Xin Nuôi Ta

Chương 51: Chương 51




Hồng Môn Yến

Cuối cùng Tô Tiểu Tục vẫn theo chân Tề Thụy ra ngoài ăn lẩu, chẳng qua thời gian đổi sang sáng hôm sau, nhân số từ hai biến thành bốn.

Trong thành phố có duy nhất một nhà hàng lẩu hải sản, Tô Tiểu Tục cục xúc nhìn làn khói bốc lên từ nồi lẩu, Tề Thụy bị một người đàn ông khác lôi kéo thì thầm, còn lại là một cô gái Tô Tiểu Tục chưa từng gặp, kẻ mắt đen, mặc áo khoác da đen, giày mũi đinh, tóc đen ngắn, khuyên tai lấp lánh, khi cô ta nhìn Tô Tiểu Tục, Tô Tiểu Tục chỉ cảm thấy có gió lạnh thổi vào mặt, 囧TL.

Cô gái áo đen vẫn không coi ai ra gì nhìn chằm chằm Tô Tiểu Tục, Tô Tiểu Tục cũng chỉ có thể giả vờ ngây ngốc coi như không biết nói, mãi đến khi phục vụ bưng đồ ra, bầu không khí mới có chút hài hòa.

"À, quên giới thiệu, đây là Nhậm Nhạc, đây là Nhậm Tiếu."

Nhậm Nhạc là cậu chàng vừa mới kéo Tề Thụy thì thầm, Nhậm Tiếu là cô gái nhìn chằm chằm Tô Tiểu Tục, Tô Tiểu Tục mỉm cười lễ phép tự giới thiệu: "Xin chào, tôi là Tô Túc, Túc trong tâm nguyện." Nhậm Nhạc lễ phép khẽ gật đầu, Nhậm Tiếu thì quay đầu đi, gọi nhân viên phục vụ.

... Có cảm giác đây là cô em không dễ giao du. Trong lòng Tô Tiểu Tục vô cùng OS, ngoài mặt tự nhiên vẫn phải làm bộ không sợ hãi, nồi lẩu từ từ sôi ùng ục, thịt bò trước đó bỏ vào cũng chín,Tề Thụy động đũa đầu tiên, đổi sang cốc nhỏ, chủ đề cũng mở ra.

"Tiểu Thiên này, chiến trường Thiên Trường Địa Cửu thật Tm không phải người có thể vào." Lên tiếng đầu tiên là Nhậm Nhạc. Nghe đến từ ngữ quen thuộc, lỗ tai Tô Tiểu Tục dựng lên, Tề Thụy lơ đãng liếc sang chỗ Tô Tiểu Tục, sau đó đáp lại: "Thế nào?"

... Đây có phải lời khách sáo trần trụi không? A! Tô Tiểu Tục bị Tề Thụy nhìn liền giật mình, đàng hoàng cúi đầu tiếp tục ăn thịt. Nhậm Nhạc lại không chút cảm giác được dòng nước ngẩm đang hoạt động, lẩm bẩm: "Vào chiến trường TM nó toàn Hồng Thiêu, tôi vào đó mà mới chỉ trước năm trăm! Lúc đánh thế lực chiến càng khỏi phải nói, còn sắp xếp theo thứ tự đăng nhập!"

Tô Tiểu Tục vui vẻ rất không phúc hậu, %>_<%.

Ngược lại Tề Thụy rất bình tĩnh, "Nếu không thì quay lại đi, sau khi Phong Vân đi cả server chẳng có chút cảm xúc gì cả."

Tề Thụy vừa dứt lời, Tô Tiểu Tục đã cảm thấy như có thiên lôi từ trên trời bổ xuống,.

Sau đó cả người Tô Tiểu Tục như trong trạng thái ở ngoài vũ trụ, trong đầu ngoại trừ quanh quẩn câu đang nói dở ý vị thâm trường của Tề Thụy ra thì lấp đầy là những lời lải nhải của Nhậm Nhạc.

Làm sao mà đến giờ cô còn chưa thấy được tương lai, bữa cơm hôm nay chính là Hồng Môn Yến, Tề Thụy còn hơn cả Hạng Võ, Nhậm Nhạc chính là tên giúp hắn múa kiếm! Cây kiếm đó cứ di động trước mặt cô, người múa kiếm còn chưa phát hiện ra lời mình nói đùa rất hơi quá, ngược lại Nhậm Tiếu hình như nhìn ra cái gì đó, lạnh lùng nhìn Tô Tiểu Tục cuối cùng mở miệng: "Cô không chơi võng du à? Nghe hai người họ nói chắc rất khó hiểu."

