Edit: Tiểu Mun
“Mau! Mau! Mau! Lên xe!”
Lý Trường Phong bọn họ mới ra đến cổng liền nhìn thấy Tạ thúc đi Ngô gia mượn xe lừa đã trở về, mấy người cẩn thận đem Tạ ca nhi hôn mê đặt ở trên xe, Hứa Thanh cẩn thận bung dù che cho Tạ ca nhi, Tạ thẩm đem nửa người trên của Tạ ca nhi ôm vào trong ngực, giúp hắn sưởi ấm.
Bởi vì hai ngày nay trời mưa không ngừng, cho nên người đi trên đường cũng không có bao nhiêu, Tạ thúc gấp rút đánh xe, không bao lâu bọn họ liền đến hiệu thuốc Lâm gia.
“Đây là hiệu thuốc mấy năm trước khi chân ta bị thương đã tới, mấy năm nay có bị cảm mạo gì đều tới đây xem bệnh, quản sự!” Tạ thúc cõng Tạ ca nhi trên lưng, trước tiên giải thích với phu phu Hứa Thanh, sau lại gọi người trong hiệu thuốc đến.
Tạ ca nhi tuy rằng bệnh đã lâu, nhưng là Mã bà tử tiếc tiền liền bốc thuốc ở một hiệu thuốc nhà khác y thuật thường thường, mà lần này sau khi Tạ ca nhi về nhà, đều là Tạ thúc tự mình đi đến hiệu thuốc Lâm gia bốc thuốc trở về, mắt thấy uống thuốc này thân thể Tạ ca nhi đã gần như khôi phục tốt, sau đó lại bị Chung Hoa nói lời kích thích trở thành như vậy!
“Lâm lão đại phu mau nhìn xem ca nhi nhà ta!” Tạ thúc cùng mọi người đem Tạ ca nhi đặt ở trên ghế bên cạnh quầy thuốc, sốt ruột kêu Lâm lão đại phu đang thu thập ở quầy.
Lâm lão đại phu này chính là vị lão giả trước kia Hứa Thanh bán dược liệu, cũng là người cậu mượn danh tiếng “Trị” khỏi mặt.
Lâm lão đại phu nhìn nhìn Tạ ca nhi, “Tức giận công tâm, bệnh cũ chưa khỏi, tuy rằng có chút phiền phức, cũng may không bị thương tổn quá lớn, không cần quá mức lo lắng.” Tiếp theo lại phát hiện trên người Tạ ca nhi cùng Hứa Thanh đều bị ướt, Lâm lão đại phu nhíu mày, “Hai vị tiểu ca nhi này quần áo đều ướt, đối với thân thể là không tốt, các ngươi nghĩ cách thay đổi y phục đi.”
“Ai nha, ta sơ suất quá, sao lại không nghĩ tới chuyện này đây!” Tạ thẩm vỗ vỗ đầu mình, vội vàng đem đồ vật trong tay đưa cho Tạ thúc, “Ngươi ở chỗ này nhìn, Thanh ca nhi, chúng ta đi mua y phục cho ngươi cùng Tiểu Vũ thay đổi.” Tạ ca nhi thân thể vốn dĩ đã không tốt, càng không thể mặc y phục bị ướt, còn Hứa Thanh lúc này cũng mới thành thân, vạn nhất có tin vui, sinh bệnh cũng không tốt!
“Ta đây đi, ngươi cùng Tạ thúc ở chỗ này nhìn một chút a!” Hứa Thanh lúc này cũng cảm thấy những chỗ y phục bị ướt có gió thổi qua liền cảm giác thấy lạnh teo, dặn dò Lý Trường Phong xong liền theo Tạ thẩm đi rồi.
“Phương Lương! Ra đây hỗ trợ!” Lâm lão đại phu quay vào phía sân sau gọi lớn một tiếng, Tạ thúc liền nhìn thấy tiểu đại phu mấy năm trước giúp mình trị chân ra tới, mấy năm không thấy, Lâm Phương Lương cao lên không ít, tuy rằng da có đen chút, tinh thần lại tốt mười phần, so với mấy người bộ khoái làm việc ở nha môn còn nhiều hơn một phần uy nghiêm.
