Xin Hãy Đúng Mực Khi Hôn

Chương 51: Chương 51




Hàn Thần Hội cảm thấy trong đầu mình có pháo hoa nở rộ!

Là em.

Trịnh Hào Dữ nói với cô “là em”!

Điều này có nghĩa là...

“Ông xã~” Hàn Thần Hội giang hai tay ra, ôm chặt lấy Trịnh Hào Dữ, chớp chớp mắt một cái, “Anh đang muốn nói.... em là girl crush của anh phải không! “

Trịnh Hào Dữ: “......”

Hàn Thần Hội gối trên vai anh nghiêng nghiêng đầu, mặt đầy tươi cười: “Em là tình đầu của anh sao?! “

Trịnh Hào Dữ: “......”

Thấy vẻ mặt Trịnh Hào Dữ hững hờ, không có bất kỳ ý tán đồng nào, Hàn Thần Hội lập tức nhíu mày: “Anh sao thế? Chẳng lẽ đó không phải ý anh à?”

Trịnh Hào Dữ lạnh nhạt thản nhiên nói: “Đương nhiên không phải...”

Đôi mắt to của Hàn Thần Hội lập tức trợn tròn!

Cô nghiến răng nghiến lợi trong lòng, người đàn ông thối thẳng như ruột ngựa này, lại sắp sửa cất lên [thẳng nam phát biểu] của anh ta đấy!

“Anh vốn không có girlcrush gì cả, còn về cái gọi mối tình đầu...”

Trịnh Hào Dữ khẽ nhếch khóe môi, cười chẳng có ý cười nhẹ nhàng thơm “chụt” lên đôi môi đỏ mọng của Hàn Thần Hội.

“Thì anh cũng đã nói ở đằng trước rằng “nếu một mực phải có thì đó là em”, trên thực tế anh chưa từng yêu quá ai, vậy lấy đâu ra cái gọi là mối tình đầu chứ?”

Hàn Thần Hội: “......”

Tốt lắm! Rất tốt! Tiểu Trịnh thái tử gia, không hổ là anh:)

Phát ngôn thẳng nam có thể đến muộn nhưng tuyệt không bao giờ vắng mặt:)

Hàn Thần thở phì phì hừ vài cái, đè lại bả vai Trịnh Hào Dữ, hơi ngẩng đầu lên, mở hai môi, nhắm ngay bả vai anh, cật lực cắn mạnh vào!. Truyện Mỹ Thực

Vết cắn của cô ấy, không hề có chút thương xót nào!

Cơn đau đột ngột khiến Trịnh Hào Dữ bỗng nhiên híp lại khóe mắt, giây tiếp theo anh đưa tay vuốt ve khuôn mặt Hàn Thần Hội, cúi đầu cười: “Làm sao vậy? Cắn mạnh thế à? Em định mưu sát thân phu đấy hả?”

“!!!”

Hàn Thần Hội nhả miệng ra, hung tợn trừng mắt nhìn Trịnh Hào Dữ một cái, rất bất mãn đẩy ra lồng ngực anh——

“Anh tránh ra! Bắt đầu từ hôm nay, em với anh sẽ chiến tranh lạnh trong ba ngày! Em từ chối nói chuyện với anh! Ngay lúc này! Em phải đi ngủ! “

Hàn Thần Hội xoay người, đưa lưng về phía Trịnh Hào Dữ, tủi thân cuộn mình thành một quả bóng, quả thực là cái “túi nổi giận“.

Trịnh Hào Dữ đem “túi nổi giận” vớt vào trong ngực, “Ban nãy em còn than đói mà? Sao thế không ăn mà đã đi ngủ sao?”

Hàn Thần Hội nhắm chặt hai mắt, không để ý tới Trịnh Hào Dữ.

Vừa rồi chính miệng cô nói sẽ chiến tranh lạnh với đối phương ba ngày, sao có thể thất hứa chỉ trong tích tắc?

Trịnh Hào Dữ nhìn vẻ mặt ngạo kiều của Hàn Thần Hội, nhịn không được cười khẽ một tiếng.

Chiếc “túi nổi giận” này giây tiếp theo đã biến thành “Quỷ ngạo kiều” rồi...

Trịnh Hào Dữ không dỗ Hàn Thần Hội nữa, mà khoác áo ngủ, đi vào phòng tắm súc miệng đơn giản, mở cửa phòng, xuống lầu.

Môi Hàn Thần Hội mím chặt.

Nếu không phải ở trên giường vừa rồi nước mắt chảy quá nhiều, hiện tại thật sự không còn nước mắt, cô thực sự sẽ trực tiếp khóc ngất trên giường...

Trịnh Hào Dữ là tên chết tiệt thẳng nam đầu đất!

Cô vốn không nên có bất kỳ ảo tưởng về anh ta!

Cũng là tự trách chính cô...

Nghe những lời bùi tai của Trịnh Hào Dữ nói ấy, cô đã ảo tưởng mình là girlcrush, bạch nguyệt quang, mối tình đầu của anh ta cơ chứ...

Còn không bằng ảo tưởng cô là... Cô là... em gái thất lạc nhiều năm của anh ta còn đáng tin cậy hơn ấy:)

Bực nhất chính là, sau khi tổn thương cô bằng một đống lời phát ngôn thẳng nam cộc cằn kia, anh ta lại không giống như trước kia, bắt nạt cô xong sẽ ở lại ôm cô, dỗ cô, còn lúc này đây anh ta thế nhưng ném cô lại một mình trên giường, bản thân thì tự tại bỏ đi...

A!

Đàn ông!

Nhân gian không đáng.jpg

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.