh, hôm nay tiểu đệ mạo mụi đến đây làm vài chén cùng huynh a, đến đến không khách sáo...!
“ Cóc... “ cụng nhẹ chai rựu vào tấm bia, La Thừa ngửa đầu uống một ngụm.
--Hà, sản khoái a, à Độc Cô huynh, trong thâm cốc tiểu đệ có bắt được con chim nhỏ, đến đến chúng ta làm vài miếng!
Nói rồi hắn lấy một xiên thịt để lên miệng cắn, như lắng nghe điều gì hắn kề tai vào bia mộ:
-- Hả huynh nói sao, nó là con chim của huynh sao? Hả không phải chim thường mà là bạn của huynh sao? Hây... Sao huynh không nói sớm, thực tiểu đệ cũng không biết!
Gương mặt hắn áy náy có bi thương.
“ Tích hoàn thành nhiệm vụ giết chim điêu thu được một rương xanh dương!”
Bỗng nhiên La Thừa cười lớn, bệnh tâm thần sự cuồng loạn:
--Hahaha...Yaa thì ra là ta, là ta hahaha, rất xin lỗi Độc Cô huynh là ta giết chim của huynh, vì vậy thâm cốc này không còn tồn tại!
Ánh mắt hắn dữ tợn: “ Năm vạn cân trọng lực “
“ Oanh...oanh...oanh “ Lực lượng khỗng lồ đánh sập cả miệng hang, nhìn lại tất cả phía trước chỉ là phế tích.
La Thừa quay sang phần mộ:
--- Từ hôm nay cũng không còn Độc Cô Cầu Bại, tất cả những gì của ngươi là chiến lợi phẩm của ta, ha ha ha ha...!
“ Trọng Lực Áp Súc một vạn cân “
“ Oanh “ cả ngôi mộ biến mất không còn tăm hơi, chỉ chừa lại trước mắt là một khối đất trống.
Tháo mặt nạ xuống La Thừa thở hổn hển, mặc niệm trong lòng hắn hỏi Hoài Linh:
---Linh ca, vừa rồi có phải ta tẩu hỏa nhập ma, có phải chăng ta bị chiếc mặt nạ này chi phối cảm xúc!
Hoài Linh cười:
--- Cũng không phải, do nó phát triển quá nhanh còn ngươi thì đang chậm lại, ta đang nói ở đây về tâm tính, bản thân chiếc mặt nạ đã mang sự cuồng loạn của kaneki, nó lại hấp thu quá nhiều lệ khí, có lẽ nó muốn vượt mặt ngươi, nhưng cũng không có khả năng để ngươi tẩu hỏa nhập ma.!
La Thừa gật gù, theo Hoài Linh thuyết pháp tính cách của hắn có thể quái gở, nhưng mọi thứ vẫn là của hắn, vẫn nằm trong tầm kiểm xoát.
Xong mọi thứ hắn bắt đầu kiểm tra chiến lợi phẩm:
“ Keng... Mở rương xanh dương thu được thẻ triệu hồi một tấm “
--Thẻ triệu hồi, có thể triệu hồi bất cứ ai bất cứ nhân vật nào, thỉnh nhìn chất lượng thẻ và nhân vật trên thẻ, thời gian luân chuyển hai mươi tư giờ, mỗi lần triệu hồi tồn tại một giờ.
Nhìn tấm thẻ trên có in hình, La Thừa trừng lớn, OMG Người Vận Chuyển a, vậy mà lại có thực lực nhất lưu cao thủ đỉnh phong. Tuy là với thực lực hiện tại cũng không có trứng gì dùng, nhưng có chân tay phụ tá vẫn là tốt hơn a.
Đeo mặt nạ lên trên mặt, La Thừa cười quái gở: “ Khặc khặc khặc... Thằng tác... Lúc nào đó ta xuyên qua ngồi cạnh ngươi!” ánh mắt Goul nhìn thẳng vào màn hình điện thoại.
“ Oanh “ dẫm nát mặt đất đã thấy hắn phi hành lên trên không.
Đến một đoạn dốc vắng vẻ, hắn tháo mặt nạ ra cất vào nhẫn trữ vật, bên trong còn có huyền thiết trọng kiếm và độc cô cửu kiếm của lão Bại.
Nhẹ nhàng cất bước, vì phía trước hắn nghe có tiếng giao chiến âm thanh.
Nấp vào một bên, hắn nhìn thấy một người nữ dung nhan sắc sảo, nhưng có một đôi mắt oán độc, như hết thảy mọi việc trên đời này cũng không đã động được nàng, còn một bên giao chiến là Dương Quá cùng một người con gái, mang một chiếc mặt nạ.
Không cần đoán hắn cũng biết đó là Trình Anh, mà lúc này là đồ đệ của Hoàng Dược Sư. Bỗng nhiên âm thanh hệ thống vang lên.
“ Tích...Lâm thời nhiệm vụ, lấy yếm Lý Mạc Sầu, rương trắng một cái “
Trợn tròn mắt, La Thừa muốn chưởi đổng, cm nó chứ, ta lấy áo yếm nàng làm chi a, gương mặt hắn nhăn nhó: “ Hệ thống a, ngươi có phải hay không nói đạo lí, cái này là dâm tặc tiết tấu a, sẽ truyền khắp giang hồ đó, danh tiếng của ta sẽ thúi hơn mắm tôm a, sao mươi không ra nhiệm vụ cho ta cưỡng bức nàng luôn đi có phải tiện hơn không, lỡ mang tiếng rồi...”
Hoài Linh trào phúng: “ có làm hay không, không làm hệ thống sẽ gạt bỏ ngươi “
La Thừa gân cổ:“ Gạt bỏ thì sao bố đếch sợ “
Hoài Linh:“ rồi rồi không sợ, coi như không gạt bỏ ngươi, gạt bỏ một trứng trứng thì sao?”
Ánh mắt hắn co rụt lại:“ Linh ca coi như huynh lợi hại “
Dự định bước ra ngoài bỗng có tiếng vó ngựa từ đằng xa truyền lại....