CHƯƠNG 121 – BÍ MẬT CỦA BAILEY OLIVIA
“Đây là niềm vinh hạnh của tôi.” Gật đầu, khi Feston nói ra những lời này thì cũng không lộ ra bộ dáng đắc ý hoặc vui sướng.
Tay phải của Bailey Olivia thì khoác Feston, bên tay trái là Phong Triển Nặc, Phong Triển Nặc không xác định hiện tại Feston đang có tâm tình gì, hắn cảm thấy rất thú vị nhưng cũng thật vớ vẩn.
Lần cạnh tranh này theo giai đoạn hiện tại thì có thể nói là hòa, nhưng tình huống chân thật như thế nào thì chỉ có bọn họ mới tự mình biết rõ.
Vì để dễ dàng cho việc kiểm tra, đồng thời cũng bận tâm đến thể diện của những vị quan chức cấp cao này, cho nên việc lấy lời khai diễn ra ở một phòng khác, thân phận của Bailey Olivia là đặc biệt cho nên không ít người ở đây đều cảm thấy thân thế của cô ta rất bí ẩn, huống chi bà Meryl lại coi trọng cô ta như thế.
Sau lưng xì xầm to nhỏ, ở trên đường đến phòng lấy lời khai, giấy dán tường với hoa văn sọc carô màu nâu đỏ xen kẻ vào nhau làm cho người ta như bị ảo giác, Bailey Olivia có thể nghe thấy những tiếng xì xầm trong đại sảnh, “Vì sao bọn họ đều cảm thấy hứng thú đối với việc riêng của người khác như vậy, nơi này vừa rồi rõ ràng còn xảy ra chuyện rất đáng sợ cơ mà!”
Cô ta hạ thấp giọng, hai người bên trái và phải của Olivia có thể cảm giác được bàn tay của cô ta đang siết chặt khuỷu tay của bọn họ, Phong Triển Nặc dừng chân, “Cô ấy cần một ly rượu Brandy.” Hắn nói với Feston.
Chờ Feston cầm đến một ly Brandy, quay về phòng lấy lời khai thì hắn không còn nhìn thấy cảnh sát nữa, Bailey Olivia đang dùng ánh mắt rất kỳ lạ để quan sát Phong Triển Nặc, giống như đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy hắn.
“Chỉ cần nhấp một chút thôi.” Đưa ly về phía Bailey Olivia, đối phương tiếp nhận, đồng thời cũng chuyển mắt nhìn Feston, cũng là một ánh mắt kỳ lạ, Bailey Olivia dường như đang quan sát cái gì đó, cô ấy cầm ly rượu nhưng không uống.
“Không thích rượu Brandy? Nhấp một ngụm thôi, uống vào sẽ thấy thoải mái hơn.” Feston giống như rất thân thiết, nhưng Bailey Olivia lại không có cách nào nhìn thẳng vào cặp mắt sắc bén của hắn, cô ta cúi đầu, “Cám ơn, tôi cảm thấy đỡ hơn nhiều rồi.”
Cô ta đặt ly rượu sang bên cạnh, dường như có lời gì muốn nói, trước khi cô ta mở miệng thì cảnh sát lại bước vào.
Đây hoàn toàn là một buổi lấy lời khai theo thông lệ, hỏi không ra kết quả, ba người bọn họ đều có thể là mục tiêu, mà chuyện này xảy ra quá nhanh, không có bất kỳ manh mối hữu ích nào, ngoại trừ một chút loang loáng phát ra từ ống kính ngắm ở tòa nhà đối diện.
Còn những người khác phải ghi ghi chép chép, thủ tục tiến hành rất nhanh, sau khi bọn họ trả lời xong câu hỏi, được phép rời đi thì bỗng nhiên Bailey Olivia lộ ra vẻ mặt khẩn trương một cách bí ẩn, “Hai anh đi theo tôi.”
Cô ta dẫn bọn họ đi vào sâu bên trong hành lang, trước khi những người khác xuất hiện thì bất ngờ đẩy ra một cửa phòng, sau đó kéo bọn họ vào đó rồi nhanh chóng đóng cửa lại, Olivia xoay người dựa vào vách cửa, mím chặt môi, trên mặt lúc trắng lúc đỏ, trên thân của một quý cô xinh đẹp ngây thơ thì thật sự rất khó nhìn thấy cảm xúc chuyển biến như vậy.
