Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 133: Chương 133: Trận pháp năm ngôi sao hội tụ (Ngũ mang hối tinh trận) 2




Đế Đô.

Mao đại sư nghe nói Trần Ngư đã mang về món Linh Khí thứ tư từ núi Kỳ Liên thì vội vã từ tổng bộ huyền học chạy về, vừa vào cửa đã lên tiếng hỏi “Linh Khí thứ tư đâu?”

Lâu Minh nói Điền Phi lên lầu lấy Linh Khí xuống rồi rót nước cho Mao đại sư, hỏi “Mao đại sư, sao trễ thế này mà ông còn đến làm gì?”

“Tôi quá kích động chứ sao.” Quả thực là Mao đại sư rất kích động, cả người còn đangtrong trạng thái hưng phấn.

“Có chuyện tốt gì sao?” Lâu Minh hỏi.

“Đâu chỉ là chuyện tốt, còn là chuyện rất tốt đó.” Mao đại sư kích động “Vị trí để Linh Khí thứ năm đã được phá giải, Linh Khí thứ sáu tôi cũng biết cách để xác định.”

“thật vậy ạ?” Trần Ngư cũng kích động nhảy lên từ ghế sô pha “Linh Khí thứ sáu cũng tìm được rồi sao?”

“Là biết phương pháp tìm kiếm thôi.” Mao đại sư cười cười chữa lại.

“Sáu Linh Khí đều đã được xác định, anh Ba, sát khí trên người anh sẽ giải quyết sớm thôi.” Trần Ngư cũng mặc kệ, cô chỉ biết sáu Linh Khí rồi sẽ tìm được thôi.

“Ừ.” Lâu Minh cũng không nghĩ việc tìm Linh Khí lại thuận lợi như vậy, vô cùng vui mừng.

Lúc này, Điền Phi mang Linh Khí thứ tư từ trên lầu xuống, cẩn thận đặt trên bàn trà. Mao đại sư nghiên cứu cẩn thận hồi lầu rồi mới xác nhận “Đúng là Linh Khí thứ tư rồi, khí tức (hơi thở) rất giống với ba Linh Khí kia.”

Mao đại sư nói xong thì nhìn Trần Ngư “Lạc Hà chân nhân cũng xem rồi chứ hả?”

“Ông nhìn rồi, ông nội tôi cũng nói không có vấn đề.” Trần Ngư gật đầu nói.

“Vậy là tôi yên tâm rồi.” Mao đại sư lại hỏi “Lạc Hà chân nhân có về cùng Trần tiểu hữu không?”

“Vẫn chưa ạ.” Trần Ngư lắc đầu “Ông nội nói ông còn ở lại đó mấy ngày nên về muộn hơn một chút.”

“Vậy nếu khi nào Lạc Hà chân nhân về lại Đế Đô, cô có thể mời ông ấy đến biệt thự được không, tôi cần thảo luận với ông ấy phương pháp cụ thể tinh lọc sát khí cho Lâu Minh sau khi đã tập hợp đầy đủ sáu Linh Khí.”

“Vâng, được ạ. Khi nào ông nội về tôi sẽ nói lại với ông.” Trần Ngư đáp.

Lâu Minh thấy Mao đại sư đã nói đến chuyện giải quyết sát khí sau khi có đủ sáu Linh Khí, nhịn không được hỏi “Mao đại sư, Linh Khí thứ năm và thứ sáu có vị trí ở đâu?”

Lúc này Mao đại sư mới nhớ là ông vẫn chưa nói cho mấy người Lâu Minh vị trí Linh Khí thứ năm và thứ sáu ở đâu, ông cầm chén trà uống một ngụm rồi cười nói “Linh Khí thứ năm đã được xác định là ở núi Thanh Mang.”

“Núi Thanh Mang?” Lâu Minh lại hỏi “Còn Linh Khí thứ sáu thì sao?” Trong tài liệu nóilà ở nơi đen tối nhất và sáng chói nhất.

