Xuất Môn Ước Pháo Quên Mang Điểu

Chương 5: Chương 5




Đỗ Minh nhắm mắt lại, dùng đầu lưỡi cảm nhận đinh đinh của nam nhân. Kỳ thật cậu đã không còn nhớ rõ lắm, lần cuối cậu làm với bạn trai cũng đã là chuyện của ba năm trước, bây giờ nhớ lại, chỉ cảm thấy oán hận: Sao lúc ấy cậu không cắn đứt kê kê của thằng cha đó chứ?

Phần thân khác với những nam nhân bình thường, thứ trong miệng Đỗ Minh không có mùi tanh, thậm chí còn có hương thơm của bạc hà. Làn da bao trùm côn thịt thô to cực kỳ co dãn, đầu đỉnh phi thường mẫn cảm, Đỗ Minh chỉ dùng đầu lưỡi quét nhẹ, nhiệt độ nơi ấy liền tăng lên, chảy ra chất lỏng sềnh sệch.

Tuy rằng Đỗ Minh đã nhiều năm chưa tiếp xúc thân thể với người khác, nhưng công phu bằng miệng cũng chưa biến mất, ngày thường tự an ủi mình đều là bên dưới một căn, trên miệng một căn, hai bút cùng vẽ, khoái cảm như nước.

Bây giờ trong miệng cậu rõ ràng đang ngậm côn thịt của nam nhân khác, giống như đã lâu chưa được ăn mặn, ngậm mãi trong miệng không chịu buông.

Liếm, cắn, cọ sát, đôi môi ướt át cùng đầu lưỡi linh hoạt xuất ra toàn bộ công lực phục vụ cho Tinh tế phiến ngư, khiến nam nhân thích đến mức đứng không vững.

Tựa như Tinh tế phiến ngư đã giới thiệu, toàn bộ khoái cảm thông qua đinh đinh giả truyền đến não của hắn, để đạt được cao trao trên tinh thần. Độ mẫn cảm của nó hơn nhân loại gấp trăm lần, mỗi động tác của Đỗ Minh, đều truyền vào não, giống như có vô số điệu nhạc đang vang lên trong đầu hắn.

Khoái cảm ào ạt trào đến, di chuyển khắp ngõ ngách trong cơ thể Tinh tế phiến ngư, hắn hít sâu một hơi, thừa nhận mình bị công phu bằng miệng của người này thuyết phục.

Nếu đã như thế cũng không thể rụt rè nữa. Hắn mới là người bồi thường Đỗ Minh, chứ không phải Đỗ Minh đền cho hắn.

Tinh tế phiến ngư quyết tâm, đè đầu Đỗ Minh lại, đem côn thịt từ trong miệng cậu rút ra. Nhưng đầu lưỡi tham lam của Đỗ Minh cũng không chịu bỏ qua, vươn tới, răn nanh cắn nhẹ lên đầu đỉnh, cho đến khi nam nhân bị kích thích mới thôi.

“Ngoan……” Tinh tế phiến ngư xoa xoa tóc của cậu:“ Phía trên đủ lanh lanh lợi, nhất định phải để tôi niếm thử hương vị bên dưới a.”

Con ngươi Đỗ Minh chuyển động, cậu biết chuyện kế tiếp mới là quan trọng, ngoan ngoan há miệng ra. Khi Tinh tế phiến ngư lấy côn thịt ra khỏi miệng cậu, nước bọt ướt át dính trên đó, kéo theo vài sợi chỉ bạc lấp lánh.

Tinh tế phiến ngư xoay người Đỗ Minh sang chỗ khác, để cậu nằm lên bàn làm việc, áo trên người cậu đã tuột ra ngoài, hai điểm đỏ sậm ma sát lên mặt bàn lạnh băng, sưng lên không chịu nổi. Quần cậu cũng bị ném sang một bên, lộ ra cảnh sắc xinh đẹp bên dưới, giữa hai cánh mông chính là tiểu huyệt hồng hào khả ái.

Lần trước chưa có nhấm nháp nơi này, chính là điều đáng ân hận nhất của Tinh tế phiến ngư. Hai cánh tay hắn nắm lấy hai cánh hoa mềm mại, không chỉ xoa nắn, còn nhân cơ hội xâm nhập vào cửa động thần bí sâu thẳm.

Tuy Đỗ Minh không bị đùa giỡn ở đây, chỉ mới khẩu giao cho nam nhân mà đã không chịu nổi, tiểu huyệt mở ra đóng lại, mẫn cảm đến mức tự mình phân bố ra chất lỏng.

Khi Tinh tế phiến ngư tham nhập vào tiểu huyệt của cậu, chỉ cảm thấy mị thịt mềm mại bên trong tràn ra *** thủy, hơn nữa như có một lực hấp dẫn, sai khiến ngón tay của hắn tấn công vào sâu hơn.