“Tôi mang thai.” Cô ta đột nhiên lên tiếng.
Giọng nói vang lên trong không khí buộc chặt, cuối cùng bị vỡ toang, Olivia cắn chặt môi, vốn tưởng rằng hai người đàn ông ở trước mặt sẽ sững sờ nhưng cô ta chỉ nhìn thấy Macro cau mày, “Bí mật này cô không nên nói với người đang theo đuổi cô, chuyện này đối với đàn ông mà nói thật sự là một cú sốc.”
“Nhưng xem ra anh chẳng hề có vẻ thất vọng, Macro, anh và ngài Kada đã sớm quen biết, có phải hay không?” Chuyển hướng Feston, Bailey Olivia dùng ánh mắt hy vọng để nhìn hắn, cô ta hy vọng bọn họ nói là phải, hy vọng chính mình không đặt cược sai lầm.
“Không chỉ quen biết…” Tháo xuống cặp mắt kính, đôi mắt màu xám tro lướt qua một chút ý cười, sau đó lập tức trở nên chăm chú, “Cô Bailey Olivia, đầu tiên phải để chúng tôi hỏi cô, hy vọng cô đồng ý giải thích rõ ràng chuyện này, cha của đứa nhỏ trong bụng cô là ai.”
Theo vẻ mặt của Feston thì có thể kết luận bí mật của cô ta không hề gây kinh ngạc cho hắn, “Anh đã phát hiện ra, thật đáng sợ.” Bailey Olivia không hề che giấu vẻ kinh hoàng của mình, cô ta siết chặt chiếc khăn tay rồi đi tới đi lui trong phòng.
“Hai anh quen nhau đúng không, ở trên ban công hai người cùng nhau cứu tôi, khi đó tôi đã nhận ra hai anh rất ăn ý, hơn nữa sau đó hai anh tiếp tục ở lại để kiểm tra hiện trường, nghe nói anh là nhân vật quan trọng của tập đoàn Kada, ngài Kada, tôi không biết Macro quen anh như thế nào, tôi chỉ hy vọng nhận được sự trợ giúp của hai anh–”
Quay người lại, Bailey Olivia dừng bước ở trước mặt của Phong Triển Nặc, nhìn thấy một thứ mà trước đó cô ta không chú ý đến, lời nói của cô ta lập tức im bặt, mà thay vào đó là, “Hình như là dấu hôn…” Bailey Olivia ngơ ngác hỏi.fynnz.wordpress.com
“Chính là dấu hôn.” Feston cùng cô ta nhìn về phía cổ áo của một người nào đó.
Thật sự rất khó che giấu, mới đầu có lẽ không dễ dàng phát hiện nhưng chỉ cần nhìn kỹ một chút thì sẽ lưu ý đến những dấu vết khả nghi kia, Phong Triển Nặc giang hai tay, hỏi một cách buồn cười, “Hiện tại muốn chuyển đề tài thảo luận về tôi hay sao?”
Đương nhiên không phải, Bailey Olivia lắc đầu theo bản năng, tầm mắt cũng bất giác chuyển về phía Feston, phát hiện vết thương ngay khóe miệng của đối phương.
“Đây là vừa rồi bị một con thú cắn trúng.” Hắn vuốt khóe miệng, lúc này Bailey Olivia mới phát hiện ngài Kada cũng có lúc mỉm cười như vậy, có một chút dung túng, lại có một chút khiêu khích.
“Ai là con thú? Người nào là con thú?” Phong Triển Nặc rút khẩu súng ở thắt lưng ra, hắn không vội để biết chuyện của Bailey Olivia.
“Nhưng từng có người nói tôi giống linh dương, đã thật lâu trước kia.” Khi Phong Triển Nặc trả lời như vậy thì Feston liền biết đối phương đang nhớ đến chuyện dĩ vãng, mà ở trong ký ức của Phong Triển Nặc thì chỉ có một người có giao tình như vậy, đó là tên sát thủ được gọi là Glen, là người bạn thân đã từng bị Phong Triển Nặc tự tay giết chết.
Mặc dù hiện tại sát thủ sắm vai nam tước vẫn mỉm cười như trước nhưng Feston không tiếp tục nhắc đến đề tài này, hắn ung dung bước đi trong phòng, khi đi đến trước tủ rượu thì lấy ra một chai, sau đó rót đầy một ly Whisky rồi đưa cho Phong Triển Nặc.
