Nồi sứ nhỏ trên bếp lò trong phòng bếp đang sôi sùng sục, mùi thơm quen thuộc tỏa ra mùi thơm nồng nàn, trên mặt bàn bên cạnh đặt túi mì ăn liền, là mùi thịt bò cà chua.
Từ Trường Mệnh một tay tắt bếp, một tay nắm chuôi gỗ của nồi nhỏ đi về phía bàn ăn, điện thoại đặt trên bàn trà phòng khách vang lên.
“Alo, chị Linh?” Từ Trường Mệnh đặt điện thoại ở bên cạnh nồi nhỏ, ấn nút nghe. Bên kia vang lên thanh âm của Uông Linh: “Một tháng trước em giúp đỡ bắt trộm đưa vào đồn công an?”
Lực chú ý của Từ Trường Mệnh sớm đã bị mùi thơm của trứng chần nước sôi hấp dẫn, nuốt nước miếng, suy nghĩ một lát nói: “A, có chuyện như thế, quán bánh nướng đó ăn rất ngon, chị Linh em che cực kì kín kẽ, không người nhận ra. Ra cửa gặp phải một tên trộm giựt túi, thuận tay xử lý một tí, sao vậy? Bác gái còn cho em tiền, em không nhận, đuổi theo hỏi em tên gì, em nói em tên Phong Lôi.”
Uông Linh bên kia điện thoại trầm mặc, không biết nói cái gì thì tốt, bác gái trong miệng Từ Trường Mệnh, là vợ của giám khảo giải bách hoa năm nay, giám khảo Trương là người nổi tiếng tính tình khó chịu, thái độ làm người của hai vợ chồng rất điệu thấp, không ngờ đến Từ Trường Mệnh ăn bánh nướng cũng có thể đụng phải, đây là vận may gì.
Từ Trường Mệnh đang cực kì tập trung tinh thần nhìn nồi mì của mình, thăm dò hỏi: “Chị Linh, có chuyện? Mặt của em bị trát rồi.”
Uông Linh lúc đầu hăm hở nói một hơi, bất đắc dĩ cười nói: “Ăn đi, việc trên mạng hắc em sau lưng có người giúp em cầm giải thưởng đã được giải quyết, em ăn xong lên mạng share weibo, bày tỏ thái độ.”
Cúp điện thoại, Uông Linh nhẹ nhàng thở ra, nhìn điện thoại có chút sững sờ, buổi sáng Từ Trường Mệnh còn nói vận may của cậu tốt không cần lo lắng, cô còn không để ý, không ngờ đến việc quanh co khúc khuỷu như vậy còn thật sự có thể xoay chuyển thật sự là trùng hợp.
Vận may. Đây là phạm vi bao nhiêu người muốn chiếm lấy.
Việc trên mạng hắc cậu, Từ Trường Mệnh không đặt ở trong lòng. Một là cậu thẳng thắn vô tư chưa từng làm cái gì, hai là nghề này cậu không thể làm nữa còn có thể chuyển sang làm nghề khác, ba chính là cậu từ nhỏ vận may tốt, chưa từng có việc gì làm cậu phiền lòng.
Từ Trường Mệnh vừa ra đời thì bị ném ở trước cửa cô nhi viện, cô nhi viện kia sớm mấy năm trước thì nhận được sự trợ giúp từ tập đoàn lớn, Từ Trường Mệnh từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu khổ trên phương diện vật chất, ăn no mặc ấm, các dì giáo viên trong cô nhi viện đều đặc biệt dễ gần. Lúc tham gia chương trình tuyển tú, phó đạo diễn chương trình trù tính để cho Từ Trường Mệnh bán thảm nói ra thân thế, kết quả micro đưa tới bên miệng Từ Trường Mệnh, Từ Trường Mệnh khiến cho người chủ trì đang chuẩn bị tâm tình kích động hốc mắt hàm chứa nước chẹn họng.
Ăn ngon mặc ấm cảm ơn sự tài trợ của tập đoàn, một chữ tốt không có cái gì bất mãn.
Từ Trường Mệnh tiến vào chưa đến nửa năm, còn chưa móc ra nhiệt tình của mình với nghề này, cái tốt chính là mỗi ngày có thể nghe thấy rất nhiều fans khen cậu dễ nhìn.