Sặc... Tô Tiểu Tục bị sặc ớt, Tề Thụy rất hảo tâm đưa cho cô một cái khăn giấy, cô sặc đến mức nước mắt chảy cả ra, nhấp một hớp nước chanh, mãi mới giảm bớt, ấp úng: "À, thật ra tôi cũng chơi..."

Đằng sau cô định nói "Tôi cũng chơi trò game ma thú này", không ngờ chưa nói xong đã bị Tề Thụy tiếp lời, "Cô cũng chơi Thiên Hạ Nhị đúng không? Lần trước tôi có nghe thấy nhạc chuông di động của cô, là bài nhạc nền giao diện." Lại thêm nụ cười ý vị thâm trường.

Tô Tiểu Tục = 皿 =!

Nhậm Tiếu nghe thế, lông mày khẽ nhích, khóe miệng nhướng lên, "Ở server nào?"

Tô Tiểu Tục đâm lao phải theo lao, chỉ có thể tiếp tục nói qua loa: "À, tôi chơi tất, với mấy người bạn, bạn tôi không chơi, tôi cũng không có lên."

Hết bữ, ngoài Tô Tiểu Tục, có thể nói chủ khách đều vui mừng.

Trên đường trở về, cô thậm chí muốn từ chối lời mời đi nhờ xa của Tề Thụy, nhưng nghĩ kỹ thì, hành động đó lại giấu đầu lòi đuôi, đành phải nhắm mắt lên xe.

Qua hai đèn đỏ, giao thông ùn tắc, Tề Thụy không để tâm, mở nhạc, để âm lượng ở mức thấp nhất, lên tiếng, "Điều cô nói với Tiếu Tiếu là giả."

Tô Tiểu Tục phản ứng một lúc mới biết Tiếu Tiếu không phải chỉ Ninh nữ vương mà là Nhậm Tiếu, thế mà cô còn ngốc nghếch phản xạ lại! "Ừ..."

Vừa mới dứt lời, cô muốn cho mình ngay cái bạt tai - mày TM nó nói cái gì thế hả hả hả.

Tề Thụy cười, "Đừng khẩn trương, lần đầu tiên gặp cô tôi đã cảm thấy, tôi biết cô."

Câu này nếu ở trong sách, Tô Tiểu Tục nhất định xì mũi coi thường, phương thức bắt chuyện này xưa rồi. Thế nhưng bây giờ, cô thật sự đã là ban ngày làm chuyện thẹn với lòng, nửa đêm rất sợ quỷ gõ cửa, lóng ngóng nói: "À, chắc phải nói đây là duyên phận."

"Trong Thiên Hạ Nhị cô chơi gì? Băng Tâm? Vân Lộc?"

Tô Tiểu Tục không biết vấn đề này của Đại thần có thâm ý gì, mơ hồ nói: "Đều có chơi."

Cũng may sau khi xe vào chung cư, hai người tạm biệt, Tô Tiểu Tục mở Thiên Hạ đăng nhập, theo chân cô, Đại thần cũng lên mạng.

... Quả nhiên, dự cảm của cô linh nghiệm QAQ!

[Thế lực] Thượng thư [Vô Pháp Vô Thiên] lên mạng.

[Thế lực] Nguyên lão [Chích Thiên] lên mạng

[Thế lực] Nguyên lão [Tôi Không Phải Tiểu Linh Vũ]: ố ồ 0 0, chị Thượng thư lại có hẹn ngầm với anh Thiên

... QAQ, anh nói lung tung gì vậy.

[Thế lực] Nguyên lão [Chích Thiên]: (mắt lé) vừa mới đi ăn cơm cùng mỹ nữ về

[Thế lực] Nương Tử Tối Nay Ta Muốn: (nước dãi) mỹ nữ!

[Thế lực] Nguyên lão [Chích Thiên]: (vuốt mông ngựa)

... Tô Tiểu Tục giả bờ không có mặt, lặng lẽ cưỡi hồ lỳ đi Doanh Địa Thảo Nguyên trồng cây, chợt thấy Chích Thiên chỉ đích danh như đâm vào xương sống cô.

[Thế lực] Nguyên lão [Chích Thiên]: ăn lẩu hải sản ngon chứ? Túc Túc

- Lần này trời muốn tôi chết thật rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.