Uống cạn một hơi, Phong Triển Nặc đi đến ghế sô pha đặt ngay vách tường, nghiêng người dựa vào tấm nệm mềm mại, “Phòng này của ai, cô chắc chắn là an toàn chứ?”
Hắn đột nhiên thay đổi đề tài, Bailey Olivia nhìn bọn họ, nghe bọn họ nói chuyện, theo ánh mắt và động tác của hai người đàn ông này thì cô ta có thể rõ ràng cảm nhận được trong đó có một cái gì đó khác với tình hữu nghị, Olivia ngây ngốc trả lời, “Đây là phòng sách mà bà Meryl chuẩn bị riêng cho tình nhân của bà ấy, rất ít có người đến đây, hai người…hai người là quan hệ như vậy à?”
Trong giới thượng lưu của Monaco có rất nhiều vụ kết hôn vì lợi ích, sau khi kết hôn nam nữ đều tự hướng ra ngoài, đều có tình nhân bí mật của riêng mình.
Mặc dù hành vi bị quản chế nhưng dù sao thân phận cũng là công chúa hoàng thất, đối với Olivia mà nói thì chuyện này cũng không có gì là đáng ngạc nhiên.
Nhưng đàn ông và đàn ông với nhau thì vẫn vượt quá phạm vi nhận thức của vị công chúa này, hoặc là mặc dù cô ta có nghe đến chuyện như vậy nhưng chưa từng gặp qua, trong lúc nhất thời ngay cả chuyện của mình mà cô ta cũng đã quên mất.
“Hiếm có ai hỏi thẳng thắn như vậy.” Feston có vẻ cũng có ấn tượng tốt đối với vị công chúa này, nếu không thì Phong Triển Nặc tin tưởng hắn nhất định sẽ không hề nhiều lời đối với người khác về quan hệ của bọn họ.
“A–” Bailey Olivia cất lên một tiếng, cô ta nghe ra ý tứ thừa nhận trong lời nói của hắn.
Mà Feston hiển nhiên đã kéo sự chú ý của Olivia về chuyện hiện tại, “Vừa rồi cô nói là cô mang thai, đầu tiên tôi phải chúc mừng cô, Bailey Olivia, theo quần áo và ngôn hành cử chỉ của cô thì tôi đã nghi ngờ, nhưng tôi vẫn thiếu kinh nghiệm về phương diện này, chỉ là nghi ngờ, lời nói của cô đã chứng thật suy đoán của tôi.”
“Cho nên anh cho cô ấy uống nước trái cây bởi vì cô ấy không thể uống các thức uống có cồn.” Phong Triển Nặc vỗ tay một cái, đôi mắt của hắn trở nên sáng ngời dưới ánh đèn.
“Còn có đôi giày cô ấy mang, mặc dù tôi không có nhiều hiểu biết đối với lễ phục của nữ giới nhưng lễ phục như vậy thì dường như nên phối hợp với giày cao gót, một người thường xuyên phải tham gia đủ loại tiệc hội cũng như các hoạt động xã giao thì sẽ không phạm phải sai lầm như vậy.” Theo lời của Feston, Bailey Olivia nhìn chằm chằm xuống đôi giày bệt của mình, nó rất đẹp nhưng không phù hợp với bộ lễ phục trên người của cô ta.
“Rốt cục anh là ai?” Bailey Olivia nhìn hắn không chớp mắt, vẻ mặt của cô ta rất kinh ngạc.
“Anh ấy từng là một viên cảnh sát, đương nhiên bây giờ vẫn vậy, chẳng qua gặp phải một chút rắc rối cho nên phải giải quyết mới có thể quay về, mà cách giải quyết là kết hôn với cô.” Dùng vẻ mặt đùa cợt, Phong Triển Nặc nhìn cô ta một chút, nhưng Bailey Olivia rõ ràng cảm giác được một trận rùng mình.
Hắn không thích cách giải quyết này.
Sóng lưng dâng lên cảm giác run rẩy, tựa như lúc cô ấy gặp phải nguy hiểm trên ban công, đây là một loại sợ hãi theo bản năng. Viên đạn ở trong tay của Phong Triển Nặc, hắn cầm khẩu súng tựa như một món trò chơi, ngồi ở nơi đó đùa nghịch với nó.