Một nồi mì trứng chần nướng sôi ăn sạch sẽ, Từ Trường Mệnh vừa chà nồi, vừa nghĩ mùi vị mì ăn liền thật sự là nghĩ đến mà thèm, thật sự ăn vào miệng rồi còn thua kém với suy nghĩ, lần sau không ăn nữa.
Còn phải rửa nồi.
Chờ cậu rửa sạch tay nằm ở trên sofa lướt weibo, thái độ của các blog đã sớm thay đổi. Chủ đề hot nhất đã thành #Từ thị dân Lôi Phong nhiệt tâm#, #hắc tử hãy xin lỗi Từ Trường Mệnh#, trước sau chiếm lấy vị trí thứ nhất thứ hai. Từ Trường Mệnh nhấn vào, blog bách hoa đăng weibo mới nhất.
[Lễ trao giải Bách Niên có 13 năm lịch sử, cho tới nay chúng tôi vẫn dựa theo nguyên tắc công bằng công chính, kiên quyết ngăn chặn tận gốc nội tình đen tối. Lần này điều kiện người mới xuất sắc nhất được nhận giải, chúng tôi thấy được có rất nhiều ưu tú, có tiềm lực ngôi sao mới, tựa chọn người trúng giải, ban giám khảo chúng tôi đã cân nhắc công bằng, cuối cùng bỏ phiếu cho Từ Trường Mệnh tiên sinh, minh tinh là nhân vật của công chúng, làm gương cho fans, đưa ra tác dụng tích cực. Chúng tôi hy vọng, điều kiện giải thưởng người mới có thể dựa vào phẩm chất của mình ảnh hưởng thế hệ trẻ, Từ Trường Mệnh tiên sinh hoàn toàn xứng đáng.]
Bình luận top đầu đều là ủng hộ, nói rất đúng, blog rất hợp lý.
Blog theo sát phía sau là cảnh sát kinh đô Bình An @blog Bách Hoa, bình luận bên dưới có rất nhiều thứ thú vị.
Từ tiên sinh thị dân nhiệt tâm 233333, Từ Trường Mệnh thật sự nói cậu tên là Lôi Phong cười chết tôi rồi, ăn bánh nướng cũng có thể bắt trộm 6666, ha ha ha ha, Từ Trường Mệnh nhà tui chỉ muốn ăn bánh nướng. Lại nói tiệm bánh nướng kia ăn ngon không? Nhóm bánh nướng đến đến đến, không phát hiện sao, động tác bắt trộm của Từ Trường Mệnh rất lưu loát sạch sẽ, nếu diễn động tác đánh nhất định dễ xem….
Đương nhiên cũng có giễu cợt Hứa Thần, tối hôm qua các tài khoản trên mạng cùng nhau hắc, hơn nữa gif Hứa Thần vương tử đơn thuần đỏ mắt, kẻ ngốc cũng có thể đoán ra bàn tay hắc Từ Trường Mệnh là của ai làm ra.
Từ Trường Mệnh thuận tay mở video cảnh sát Bình An phát, trong màn ảnh cậu mang theo khẩu trang mũ, mới từ trong tiệm bánh nướng đi ra, thì nhìn thấy bác gái chạy không kịp thở nói bắt trộm, cậu lúc đó không chút suy nghĩ liền tiến lên.
Xuất phát chạy, khẩu trang vướng víu bị rớt, kẻ trộm cũng bị té nhào trên mặt đất.
Khen ngợi Từ Trường Mệnh tui đẹp trai: Tiện tay mà thôi, tôi chỉ biết chút quân thể quyền, cảm ơn mọi người //blog Bách Hoa: Từ Trường Mệnh thật sự là minh tinh sắc xuất // @ cảnh sát kinh đô Bình An: Hóa ra chàng trai thấy việc nghĩa hăng hái làm thân thủ rất tốt này là minh tinh, đã quên xin chữ kí
video.
Rất nhanh bình luận hot chiếm cứ: Hôm nay anh Trường Mệnh đẹp trai cao 2m [
] người mới rớt hố khóa Trường Mệnh [
], anh Trường Mệnh người đẹp thiện lương [
], chúng tui không phải đám quân thể quyền*.
