Xuất Môn Ước Pháo Quên Mang Điểu

Chương 2: Chương 2




Lúc đầu Đỗ Minh cũng chưa biết cái gì tên là đinh đinh, cậu bị dục hỏa thiêu đốt đầu óc mơ hồ chỉ có thể đoán được, hình như nam nhân quên mang thứ gì đó rất quan trọng. Nhưng còn có thứ gì quan trọng hơn việc ăn cậu sao? Hai tay cậu chống lên vách tường, quay đầu, biểu tình mê ly tràn ngập dụ hoặc:“Mau……”

Câu nói phía sau còn chưa ra khỏi miệng, Đỗ Minh như một cái máy, mất đi khả năng nói chuyện.

Ở chính giữa của nam nhân, nơi nguyên bản hẳn phải có hai quả cầu và đại nhục bổng kia lại trống không, thay vào đó là một cái lỗ đen ── kim loại được khảm xung quanh.

“……” Đỗ Minh cẩn thận suy nghĩ một chút, nhận định hôm nay mình không có uống rượu hay uống thuốc quá liều, sao lại có thể sinh ra ảo giác nhỉ.

Trong đầu cậu liền xuất hiện mấy bộ phim khoa học viễn tưởng, không phải [ Alien ] không phải [ Người trí năng ], mà là [ Iron Man ].

Chỉ khác nhau ở chỗ Iron man có kim loại gắn trên ngực, còn nam nhân lại nằm giữa hai chân.

Quần cậu cũng đã cởi, mà còn bắt cậu nhìn cảnh này?!!

Trên mặt Đỗ Minh có rất nhiều biểu tình, có kinh hoàng có nghi hoặc có sợ hãi, trừ việc này ra cậu còn cảm thấy hơi hơi tiếc nuối vì không thể tiếp tục ra trận.

Nam nhân sâu sắc bắt giữ được thất vọng trên mặt Đỗ Minh, áy náy mở miệng:“Nếu cậu thật sự muốn tiếp tục, tuy rằng tôi không mang theo đinh đinh, nhưng tôi còn có tay ……”

“Câm miệng.” Đỗ Minh xoay người, thuận theo ván cửa đặt mông ngồi xuống đất, phía trước là cậu thích đến chân mềm nhũn, còn bây giờ là sợ đến không đứng nổi. Không ngờ vừa ngồi xuống, tầm mắt liền chạm phải nơi trống rỗng ấy của nam nhân. Cái lỗ kim loại giống như một cái ốc vít, chỉ cần nam nhân đưa thứ tương ứng vào, thì nó sẽ dính chặt như da thịt.

Trong ba năm lần đầu tiên đi hẹn hò tình một đêm, rốt cuộc hẹn phải cái gì a……

Nam nhân ngoan ngoãn im lặng, đứng im trước người Đỗ Minh, để cậu tùy ý cậu đánh giá hạ thể trống rỗng của mình. Mà Đỗ Minh lá gan cũng khá lớn, lúc này không khóc cũng không nháo, còn có thể rãnh rỗi quan sát cửa động kỳ quái kia, cả người đều nổi hết da gà, nhưng tầm mặt lại không thể dời khỏi nó.

Quần hai người đều cởi đến mắt cá chân, JJ của Đỗ Minh cũng đã mềm xuống, trên đùi còn có dấu vết của dịch thể, không biết khi nào thì cậu đã bắn, bây giờ đầu óc cậu quá hỗn loạn không thể nghĩ ra.

“Anh là người máy hay là người ngoài hành tinh?”

“Tôi là người máy ngoài hành tinh.”

“…… Cho nên anh không phải là người đúng không?”

“Tôi là người, chẳng qua ở tinh cầu nơi chúng tôi ở, mọi sinh mệnh đều được cấu tạo từ máy móc.”

“Giống như [ Transformers ] à?”

“Không, là [ Transformers ] giống tôi.”

Đỗ Minh cảm giác tim đập có điểm thất thường.

“Vậy mục đích đến trái đất của anh là gì?”

Nam nhân chính trực trả lời:“Hẹn họ tình một đêm.”

Đỗ Minh nghĩ, một khắc kia vẻ mặt của cậu nhất định rất vặn vẹo rất dữ tợn, bởi vì nhìn thấy nam nhân rất nghiêm túc giải thích:“Cậu yên tâm, tôi rất chú ý vệ sinh cá nhân, mỗi ngày dùng chim xong đều vứt đi.” (Bà tác giả bả để như vậy nha)

Nếu vào một giờ trước, Đỗ Minh không hề nghĩ tới đêm nay cậu và đối tượng 419 rất thuần khiết ngồi trên giường lớn, ôm chăn nói chuyện phiếm. Vấn đề nằm ở chỗ Tinh tế phiến ngư căn bản không có mang theo JJ, cho dù cậu có cơ khát đến mức nào, cũng không thể ăn được.

