Xoay Chuyển Vận Mệnh

Chương 13: Chương 13: Lục hoàng tử giá lâm!




Ngày hôm nay vốn để cho Tô Diệu Tuyết bộc lộ tài nghệ, thể hiện tính tình nết na thiện lương, biết cách đối nhân xử thế, đồng thời phá vỡ thế cân bằng trong Thừa tướng phủ, hủy hoại toàn bộ danh tiếng của Tô Tâm Li. Nhưng thật không ngờ Tô Tâm Li lại đạp nữ nhi của nàng ta xuống bùn, bảo Phương di nương sao có thể cam tâm cho được?

Nha đầu Thu Hòa nói tận mắt thấy Tô Tâm Li bị bắt đi, chẳng lẽ Thu Hòa nói dối sao?

Không thể!

Tô Tâm Li căn bản không phải được người cứu trong lúc đang gặp cướp, ban ngày ban mặt, trên đường lớn phát sinh nhiều chuyện như vậy, sao có khả năng không một ai hay tin tức gì? Nhưng hiện tại mấy kẻ kia đều chết cả rồi, sớm biết vận may của nha đầu này có thể thoát được kiếp nạn này, nàng sẽ trực tiếp để bọn chúng giết nàng tại ngay tại chỗ cho xong.

Tô Tâm Li trong lòng cười lạnh, không hổ danh Phương di nương, quả thật gừng càng già càng cay, nàng ta nói như vậy rõ ràng muốn ở trong lòng mọi người gieo xuống hạt giống hoài nghi chuyện nàng bị người bắt cóc. Nếu mọi người đều tin tưởng chuyện này, thanh danh của nàng sẽ bị vấy bẩn, thử hỏi một gia tộc có quyền có thế ai lại muốn cưới một nữ nhân như vậy? Đương nhiên cũng đừng nói tới mấy vị hoàng tử trong hoàng thất kia.

-“Cảm tạ sự quan tâm của Phương di nương, ta lần đầu tiên phải trải qua tình cảnh chém chém giết giết. quả thiệt vô cùng kinh hãi, tối qua xác thực nghỉ ngơi chưa tối, hiện tại mấy kẻ vô lại đều đã đền tội, tin tưởng phủ Thuận Thiên Doãn nhất định sẽ tìm được hung thủ đứng sau chuyện này, nên ta cũng có thể ngủ an ổn hơn chút”.

Tô Tâm Li ngẩng đầu, hai mắt dịu dàng nhìn về phía Phương di nương, bất quá nụ cười kia lại cực lạnh, tựa như sứ giả câu hồn tới từ địa ngục, Phương di nương không tự chủ run lên.

-“ Náo nhiệt thật lớn a!”

Hai người đang đối diện nhìn nhau, bỗng cửa viện xuất hiện bóng người đi tới, một thân trường bào màu xanh đen, ẩn hiện vóc người cường tráng mạnh mẽ, cổ áo cùng ống tay áo dùng chỉ bạc thêu mây đồ di động theo từng bước chân, eo buộc thắt lưng vàng, ngọc bội bên hông trong suốt, dưới ánh đèn hiện ra ánh sáng xanh dịu nhạt, phong thái trác tuyệt bất phàm.

-“ Lục hoàng tử giá lâm, sao lại không để hạ nhân thông báo một tiếng?”

Tô Bác Nhiên đầu tiên sững sờ, sau đó cực kỳ chân chó (nịnh bợ) tiến lên nghênh tiếp.

Người đến là Nhan Thần Ti, lục hoàng tử của Lưu Ly Quốc, cá tính hào hiệp bất kham (không chịu bị quản lí), đặc biệt thích uống rượi, thời điểm tám tuổi liền rời hoàng cung đi ngao du khắp nơi, hiếm khi hồi cung, một năm trở về nhiều nhất năm lần, ở lại hoàng cung nhiều nhất một tháng.