Bộ khoái: Lính sai
“Trường Phong? Có phải người nhà ngươi sinh bệnh?” Lâm Phương Lương vừa ra tới liền nhìn thấy Lý Trường Phong đứng ở cửa, bọn họ năm năm trước tòng quân ở quân doanh bị phân đến cùng một tổ, cùng Ngụy gia lão nhị, Trần Khải đều là huynh đệ tương đối tốt.
Lý Trường Phong cũng không nghĩ tới Lâm Phương Lương nhà mở hiệu thuốc là ở chỗ này, tuy rằng ở quân doanh biết nhà hắn là làm nghề y, lại không có hỏi thăm quá nhiều, “Không phải, là ca nhi nhà Tạ thúc.”
Lâm Phương Lương vừa nghe là họ Tạ, trong lòng một trận chấn động mãnh liệt.
“Tiểu đại phu đã lâu không thấy a!” Tạ thúc nghe Lâm lão đại phu nói Tạ ca nhi không có trở ngại, trong lòng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, chào hỏi người năm đó cứu chân cho mình.
“Đã lâu không gặp...”
Lâm Phương Lương nhìn Tạ ca nhi đã được Lâm lão đại phu cùng Tạ thúc đặt ở trên giường trong hiệu thuốc, lẩm bẩm đáp lời, cũng không biết là hắn chào hỏi lại Tạ thúc, hay là nói với Tạ ca nhi năm năm trước từng gặp mặt một lần.
“Tạ ca nhi đây là?”
Lâm Phương Lương tuy rằng nội tâm sốt ruột muốn biết bệnh tình Tạ ca nhi, rồi lại ngại thân phận giữa hai người, không có tiến lên bắt mạch cho Tạ ca nhi, hắn nhớ rõ năm năm trước Tạ ca nhi đã có vị hôn phu, lúc này chỉ sợ đã thành hôn nhiều năm rồi đi.
Nghĩ đến Tạ ca nhi đã gả làm phu người khác, trong lòng Lâm Phương Lương liền tràn ngập chua xót, nguyên bản cho rằng chỉ là gặp mặt một lần, lại không nghĩ sau năm năm thời gian, Tạ ca nhi đều luôn ở trong lòng mình, muốn quên đi cũng quên không được.
“Ca nhi này là nhiều năm uống thuốc chống đỡ thân thể, hiện giờ lại tức giận công tâm, cần phải nghỉ ngơi điều dưỡng thật tốt, nếu không...” Lâm lão đại phu không nói tiếp, lại lắc lắc đầu, thân thể ca nhi này quá kém, nếu như không dưỡng thật tốt, ngày sau sợ là nhiều bệnh nhiều tật a.
“Đại phu ngươi cứ trị cho ca nhi nhà ta, mặc kệ hết bao nhiêu tiền, chỉ cần thân thể ca nhi nhà ta tốt lên, ta không nói hai lời, bất kể cái gì ta cũng đều nguyện ý cho ngươi, kể cả là muốn mạng ta ta cũng sẽ không chớp mắt đều cho ngươi!” Tạ thúc vừa nghe Lâm lão đại phu nói, lập tức quỳ xuống trước mặt, khẩn cầu Lâm lão đại phu có thể chữa khỏi cho Tạ ca nhi.
“Ngươi làm gì vậy?! Mau đứng lên! Mau đứng lên! Phương Lương!” Lâm lão đại phu vội vàng tránh đi quỳ lạy của Tạ thúc, tiến lên muốn đỡ Tạ thúc dậy, tiếc rằng gặp đúng Tạ thúc này tính tình cố chấp quật cường lại mạnh như trâu, kéo như thế nào cũng không kéo dậy được, rơi vào đường cùng đành phải kêu Lâm Phương Lương ra tay hỗ trợ.