“Anh không phải là Macro mà tôi đã quen biết, anh không phải là người mà anh đã biểu hiện, anh chỉ diễn trò mà thôi?” Trực giác của phụ nữ nói cho cô ta biết người trước mặt không an toàn, cô ta lui ra sau một chút.
Người đàn ông ở trước mặt tựa như thay đổi thành một người khác, vẻ điển trai bên ngoài vẫn không thay đổi, nhưng khí chất lại thay đổi, phong cách quý tộc nhã nhặn không còn rõ ràng như trước mà thay vào đó là thái độ tùy ý phóng túng, có một chút xảo quyệt, cũng không có vẻ lỗ mãng , đã có loại cảm giác khiến người ta không thể nắm bắt.
“Anh là ai?” Bailey Olivia trợn to mắt, vô cùng cẩn thận, mơ hồ lộ ra khẩn trương, cô ta siết chặt hai tay của mình.
Đối diện cô ta, Phong Triển Nặc thản nhiên lau súng, “Có người gọi tôi là U Linh, tôi cảm thấy như vậy cũng không tệ, không bằng cô cứ gọi tôi như thế cũng được.” Hắn liếc mắt nhìn người đàn ông bên cạnh.
“Cậu ấy không phải là Macro Ventress chân chính, chắc là cô đã phát hiện cậu ấy còn nguy hiểm hơn cô tưởng rất nhiều, cô nên rời xa cậu ấy mà không phải tìm kiếm sự giúp đỡ từ cậu ấy, cô Bailey Olivia.” Phòng không bật đèn, bóng tối càng làm cho vẻ ngoài của Feston thêm phần thâm trầm, hắn đứng ở nơi này khiến người ta có một loại cảm giác áp bách, không phải vì chiều cao của hắn mà là vì cái gì đó.
Tuyên bố U Linh rất nguy hiểm, nhưng hình như hắn không có ý rời xa khỏi nguy hiểm, muốn Bailey Olivia diễn tả thì có thể nói hai người đàn ông ở trước mặt giống như đang hưởng thụ loại tình cảm nguy hiểm này.
“Mặc kệ Macro vì lý do gì mà tiếp cận tôi thì hình như anh cũng không thích chuyện này cho lắm.” Bailey Olivia quả thật đơn thuần hơn những phụ nữ có mưu đồ rất nhiều, nhưng cô ta không hề ngốc nghếch.
“Đúng như cô đã nói.” Feston nâng ly về phía cô ta.
Hai nam một nữ, mối quan hệ phức tạp, Bailey Olivia cũng nhanh chóng ý thức được tình huống quỷ dị ở trước mắt, “Tôi đang bị khiếp sợ, hãy để cho tôi suy nghĩ một chút…” Hàng lông mày xinh đẹp của cô ta hơi cau chặt, một tay vịn vào góc tủ sách, giống như để ổn định thân thể, không cho chính mình ngã xuống.
“Ai bảo các anh đến đây? Không….ý của tôi không phải vậy, hiện tại tôi nên làm như thế, tôi muốn mời các anh giúp tôi, nhưng xem ra các anh cũng đang gặp phiền phức, hơn nữa phải kết hôn với tôi thì mới có thể giải quyết vấn đề? Nhưng các anh lại cùng nhau….” Cô ta nói xong thì cảm thấy hỗn loạn, đầu óc dường như không thể sử dụng, nhưng hai người đàn ông ở trước mặt thoạt nhìn bình tĩnh hơn rất nhiều. fynnz810
Bọn họ không hề bối rối, ngược lại chỉ ra hiệu cho nhau, ánh mắt va chạm, dường như đã đạt được một loại thỏa thuận nào đó mà cô ta không rõ, Bailey Olivia nhìn sang trái rồi phải, thay phiên nhìn chăm chú bọn họ, cô ta không thể tiếp tục giả vờ bình tĩnh được nữa.
“Trước hết nói cho tôi biết đã có chuyện gì xảy ra, ai là cha của đứa nhỏ?” Feston nâng tay, ra hiệu cho Bailey Olivia đừng khẩn trương, bảo cô ấy ngồi xuống chiếc ghế dựa ở phía bên kia để nghỉ ngơi.
……….
P/S: 2 người đàn ông yêu nhau và 1 phụ nữ mang thai =)) =)), mấy bạn tự rước rắc rối vào thân.