Tinh tế phiến ngư làm sao nhịn cho nổi? Hắn dùng hai ngón tay thâm dò một chút, phát hiện cơ thể đổi phương rất co dãn không cần khuếch trương nhiều, vội vàng rút tay ra, thay vào súng thật đạn thật, nhanh chóng đi vào.

Nói tới chim bự 18 cm cũng không phải tầm thường, rất to, khi vừa cắm vào, cho dù *** đãng như Đỗ Minh cũng không chịu nổi, tiểu huyệt co rút siết chặt khiến chim lớn không thể đi vào.

Nhưng khoa học kỹ thuật của người ngoài hành tinh cũng có chỗ cao siêu của nó, Đỗ Minh bỗng nhiên cảm giác được bên trong tiểu huyệt xuất hiện một dòng chất lỏng, khi nó vừa tiếp xúc với tràng bích, liền thấm vào bên trong, khiến cơn đau biến mất như không thấy, chỉ có khoái cảm tăng lên gấp bội.

“Này là……?”

“Hệ thống tự bôi trơn.”

Nam nhân cũng không giải thích nhiều, một tay ôm lấy Đỗ Minh từ phía sau, một tay đặt lên mu bàn tay của cậu, đẩy thẳng chim vào.

Hai người đồng thời phát ra tiếng rên thõa mãn.

Không cần nhiều lời mà hai người cũng ăn ý mười phần, một người đẩy mông về phía sau, một người đâm mạnh về phía trước. Khi rút ra tiểu huyệt lưu luyến không rời, chim lớn dũng cảm tiến tới, chín cạn một sâu, sáp đến khi *** thủy loạn chảy, chất lỏng trơn ướt dính đầy mông Đỗ Minh.

Hai người phối hợp không chê vào đâu được, giống như không phải là đối tượng 419 mà là bạn tình đã quen biết nhiều năm, Tinh tế phiên ngư có thể đâm vào nơi sâu nhất của Đỗ Minh, mà Đỗ Minh cũng có thể co rút để Tinh tế phiến ngư đạt được khoái cảm cao nhất.

Cứ như vậy trừu sáp hơn một trăm lần, Đỗ Minh bị hắn tiến công cả thân mềm nhũn, chỉ có tiểu huyệt càng ngày càng siết chặt.

Cuối cùng, Tinh tế phiến ngư lại mãnh liệt cắm vào, cao trào Đỗ Minh chờ mong đã lâu cũng đến, nếu như cao trào trước kia khiến Đỗ Minh như thấy được sao, thì lần này cậu như được đặt trong ngân hà, rực rỡ chói lọi.

Cậu giống như một con cá thiếu nước, nằm trên bàn công tác run rẩy, khoái cảm truyền từ phía sau, cậu rốt cuộc cũng không cầm được nữa, hạ thể phun ra dịch thể đậm sệt.

Phía sau co thắt liên tục, Tinh tế phiến như thích đến đứng hình, nam nhân than nhẹ một tiếng, nằm trên người Đỗ Minh, kìm lòng không đậu tiến vào trình tự bắn tinh.

Từng cỗ dịch thể nóng bỏng tràn vào hậu huyệt Đỗ Minh, mỗi một lần đều đánh thẳng vào tuyến tiền liệt, khoái cảm không ngừng chồng chéo lên nhau.

Đỗ Minh đã lâu không hưởng qua cao trào sung sướng như vậy, dịch thể lấp đầy tiểu huyệt tịch mịch lâu năm, mà sức nặng đặt trên người cậu cũng khiến cậu cảm thấy thỏa mãn.

Đỗ Minh híp mắt, sau khi làm tình cậu thích nhất hưởng thụ dư vị sau cao trào. Bỗng nhiên, sức nặng trên người cậu dần dần biến mất, theo bản năng cậu mở mắt ra, phát hiện cánh tay đang đặt lên bàn tay cậuu dần dần tiêu tán, biến thành từng hạt bụi, bay trong không khí???!!!

“Anh!” Đỗ Minh kinh hô, không để ý hậu huyệt còn đang siết chặt hạ thể của nam nhân, vội vàng quay đầu nhìn ──

Không chỉ là tay của nam nhân, toàn bộ cơ thể của hắn đều hóa thành bụi, dần dần tiêu thất!!!

Đỗ Minh trợn mắt há mồm, vừa làm tình xong liền cho cậu thấy cảnh tượng kích thích như vậy, làm ơn để ý cảm thụ của người ta một chút đi chứ!!!

“A.” Nam nhân nhìn thân thể dần dần biết mất của mình, hơi hơi nhíu mày:“Hành tinh mẹ đang triệu hồi tôi.”

“…… Anh nói cái gì?”

Không đợi Tinh tế phiến ngư lặp lại, một luồn sáng chói mắt phát ra ──

Khi Đỗ Minh mở mắt, nam nhân vừa rồi còn nhiệt tình ôm cậu đã biến mất.

Mà bên trong hậu huyệt của Đỗ Minh, đinh đinh giả của nam nhân vẫn còn đang bắn tinh……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.