Lâm Phương Lương đỡ lấy tay Tạ thúc, vững vàng dùng một chút lực, liền đem Tạ thúc đỡ lên, mắt thấy Tạ thúc lại muốn quỳ xuống, vội vàng mở miệng: “Ngài yên tâm, thế nhưng gia phụ nói chỉ cần có thể nghỉ ngơi điều dưỡng tốt liền không có chuyện gì, ngài cũng không cần quá mức lo lắng.”
“Đây là làm sao vậy?! Chẳng lẽ Tiểu Vũ?!” Tạ thẩm cùng Hứa Thanh đã thay đổi y phục tiến vào hiệu thuốc liền thấy Lý Trường Phong đón bọn họ, mà Tạ thúc muốn quỳ xuống trước mặt Lâm lão đại phu cùng một người trẻ tuổi, Tạ thẩm vừa thấy bộ dáng này còn tưởng rằng Tạ ca nhi xảy ra chuyện gì đâu!
“Không có việc gì, không có việc gì, hán tử nhà ngươi cũng là thương yêu con mà sốt ruột, mau, cho ca nhi nhà ngươi thay đổi y phục đi, ở sân sau nhà chúng ta có phòng ở tạm, Phương Lương, ngươi tới dẫn bọn họ đem vị ca nhi này đưa đến trong phòng sau rồi đi sắc một thang thuốc, chờ hắn tỉnh lại liền cho hắn uống đi.” Lâm lão đại phu thật sự là không có cách nào đối với Tạ thúc, sợ chân hắn lại không nghe theo, hướng xuống đất quỳ tiếp.
Tạ thẩm cùng Hứa Thanh nghe xong Lâm lão đại phu nói, tâm tình cũng rất là dở khóc dở cười, tiếp theo mọi người liền đem Tạ ca nhi đưa đến phòng, Tạ thẩm ở lại giúp hắn thay y phục, Lâm Phương Lương đi sắc thuốc, Tạ thúc ở bên ngoài chờ, Hứa Thanh cùng Lý Trường Phong cùng nhau đi trên đường mua công cụ cần dùng để làm mộc, Lý Trường Phong từ trong nhà Ngụy lão nhị trở về, đã xác định rõ muốn làm ngăn tủ dạng gì, bây giờ đi mua một ít công cụ cần thiết, chuẩn bị trở về làm thật tốt.
“Ẩm ướt rất lạnh đi, là ta sai, đều không chú ý tới ngươi mặc y phục ướt, làm ngươi mặc lâu như vậy.” Vừa ra khỏi hiệu thuốc, Lý Trường Phong liền chủ động nhận tội với Hứa Thanh, chờ lát nữa trở về hiệu thuốc nhờ Lâm đại phu bốc cho thang thuốc, vạn nhất Hứa Thanh trở về bị cảm, cũng có cái mà dùng.
Hứa Thanh kéo kéo y phục mới trên người, lắc lắc đầu, “Như thế nào có thể trách ngươi được, tình huống lúc ấy, ai có thể đi để ý đến mấy thứ này, ta cũng là tới hiệu thuốc rồi bị Lâm đại phu nhắc nhở, mới phát giác trên người có chút lạnh.”
Lý Trường Phong bung dù che cho Hứa Thanh, đại bộ phận dù đều nghiêng đến trên đầu Hứa Thanh, còn ở phía bên Lý Trường Phong mưa phùn lả tả rơi vào trên đầu vai hắn, nhưng trong mắt hắn lại là tràn đầy ôn hòa, cũng chỉ đủ chứa một người bên cạnh.
“Di, kia không phải là?”
“Lý Trường Phong! Lý Trường Phong! Nơi này! Nơi này!”
Hứa Thanh cùng Lý Trường Phong bỗng nhiên nghe thấy có người kêu tên Lý Trường Phong, Lý Trường Phong theo âm thanh quay qua, nhìn thấy một hán tử cao lớn che một cái dù nhỏ, thoạt nhìn có chút không nói nên lời, “Trần Khải, ngươi tới trấn trên làm cái gì?”
