CHƯƠNG 1
Ngu Dung là một nhà sinh vật biển nhiệt tình, đặc biệt yêu thích các loại quái vật biển trong truyền thuyết. Ban đầu cậu chọn chuyên ngành này, là bởi vì ba của mình. . .
Năm xưa, ba Ngu đăng ký làm thủy thủ trên một đoàn thuyền viễn trinh của nước ngoài, kiếm được khá nhiều tiền, nhưng sau khi trải qua một sự cố đắm tàu, may mắn sống sót, ông liền không ra biển nữa. Mọi người đều nói sau khi tai nạn đắm tàu đó, dù còn sống nhưng ba Ngu đã trở nên điên loạn rồi, bởi vì lúc ông vừa trở về, mỗi ngày đều tỏ ra nơm nớp lo sợ, miệng không ngừng lẩm bẩm, “Quái vật biển! Có quái vật biển! Thuyền sắp chìm rồi!!”
Chờ thần trí của ba Ngu trở nên rõ ràng một chút, có người tò mò hỏi ông chuyện gì đã xảy ra, ông nói: Đêm hôm đó, khi ông đi ra ngoài hút thuốc, đã tận mắt nhìn thấy một con quái vật biển khổng lồ, dùng xúc tu của nó quấn lên thân thuyền, sau đó lôi toàn bộ con thuyền chìm xuống đáy biển sâu thẳm.
Căn bản những gì ông nói đều không có ai tin. Người may mắn sống sót không chỉ có một mình ba Ngu, nhưng có lẽ bởi vì chuyện phát sinh lúc đêm khuya, những người còn thức không nhiều lắm, ánh sáng trên thuyền cũng không quá tốt, nên những người may mắn sống sót khác cũng không có tỏ vẻ mình đã nhìn thấy quái vật biển gì đó. Dĩ nhiên, có thể họ cũng thấy được, nhưng nói năng thận trọng, không dám nói ra, sợ bị cho là người điên.
Con thuyền đã biến mất không dấu vết, bên trong cũng không có đồ gì đặc biệt quý giá nên không ai lại chi ra một số tiền lớn để đi trục vớt nó cả, vì vậy, rốt cục nguyên nhân làm đắm thuyền là gì, tất cả mọi người đều cho rằng, có lẽ là do thuyền đâm phải đá ngầm, hoặc là đụng trúng cá voi gì đó. Tóm lại, không ai tin có một quái vật biển như trong lời của ba Ngu cả, bọn họ chỉ cảm thấy ba Ngu vì rơi vào trạng thái kích thích quá độ nên bị điên.
Từ nhỏ, Ngu Dung đã rất sùng bái ba mình, mỗi lần người ta hỏi ba cậu làm gì. Cậu đều rất tự hào nói ông là thủy thủ Popeye. Sau khi thuyền gặp tai nạn, mặc dù ba Ngu không bao giờ chịu ra biển nữa, nhưng cậu vẫn cảm thấy ba mình rất lợi hại, có thể nhìn thấy được quái vật biển nha! Đúng vậy, cậu cảm thấy có thể nhìn thấy quái vật biển, là chuyện rất vĩ đại.3Cậu luôn luôn tin ba mình không có nói dối, cũng không có bị điên.
Cậu cảm thấy ba mình rất thông minh, rất là bình thường nha! Người điên có thể cùng công ty bảo hiểm bàn bạc chuyện bồi thường, sau đó còn lấy được một khoản tiền bồi thường đủ cho cả nhà bọn họ sống suốt phần đời còn lại sao? Mua hai căn nhà còn dư dả nữa là đằng khác! Ba cậu nói sau này hai anh em cậu kết hôn thì mỗi người một căn.
Hai anh em, Ngu Dung và Ngu Hối, chính là nghe chuyện xưa về quái vật biển của ba mình mà lớn lên. Nhất là Ngu Dung, từ nhỏ hắn đã đặc biệt sùng bái ba mình, mỗi lần thấy có người cười nhạo sau lưng bảo ba Ngu bị điên, trong lòng cậu cảm thấy rất bất bình, liền một lòng muốn chứng minh, trên thế giới này thật sự có quái vật biển khổng lồ.