Nhan Thần Ti cực kỳ có hiểu biết, tri thức uyên bác, cá tính đạm bạc trái ngược hoàn toàn với những hoàng tử tranh quyền đoạt vị trong hoàng thất , bất quá cũng chính vì vậy, hắn lại được hoàng thượng và thái hậu yêu thích, có thể ở trước mặt hai người có dịa vị lớn nhất nhì này chen mồm vào được. Ngay cả danh tiếng nhi tử chính kinh ( con trai của hoàng hậu) Tam hoàng tử và Thái tử đều muốn ôm đùi hắn, chứ đừng nói quan viên triều đình, nếu hắn ở ngay trước mặt hoàng thượng nói tốt vài câu, sợ gì quan lộ (con đường làm quan) không thẳng tiến. Nhưng chung quy đối với những người này, Nhan Thần Ti từ đầu tới cuối luôn duy trì khoảng cách, bất quá đời trước hắn vẫn rơi vào kết cục không được chết tử tế.

-“ Ta sợ lão đầu hẹp hòi nhà ngươi trộm đem rượu ngon giấu đi a!”

Nhan Thần Ti đi đến vị trí chủ vị, cầm bầu rượu đặt ở chóp mũi ngửi một cái, động tác rõ ràng thô tục, nhưng hắn làm lại lộ ra cỗ khí thế hào hiệp không nói nên lời.

Có lẽ do từ sớm rời hoàng cung đi ngao du thiên hạ, kết bạn đa số là người giang hồ, nên hành vi cử chỉ của hắn so với lễ nghĩa giáo điều hoàng thất có thể nói hoàn toàn khác nhau, bất quá hoàng thượng đều không quản hoặc nói là có thái độ dung túng, những đại thần này nào dám có ý kiến gì?

Thiên kim quý tộc đầu tiên là sững sờ, sau đó con ngươi đẹp đẽ sáng rực lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, tuy không phải Thái tử, cũng không phải Tam hoàng tử có địa vị ngang hàng Thái tử, nhưng cũng là hoàng tử a, hơn nữa Lục hoàng tử với Thái tử và Tam hoàng tử cũng không có ân oán gì quá sâu đậm, tương lại tân hoàng đế kế vị hẳn sẽ không hà trách gì hắn, vị trí Vương phi vẫn ngồi vững. Ngoại trừ thân phận hoàng tử, Nhan Thần Ti còn là một nhân tài kiến thức rộng rãi, hơn nữa vị trí Chính phi và Trắc Phi đều đang bỏ trống, ngay cả quý thiếp cũng không có, mặc dù thích rượu, nhưng không phải loại công tử háo sắc, quả thực đây chính là ứng cử viên sáng giá cho vị trí hôn phu.

Tô Tâm Li không để ý tới những thiên kim quý tộc đang nóng lòng muốn thử kia, trong lòng đang nghi ngờ, nàng nhớ rất rõ ràng, vào sinh thần của Tô Bác Nhiên đời trước, lục hoàng tử hình như còn đang ở bên ngoài du ngoại, cũng không xuất hiện ở đây a.

Nhan Thần Ti giơ bầu rượi lên, khẽ nâng cằm, chất lỏng xen lẫn mùi thơm nồng nàn đổ xuống tiến vào miệng khẽ mở của hắn. Cái cằm trơn bóng, cổ cao thẳng, ngũ quan quá mức xinh đẹp hiện lên dưới ánh trăng xen với ánh đèn càng hiện lên sắc thái ma mị, có lẽ tác dụng của rượu, mặt Nhan Thần ti dần dần nhiễm sắc hồng, cực kỳ diễm lệ, làm toàn bộ người ở đây đều lộ ra kinh diễm.

Thân là chính phi của Nhan Ti Minh, đời trước Tô Tâm Li tham gia không ít tiệc rượu hoàng gia nên cũng sớm biết đến vẻ tuyệt sắc của hắn.

Ở bên ngoài Nhan Thần Ti vốn là nhân vật số một số hai của hoàng thất, đặc biệt sau khi uống rượu, gò má nguyên bản trắng như tuyết sẽ nhiễm sắc hồng, so với nữ tử còn đẹp hơn ba phần. Nhưng vẻ đẹp lại không cho người ta cảm thấy diễm tục, đương kim thánh thượng tán dương, dung nhan của hắn khi say rượu chính là cây thược dược tuyệt sắc của thế gian.