“Vị trí của Linh Khí thứ sáu chúng tôi vẫn chưa biết ở đâu nhưng chúng tôi đã biết được phương pháp tìm kiếm.” Mao đại sư nói “Trong thời gian qua, tôi đã đánh dấu vị trí tìm được các Linh Khí lên bản đồ.”

Mao đại sư nói rồi lấy từ trong áo bào một tấm bản đồ, trải lên mặt bàn trà, nói “Hai người nhìn đi, Linh Khí thứ nhất là thanh kiếm đồng được phát hiện ở Lĩnh Nam, chỗ này. Linh Khí thứ hai là cây sáo, mười năm trước được phát hiện ở đây. Linh Khí thứ ba ở hồ Ngũ Phương, là ở đây. Linh Khí thứ tư ở núi Kỳ Liên, cũng chính là vị trí này …”

“Trận pháp năm ngôi sao hội tụ.” Lâu Minh nhìn Mao đại sư chỉ vào bốn vị trí, các chữ ‘trận pháp năm ngôi sao hội tụ’ bỗng nhiên chợt bật ra trong đầu anh.

“Đúng thế!” Mao đại sư kích động gật đầu.

“Nếu như đây là trận pháp năm ngôi sao hội tụ, thì chỉ cần tìm được Linh Khí thứ nămthì Linh Khí thứ sáu đương nhiên là sẽ cảm ứng được.” Trần Ngư cũng đã hiểu rõ.

Trận pháp ‘Năm ngôi sao hội tụ’ là một trận pháp vô cùng đơn giản, trận pháp này trừ việc để cho những vật thể bên trong nó có thể có cảm ứng lẫn nhau thì hầu như làkhông có tác dụng gì khác. Thiên Sư giới huyền học thường dùng trận pháp ‘Năm ngôi sao hội tụ’ để cất giữ những đồ vật quan trọng hoặc pháp khí, vì nếu như trong môn phái có pháp khí lưu lạc bên ngoài thì có thể thông qua sự cảm ứng giữa các pháp khí còn lại để tìm pháp khí bị lưu lạc về.

Nhưng bây giờ huyền học đã xuống dốc, giới huyền học cũng không có môn phái nào cần dùng đến trận pháp ‘Năm ngôi sao hội tụ’ để cất giữ pháp khí, nên dần dần trận pháp này không còn được sử dụng nữa. Cũng may, trận pháp ‘Năm ngôi sao hội tụ có kết cấu tương đối đơn giản, trong các sách vở về trận pháp của giới huyền học đều có ghi lại.

“Nên bây giờ … chúng ta chỉ cần lấy được Linh Khí ở núi Thanh Mang, sau đó tập hợp thành trận pháp ‘Năm ngôi sao hội tụ’ rồi tính toán là có thể ra được vị trí của Linh Khí thứ sáu.” Mao đại sư vừa nói và chỉ ngón tay lên vị trí núi Thanh Mang.

“Vậy còn chờ gì nữa, bây giờ tôi sẽ đến núi Thanh Mang.” Trần Ngư chỉ cần nghĩ đến việc sát khí của Lâu Minh sắp được giải quyết thì vô cùng hưng phấn, hận không thể lập tức bay đến đó đem Linh Khí thứ năm cầm về.

“không vội.” Mao đại sư cười nói.

“Sao có thể không vội chứ ạ, chuyện này đương nhiên là làm càng nhanh càng tốt.”

“Em nghe Mao đại sư nói xong đã chứ.” Lâu Minh cười trấn an.

“Tôi biết là Trần tiểu hữu sốt ruột, nhưng mà núi Thanh Mang là vùng cấm trong giới huyền học.” Mao đại sư nói.

“Vùng cấm trong giới huyền học là cái gì ạ?” Trần Ngư không hiểu lắm. Mà bên cạnh, Lâu Minh nghe đến hai chữ ‘vùng cấm’ thì nhíu mày lại, đoán được bảy tám phần.

“Luật pháp nước ta có những quy định tương đối rộng rãi với giới huyền học, nhưng trong đó có những quy định phải được tuân thủ một cách chặt chẽ.” Mao đại sư giải thích “Đó chính là … khu vực cấm của giới huyền học, trong đó không được sử dụng bất kì thuật pháp huyền học nào, người vi phạm sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc.”

