Xuân Sắc Dạt Dào

Chương 1: Chương 1




Hứa Vĩnh kéo Lâm Uyển vào phòng làm việc riêng của anh,ngay lập tức anh đè cô nữ sinh bé nhỏ lên sàn. Lần đầu đối mặt với việc này,Lâm Uyển sợ hãi cứng đờ người.

-Thầy..em sai rồi,tha cho em..

-Lâm Uyển,hôm nay tôi nhất định phải rót đầy hoa huyệt của em rồi mới tha cho em.

Anh nhét cà vạt vào miệng cô,với tay lấy cuộn băng dính trói luôn tay cô lại. Lâm Uyển chỉ biết giẫy giụa vô ích. Anh kéo váy cô xuống,đưa lưỡi liếm ngoài quần lót trắng. Thi thoảng đầu lưỡi anh kéo lấy vài sợi lông tinh nghịch lòi ra ngoài mép quần. Hứa Vĩnh mạnh mẽ xé quần cô,đưa gậy thịt đặt trước cửa huyệt. Gậy thịt thô to,đầu nấm hồng hồng,gân xanh nổi lên đầy dữ tợn khiến Lâm Uyển run rẩy. Dù gì đây cũng là lần đầu của cô,làm sao có thể chịu được? Hứa Vĩnh lấy thêm ít thuốc mỡ bôi đầy quanh thân nhục bổng,mạnh mẽ đâm vào hoa huyệt chưa được khai phá... Bị bịt miệng nên cô không hét được nhưng cơn đau rát khiến cô lùi người lại,cố gắng né tránh côn thịt. Khỏi phải nói Hứa Vĩnh sướng như thế nào,toàn bộ gậy thịt được bao bọc bởi huyệt nhỏ ấm áp. Thậm chí anh thầm nhủ liệu lỗ sau của cô sẽ thế nào nhất định anh phải là người phá nốt cúc huyệt của cô. Nghĩ là làm,Hứa Vĩnh rút gậy thịt đã dính máu xử nữ ra,lật sấp người cô lại. Lỗ hậu môn khít khao như đang chào đón côn thịt này khai phá. Anh nhổ nước bọt lên,xoa thêm thuốc mỡ rồi ấn từ từ đầu nấm vào trong. Lâm Uyển đau khủng khiếp,cô chỉ biết né tránh bằng cách quẫy đạp. Tức giận,Hứa Vĩnh vỗ bốp lên mông cô,doạ nạt:

-Nếu em không nằm im,đừng trách anh rót đầy cả hai lỗ của em,làm luôn bằng miệng em!

Sợ hãi,cô chỉ biết nằm đó,nước mắt đầy mặt,hai tay cuộn chặt chịu đựng...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.