Xin Chào, Tình Huống Này Đã Kéo Dài Bao Lâu Rồi?

Chương 6: Chương 6






[ HR: Đúng vậy! Bác sĩ Đào, anh còn nhớ người bạn mà tôi có nhắc đến hồi hôm qua không? ]

[ HR: Chính là người mà đột nhiên chạy đến nhà tôi vào ban đêm đó. ]

Sau khi xuống xe, Đào Tri Việt nhìn bốn phía rồi bước vào một quán mì bên cạnh, gọi một tô mì ramen bò đơn giản mà ngon miệng. Ngày nào cậu cũng ăn cơm với rau xào, có hơi ngán nên giờ muốn đổi khẩu vị.

Cậu nhận lấy tấm thẻ số order do cô gái phục vụ đưa, thuận tay trả lời tin nhắn.

[ Đào: Có nhớ, người đó lại chạy đến nhà anh sao? ]

[ HR: Không có, nhưng cậu ấy đã gửi cho tôi một tin nhắn. ]

[ HR: Bình thường tôi không thường đọc tin nhắn, cũng ít khi trả lời, nhưng cậu ấy nói mình làm mất một chiếc vòng tay, có khả năng là đánh rơi ở nhà tôi. Tôi đọc tin nhắn xong thì về nhà tìm thử nhưng không thấy, cho nên tôi đã trả lời cậu ấy là: Tôi không thấy. ]

[ HR: Kết quả là cậu ấy giống như đang đợi cậu trả lời của tôi vậy, lập tức nói là sẽ tới đó tìm, sau đó nói lời xin lỗi với tôi, nói là hồi hôm qua mình quá xúc động, sau này nhất định sẽ chú ý đúng mực, sẽ không khiến tôi khó xử, hy vọng tôi không chán ghét cậu ấy, cậu ấy chỉ là quá thích tôi thôi......]

[ HR: Tôi đành phải trả lời lại là không sao đâu, cậu ấy lại gửi qua một tin nhắn thoại, hình như còn khóc, giọng nói đau khổ vô cùng, tôi có nên an ủi cậu ấy một chút không đây? ]

[HR: / rơi lệ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.