Lúc còn nhỏ, cậu đã lật tung hết sách trong thư viện, xem hết các chương trình khám phá kỳ quan dưới đáy biển sâu trên ti vi. Ban đầu, cậu nghiên cứu những thứ này chỉ vì muốn chứng minh sự tồn tại của các quái vật biển khổng lồ mà thôi, nhưng sau đó, cậu đối với các sinh vật biển này càng ngày càng say mê, cho đến khi cậu thi tốt nghiệp trung học, lúc điền vào bảng nguyện vọng đại học, cậu liền dứt khoát chọn ngành sinh vật học, chuyên ngành nghiên cứu sinh vật biển.
Đọc sách càng nhiều, cậu càng có hiểu biết hơn về các sinh vật biển, Ngu Dung càng tin tưởng trên thế giới này nhất định có các quái vật biển khổng lồ tồn tại.
Trên thế giới này, truyền thuyết vốn không phải là tin đồn vô căn cứ. . .
Trong các truyền thuyết Âu Mĩ, có rất nhiều câu chuyện xưa về những con quái vật biển khổng lồ tấn công tàu thuyền trên biền. Nhà động vật học người Bỉ, Hive Erman Si, đã thu thập và phân tích dữ liệu hơn ba trăm năm, từ năm 1639 đến năm 1966, có tổng cộng tất cả 587 trường hợp có quái vật biển xuất hiện được nhắc đến trong các báo cáo, trừ những trường hợp cố ý gạt người cùng miêu tả không rõ ràng ra, có 358 trường hợp có thể tin được.4Cậu đem chi tiết những bản báo cáo này lưu vào máy tính để phân tích, chia chúng ra làm chín loại động vật biển khác nhau. Mặc dù những báo cáo này vẫn có điểm khoa trương, nhưng trong đó, đã chứng thật ít nhất một loại quái vật biển mà từ trước đến nay mọi người đều cho là không thể nào tồn tại, mực ống khổng lồ.
Những năm gần đây, ở ngoài khơi Nam Cực, người ta đã phát hiện được một con bạch tuộc khổng lồ, có hình dạng còn lớn hơn con mực ống khổng lồ nữa. So với con mực ống khổng lồ, nó dài hơn 6 mét. Những con mực ống cùng bạch tuộc khổng lồ này, rốt cục có thể lớn đến cỡ nào? Trừ hai loại quái vật khổng lồ ở biển sâu này, có phải còn có những con quái vật biển khác, với hình dạng to lớn hơn không? Không ai có thể khẳng định được điều đó.
Căn cứ theo ghi chép, năm 1941, một con tàu của nước Anh, tên gọi “Britannia Road”, đã bị đắm trên Đại Tây Dương, đang lúc tai nạn xảy ra, hơn mười người may mắn sống sót bắt lấy một chiếc thuyền cứu hộ, đột nhiên trong nước xuất hiện một con mực khổng lồ, nó vươn những xúc tu thật dài của mình ra, cuốn lấy một người, kéo xuống đáy nước.
Năm 1978, ba ngư dân người Phần Lan và Canada đã phát hiện một sinh vật biển khổng lồ bị mắc cạn ở trên bờ do thuỷ triều xuống thấp, chiều dài của nó chừng 7 mét, có các xúc tu dài đến trên 10 mét, đường kính của các giác hút trên xúc tu đến 9. 5 centimét, con mắt to gần bằng thay nước rửa mặt.
Những năm 70 của thế kỷ mười chín, xác của những con mực ống khổng lồ bị đẩy lên bờ ở khu vực ven biển Canada xảy ra vài lần, trong đó, ít nhất có một con còn sống, nhờ sự phát hiện những thực thể này, mọi người rốt cục cũng biết được một chút về những con mực khổng lồ này. Những con mực khổng lồ này sống ở đáy vực thẳm, khe nứt dưới đáy biển giữa Thái Bình Dương và Đại Tây Dương, thân dài khoảng 20 mét, nặng từ 2 đến 3 tấn, là động vật không xương sống lớn nhất trên thế giới. Tính tình của chúng cực kỳ hung hãn, tất cả các loại cá cùng động vật không xương sống khác đều là thức ăn của chúng, chúng cũng có thể cùng những con cá voi sát thủ to lớn đọ sức.
Theo những gì được ghi chép lại, trong một lần bắt được một con cá voi, mọi người phát hiện phía trên đầu nó có những vết sẹo hình giác hút, đường kính đến 40 centimét.5Giác hút có đường kính đến 40 centimét! Con mực ống khổng lồ này không phải dài tới 70 mét đi? Lớn như vậy, đem thuyền bè không lớn lắm kéo xuống đáy biển, hẳn là dư sức. . .6