“Nhưng mà, nơi cất giữ Linh Khí nhất định sẽ có cương thi, làm sao có thể không sử dụng thuật pháp được.” Trần Ngư cau mày.

“Đây là một tình thế không thuận lợi cho chúng ta nhưng cũng là một lợi thế.” Mao đại sư nói “Nếu như không có cương thi, chúng ta chỉ cần để các nhà khảo cổ đi trực tiếp khai quật là được, như vậy thì không được coi là vi phạm lệnh cấm. Nhưng nếu có cương thi, chúng ta cũng có thể lợi dụng việc núi Thanh Mang có cương thi mà có đơn đến tổng bộ huyền học để xin cử Thiên Sư đi cùng giải quyết.”

“Vậy … vậy chúng ta phải xin như thế nào?” Trần Ngư nôn nóng hỏi.

“Tôi đã làm công văn xin rồi, nhưng còn phải chờ phê duyệt nữa.” Mao đại sư cười trả lời.

Lâu Minh vẫn yên lặng ngồi bên lắng nghe nhưng vẻ mặt không nhẹ nhõm như hai người còn lại, anh nhìn chằm chằm lên bản đồ vị trị núi Thanh Mang rất lâu rồi chợt lên tiếng hỏi “Vì sao núi Thanh Mang lại trở thành khu vực cấm của giới huyền học?”

“…” Mao đại sư sững người, nghĩ nghĩ rồi nói “Hai mươi năm trước, núi Thanh Mang được phân chia thành khu vực cấm của giới huyền học nhưng không nói rõ lý do cụ thể.”

“không có lý do cụ thể?” Lâu Minh nhíu mày.

“Điều này cũng bình thường thôi, giới huyền học có rất nhiều sự việc không thể dùng lẽ thường mà giải thích được, cho nên bình thường sẽ không công bố lý do ra ngoài.”

Lâu Minh không được lạc quan như Mao đại sư, anh chỉ vào vị trí của núi Thanh Mangtrên bản đồ rồi nói “Mao đại sư, ông nhìn đi, núi Thanh Mang là ở phía Đông Tần, bởi vì nguyên nhân vị trí địa lý nên nơi đây quanh năm có bão cát. Từ xưa đến nay ở đây đất đá khô cằn. Cho dù ngày nay trình độ khoa học kỹ thuật đã phát triển như vậy nhưng dân cư sinh sống ở đây rất thưa thớt. Vùng đất có dân số ít ỏi như vậy sao lại liệt vào khu vực cấm của giới huyền học được chứ.”

“…” Bị Lâu Minh hỏi như vậy, Mao đại sư cũng hiểu là trong này có những việc khôngđơn giản như là suy nghĩ của ông.

“Suy nghĩ nhiều như vậy làm gì? Nếu Linh Khí và cương thi đều ở đó, chính phủ đồng ýthì chúng ta đi công khai, nếu không đồng ý thì chúng ta lén đi đến đó.” Trần Ngư đơn giản mà thô bạo nói, cô không suy nghĩ nhiều giống như hai người.

Lâu Minh thở dài nói “Chúng ta cứ chờ kết quả xin phép đã, hi vọng là anh nghĩ nhiều thôi.”

“Được rồi, tôi sẽ đi nghe ngóng xem sao.” Mao đại sư cũng gật đầu nói.

Tác giả có lời muốn nói:

Chàng thanh niên Ngô thấy sư phụ đã thành ma mà còn không buông tha cho mình, cảm thấy cuộc đời này thật là tuyệt vọng.

Chàng thanh niên Ngô: Sao sư phụ lại chạy đi làm quỷ sai?

Sư phụ: Diêm Vương nói ta là nhân tài.

Chàng thanh niên Ngô: Nhân tài? Nhân tài mà lại đi từ cấp bậc thấp nhất là quỷ sai?

Sư phụ: …

Chàng thanh niên Ngô: Đáng đời sư phụ.

Thẹn quá hóa giận, sư phụ lại đánh cho chàng thanh niên Ngô một trận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.