Đỗ Minh rất dễ thích ứng trong mọi tình cảnh, chung quy không phải ai cũng có cơ hội cùng người ngoài hành tinh tâm tình một phen.

“Vậy tôi là người đầu tiên biết anh là người ngoài hành tinh sao? Trước kia anh chưa từng bị lộ à?”

Lúc này nam nhân đã mặc quần vào, hắn cúi đầu nghĩ nghĩ: “Có một lần. Lần đó tôi thật sự rất hoảng, lúc gắn đinh đinh không có đặt đúng chỗ, kết quả đang làm một nửa, lại bị xúc ra, đối tượng lần đó lại cực kỳ cơ khát, tiểu huyệt dùng sức hấp a hấp, kết quả hít cả nhục bổng của tôi vào.”

Chuyện này thật sự không còn gì đễ nói, Đỗ Minh chỉ cảm thấy vô số câu nói ở trong bụng sôi trào, nhưng đến miệng chỉ còn lại một câu:“Vậy lúc đó anh xử lý như thế nào?”

“Cậu không muốn biết đâu.”

“……”

Kỳ thật Tinh tế phiến ngư cũng có thể được xem là một người tri kỷ còn rất có thân sĩ, hắn nói nếu Đỗ Minh đồng ý chờ, hắn có thể mang cậu đến chỗ hắn ngày ngày bồi thường cho cậu, nếu Đỗ Minh thích, hắn còn có rất nhiều đinh đinh giả công năng khác như chấn động co duỗi … cho cậu lựa chọn thoải mái.

“Không, không cần.” Đỗ Minh uyển chuyển cự tuyệt, cậu ra khỏi nhà đi hẹn họ, vì muốn thoát khỏi một đống công cụ an ủi không có độ ấm trong nhà, không nghĩ đến bây giờ đã lên giường luôn rồi, cuối cùng cậu vẫn phải xxoo với mấy loại khí cụ nhàm chán đó! Còn nữa, cho dù thật sự gắn vào, Đỗ Minh cậu cũng không nhất định sẽ thích ……

Cả một buổi tối, hai người hàn huyên rất nhiều chuyện. Tinh tế phiến ngư nói, hành tinh của bọn họ tuy rằng có các bộ phận bên trong nhưng hoàn toàn khác với người địa cầu, mà bề ngoài lại dị thường tương tự, làn da trên người hắn cũng không phải là đồ giả, thật sự là da thật, nhưng cường độ co dãn trên da hơn người địa cậu một ngàn lần, ít nhất theo cậu biết, chưa có lợi khí nào trên trái đất có thẻ để lại vết cắt trên da của bọn họ.

“Trong lúc những tiền bối đi thăm dò vũ trụ, vô tình phát hiện ra trái đất. Bởi vì đối với sinh mệnh của tinh cầu này rất hiếu kỳ, cho nên bọn họ không ngại đi xa đến vạn năm ánh sáng xuống đây, dựa vào dung mạo tương tự, bọn họ rất nhanh dung nhập vào nhân loại. Thế nhưng khi tiếp xúc, các tiền bối phát hiện phương thức trao đổi của người địa cầu ── thông qua da thịt vận động, có thể đạt được sung sướng trên tinh thần, ở tinh cầu của chúng tôi lại không có. Vì thể nghiệm phương thức nhân loại trao đổi, bọn họ phát minh ra đinh đinh nhân tạo, trải qua rất nhiều kỹ thuật cải tiến, đinh đinh nhân tạo có thể kết hợp với cơ thể của chúng tôi, có thể thông qua nội trí truyền cảm khí, đưa khoái cảm vào thần kinh, chúng tôi có thể đạt được kích thích sâu hơn.”

Hắn chỉ chỉ vào bụng mình:“Thúc đẩy hành động của chúng tôi chính là trung tâm động lực, công năng cũng giống như trái tim của các cậu, nhưng vị trí lại nằm ở khoang bụng.”

Hắn lại chỉ chỉ vào vị trí kéo khóa quần, Đỗ Minh biết, thứ được che dấu dưới lớp vải, chính là cửa động kim loại thâm sâu thần bí kia. “Nơi này chính là nơi chúng tôi tiến hành trao đổi tình cảm tinh thần, chỉ cần cắm đinh đinh giả vào, phía sau liền truyền đến cảm khí trực tiếp đưa vào đại não, giúp chúng tôi cảm nhận được thân thể của người địa cầu.”

“Từ từ đã.” Đỗ Minh cảm giác tất cả đều rất khoa học viễn tưởng, vượt cả sức tưởng tượng của cậu: “Người nào lại đem não đặt sau kê kê a?”

Tinh tế phiến ngư nháy mắt mấy cái:“Nam nhân a.”

Đáp án này không hề có chỗ hở.



Người ta nói nam nhân là loại động vật chỉ biết dùng nửa thân dưới, dùng JJ mà suy nghĩ thôi =))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.