*Quân thể quyền là 35 thế liên quyền của Đặc công
Từ Trường Mệnh nhìn chằm chằm vào bình luận người đẹp lương thiện kia, nhấn like một cái, thả điện thoại xuống tính ngủ trưa một giấc, không nhìn thấy đám khóa Trường Mệnh dồn dập “bao vây tấn công” trả lời lâu chủ, nịnh hót tâng bốc.
5h10 phút, trong phòng chờ vip sân bay kinh đô.
Từ Trường Mệnh hôm nay mặc quần áo hưu nhàn, sáng thức dậy vội vàng từ trong tủ áo lấy ra, quần áo david đơn giản phối với quần jean màu trắng ngà, đầu tóc rối, yên tĩnh tựa người ở trên sofa, trong ngực ôm gối đầu, trên đầu đội mũ lưỡi trai, buồn ngủ không mở mắt ra nổi mê mê màng màng liền ngủ mất.
Phòng chờ sân bay chỉ có ba người, ngoại trừ Từ Trường Mệnh thì chính là Uông Linh, tiểu Chu, vô cùng yên tĩnh.
Uông Linh khép tạp chí lại, ngước mắt nhìn Từ Trường Mệnh cách đó không xa đang ngủ, trong mắt mang theo tìm tòi nghiên cứu và tò mò, người này không hề giống cô nhi, không phải cô có ý kiến gì với cô nhi, thực sự là gặp nhiều rồi. Đứa nhỏ lớn lên ở cô nhi viện, cho dù ngụy trang tốt như thế nào cũng khó tránh khỏi mang theo một chút tự ti, mà trên người Từ Trường Mệnh một tí tự ti cũng không có, buổi sáng ở trên xe nhìn thấy cách ăn mặc của Từ Trường Mệnh, rõ ràng không phải quần áo hàng hiệu gì, có thể nhìn ra là tùy tiện tìm ra, nhưng mặc ở trên người Từ Trường Mệnh lại thật sự dễ nhìn, hợp mắt người nhìn.
Nhan sắc là một phương diện. Ở trong vòng giải trí không thiếu người đẹp, mặc kệ nam nữ, hơn nữa dựa vào lương tâm mà nói nhan sắc của Từ Trường Mệnh cũng không tính là quá đẹp, so với những người cô từng gặp thì chỉ có bảy tám phần. Nhưng khí chất tự tin trên người Từ Trường Mệnh, rất đặc biệt.
Uông Linh nhìn qua người đang ngủ, toàn thân đều tản ra một loại ánh sáng lấp lánh.
Thật sự là một tài nguyên tốt.
Tiểu Chu ở bên cạnh vốn đang ngáp vụng trộm chơi điện thoại, ngẩng đầu liền nhìn thấy chị Linh đang nhìn lén anh Từ, không khỏi nhìn sang, anh Từ thật sự rất đẹp, chân cũng rất dài, rõ ràng chỉ có 1m78 cũng không tính rất cao, nhưng tỉ lệ thì rất đẹp.
Vừa xem thì có chút mê mẩn.
“Thiếu gia–”
“Không có gì, cậu về trước đi.”
Âm lượng nói chuyện rất nhỏ, thanh âm dịu dàng rất dễ nghe. Ánh mắt tiểu Chu không khỏi bị hấp dẫn, ở cửa lớn có hai người, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng và sườn mặt, một người cao gầy, một người khác mặc âu phục gật đầu rồi đi ra ngoài. Đợi người cao gầy quay đầu lại, tiểu Chu vừa vặn nhìn thấy mặc đối phương, trong chớp mắt sững sờ, nó còn chưa từng nhìn thấy người đàn ông nào đẹp như thế, không phải loại xinh đẹp kia, mà là kiểu đẹp của đàn ông.
Chính là sắc mặt không tốt lắm, tái nhợt.
Tiểu Chu thấy đối phương đi qua, có chút xấu hổ cảm thấy bản thân quá thiếu lễ phép, ngớ ra đứng tại chỗ cũ cũng không dám nói xin lỗi, nhìn thấy đối phương đi đến sofa chỗ anh Từ ngồi xuống.
“Chị Linh.” Tiểu Chu nhỏ giọng gọi, nó cũng không biết phải nói cái gì.
Uông Linh sớm đã thu hồi ánh mắt, cầm di động xử lý công việc, đầu cũng không quay lại, nói: “Em chơi của em đi.”