Bên cạnh sắc mặt của Tô Bác Nhiên đã xám trắng, còn khuôn mặt của Tô Diệu Tuyết sớm đã đỏ ửng, nàng ta khẽ liếc nhìn Tô Tâm Tâm Li một chút, chỉnh sửa lại biểu cảm trên mặt, hướng về phía Nhan Thần Ti đi tới.

Lục hoàng tử hẳn là mới trở về kinh thành không lâu, bạn hữu của hắn khẳng định đều là nữ tử giang hồ thô tục lạc hậu, nàng tiến lên cướp sự chú ý của hắn trước mặt các thiên kim tiểu thư nhất định có thể lọt vào mắt hắn.

Tô Diệu Tuyết vừa mới động, Nhan Thần Ti đứng ở vị trí chủ vị tiện tay ném ấm rượu trong tay xuống, đi lướt qua vài người, thẳng hướng của nàng đi tới.

Trong lòng Tô Diệu Tuyết vui vẻ, khóe miệng vung lên nụ cười mê người, nếu có thể được Lục hoàng tử để mắt tới, được danh tiếng của hắn bao bọc, nàng có thể xóa sạch sỉ nhục lúc trước phải chịu, còn có thể đem Tô Tâm Li đạp dưới chân.

Tô Diệu Tuyết đang chắc chắn chủ ý của mình, liền tiến lên hai bước, mắt thấy Nhan Thần Ti ngay lập tức sẽ tới trước mặt mình, nàng dịu dàng hơi cúi xuống hành lễ, còn chưa kịp mở miệng, bóng người màu xanh thoáng cái lướt qua nàng, thân thể cứng ngắc tại chỗ, động không được, mà cứ tiếp tục tư thế hành lễ cũng không xong, chỉ cảm thấy tất cả mọi người đang cười nhạo nàng, trên mặt nóng ran. Càng làm cho nàng tức giận đến thổ huyết, khi nàng vừa mới đứng dậy, liền lập tức thấy bóng người vừa lướt qua nàng dừng lại ngay trước mặt Tô Tâm Li.

-“ Thương thế của Tô tiểu thư đã khá hơn chút nào chưa?”

Đột nhiên trước mặt Tô Tâm Li xuất hiện một nam tử tuyệt sắc hiếm có trong nhân gian, ánh mắt lành lạnh thoáng hiện vẻ kinh ngạc, theo bản năng nhìn về phía Trình Dục Phàm, thấy huynh ấy cũng đang nhìn mình vẻ mặt cũng tràn ngập tò mò, nàng còn tưởng Lục hoàng tử này do huynh ấy mời tới, giờ nghĩ lại chắc không phải rồi.

Nhưng hiện tại nàng cũng không quen Nhan Thần Ti mới đúng, Nhan Thần Ti nhìn như không câu nệ tiểu tiết, kì thực là tâm khí lạnh lùng cao ngạo, đời trước dù nàng trở thành phi tử của Nhan Ti Minh hai người cũng chưa từng gặp mặt trực tiếp, bản thân vốn là chính phi của Nhan Ti Minh cũng có đôi lần chủ động biểu lộ quan tâm nhưng hắn đều lạnh nhạt cho qua, thái độ kiêu căng ngạo mạn vô cùng.

-“ Đa tạ Lục hoàng tử quan tâm, thương tích trên vai của tiểu nữ đã khá lên, chỉ là chịu chút kinh hãi, tinh thần có chút không tốt.”

Tô Tâm Li hơi rủ mắt xuống, giấu đi nghi hoặc xuất hiện trong đầu, cúi người hành lễ cảm tạ.

Nhan Thần Ti tựa hồ vì mình mới đến sinh thần của Tô Bác Nhiên, nếu hắn muốn giúp hai mẹ con Phương di nương và Tô Diệu Tuyết, lấy thân phận của hắn, nàng coi như đại đại bất lợi, nhưng hành động kế tiếp của hắn hoàn toàn ngoài dự liệu của nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.