Trần Khải đưa dù nhỏ cho tức phụ nhà mình, chỉ cánh tay vào trước mặt hai người Lý Trường Phong, “Đây là...” Trần Khải nhìn Hứa Thanh bên cạnh Lý Trường Phong, có chút không xác định.
“Là tức phụ ta!” Thành thân ngày đó Trần Khải chỉ thấy Lý Trường Phong cùng Hứa Thanh bái đường thành thân, lại không có thấy qua bộ dáng Hứa Thanh, tuy rằng nghe nói “Xấu ca nhi” mặt đã khỏi, nhưng là Trần Khải cũng vẫn không tin được, cho đến hôm nay nhìn đến Hứa Thanh trước mắt trắng nõn sạch sẽ, hắn mới không thể không thừa nhận, Lý Trường Phong tiểu tử này có phúc về sau!
“Chúc mừng! Chúc mừng! Huynh đệ!” Trần Khải đây là thật lòng đối với Lý Trường Phong nói chúc mừng, bất quá vừa nghĩ đến hỉ sự nhà mình, hắn cũng khoe khoang với hai người.
“Nhà ngươi hỉ sự vừa qua, nhà ta hỉ sự liền tới rồi!”
“Ngươi có thiếp phu?” Lý Trường Phong mặt gỗ, trong miệng lại nói ra lời nói thiếu chút nữa sặc chết Trần Khải, Hứa Thanh nhịn không được nhìn qua Lý Trường Phong, run rẩy bả vai.
Trần Khải quả thực muốn bóp chết Lý Trường Phong, nếu không nể tình tiểu tử này vừa mới tân hôn không lâu, hắn liền nghĩ muốn đạp một phát vào cái chân ngầm!!
“Nói cái gì vậy! Nói cái gì vậy! Tiểu ca nhi nhà ta muốn xuất giá rồi! Ngươi nói đây có phải hỉ sự hay không?!”
“Nha, chúc mừng, định ở ngày mấy? Nhà ai? Chúng ta cũng đi dính chút chuyện vui đi.” Hứa Thanh biết Trần Khải là huynh đệ tốt của Lý Trường Phong, nếu là huynh đệ tốt, đệ ca nhi xuất giá, bọn họ dù thế nào cũng phải tới nhà xem một chút mới phải.
Trần Khải liếc mắt nhìn Lý Trường Phong mặt vô biểu tình, không thể không nói, người kiệm lời như thế, làm sao lại có số mệnh tốt cưới được một ca nhi biết ăn nói như vậy!
“Lời này ta thích nghe! Định ngày là ngày kia! Mã gia mở tiệm bán tạp vật, kêu Mã Phú Quý, người nọ không tồi, đối với Tiểu Hồng cùng cha mẹ đều rất tốt, bằng không ta cũng sẽ không đồng ý cho bọn họ thành thân!”
Phải biết rằng muốn cưới đệ ca nhi nhà mình, là phải bước qua cửa ải của hắn, nếu không thì không thể được! Đệ ca nhi nhà hắn ưu tú như vậy, sao có thể tùy tùy tiện tiện liền gả!
“Mã gia! Mã Phú Quý?!” Hứa Thanh vừa nghe tên này liền kinh hô ra tiếng, hôm nay Chung Hoa nói ngày kia Mã gia nghênh đón tân ca nhi, tân ca nhi này sẽ không phải là...
Lý Trường Phong cũng không nghĩ tới Trần Hồng sắp gả cho người cư nhiên lại là Mã Phú Quý vừa cùng Tạ ca nhi hòa ly không được bao lâu! Đồng dạng Hứa Thanh cũng nghĩ như vậy, sắc mặt cũng không tốt.
“Các ngươi đây là biểu tình gì?” Trần Khải nguyên bản còn muốn nhìn Lý Trường Phong cùng Hứa Thanh giống những người khác biểu hiện chúc phúc đệ ca nhi nhà mình, như thế nào hai người này biểu tình giống nhau như là cùng ăn phải phân!