Tiểu Chu câm miệng lại lần nữa chơi điện thoại. Uông Linh không nhìn về phía sofa nữa, lúc hai người xa lạ kia đẩy cửa cô liền chú ý, nhất là người đàn ông cao cao ăn mặc điệu thấp kia.
Hôm nay Từ Trường Mệnh phải đến thành phố Quất Tử quay tiết mục tống nghệ, đây là tiết mục tống nghệ được bầu cử top ở kênh vệ tinh địa phương, cũng là tiết mục toàn quốc già bé lớn bé đều biết, trước đó Uông Linh từng liên hệ, nhưng người ta chưa cho câu trả lời chắc chắn, nói chủ đề đã sắp xếp đầy không còn chỗ trống, nếu thêm Từ Trường Mệnh cũng không phải không được. Uông Linh nghe xong nhã nhặn từ chối, loại tiết mục này lộ diện là rất tốt, nhưng để cho Từ Trường Mệnh đi ra lộ diện mấy phút, làm bàn đạp cho minh tinh khác thì không cần, không vội trong chốc lát.
Quả nhiên sau khi cầm được giải thường người mới, hai ngày này nhân khí lưu lượng từ khóa Từ Trường Mệnh tăng cao, chủ đề tiết mục cũng đúng lúc có “ghế trống”.
Vòng tròn luẩn quẩn này chính là như vậy. Nhưng dựa vào địa vị lúc này của Từ Trường Mệnh, tận lực đến sớm có thể để lại ấn tượng tốt cho đối phương. Uông Linh làm việc cũng thích tình trạng chừa ra chỗ trống, bởi vậy 6h máy bay bay, 4h30 thì đi đón người.
Từ Trường Mệnh tối qua tập kịch, lúc ngủ đã rạng sáng, 4h bị điện thoại ồn tình, thật sự rất buồn ngủ. Cậu ngủ mơ màng, đầu còn giữ lại một chút tỉnh táo, không dám ngủ say, đây cũng là bản năng thân thể từ nhỏ đến lớn, ở bên ngoài hoàn cảnh xa lạ cậu rất ít khi ngủ say.
Lúc cảm thấy sofa bên cạnh lõm xuống, mũi động động, là hương vị người xa lạ.
Cậu từ nhỏ đến lớn mũi cũng thính.
Người xa lạ ở bên cạnh, Từ Trường Mệnh giữ lại chút tỉnh táo bảo cậu thức dậy đừng ngủ nữa, nhưng thân thể lại hoàn toàn không như vậy.
“Phanh!”
Tròng phòng đợi yên tĩnh phát ra tiếng vang trầm đục, thật sự đủ để thu hút người chú ý.
Lúc vang lên thanh âm Uông Linh và tiểu Chu cùng lúc ngẩng đầu nhìn qua theo, nhìn Từ Trường Mệnh trên sofa vốn dĩ ngay ngắn ngủ say như chết, lúc này đầu trực tiếp gặm bả vai người đàn ông xa lạ kia, rồi một đường trượt xuống chân đối phương, mũ lưỡi trai trên đầu rơi xuống sofa.
Uông Linh, tiểu Chu:!??
Vị kia sắc mặt tái nhợt khí sắc không tốt lắm nhìn qua, ánh mắt dịu dàng hướng về phía hai người họ gật đầu.
“Chị, chị Linh, bằng không em gọi anh Từ dậy?” tiểu Chu cà lắm không xác định hỏi.
Nếu đặt ở hoàn cảnh bình thường, Uông Linh là người đầu tiên đập tỉnh Từ Trường Mệnh, sau đó khách khí xin lỗi người đàn ông xa lạ kia, nhưng hôm nay cô do dự, bởi vì người đàn ông kia vừa rồi gật đầu, ánh mắt hình như không hy vọng bọn họ nhiều chuyện?
“Không cần.” Bản thân Uông Linh cũng rất do dự nói, cô nói xong, người đàn ông xa lạ kia thu hồi ánh mắt, thuận tay xoa nhẹ tóc Từ Trường Mệnh.
Hai người này quen nhau?
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: bộ truyện này ngọt ngào đơn thuần, sẽ không ngược công thụ, cho nên sẽ là yêu đương ngọt ngào.
Còn có mỗi ngày đều làm mất mặt công thụ.
Từ Trường Mệnh: Tui sẽ không ngủ say như chết.
Oa, gối lên chân ông xã ngủ thật sự rất thoải mái.