Đi một lúc thì chiếc xe dừng lại, Tử Phong đi ra, nhìn tiệm tóc trước mắt mà ko khỏi khóc thầm: Mẹ nó! Có cái quán làm tóc mà còn to gấp mấy nhà của mình. Cái thế giới nào đây hả trời? Công bằng đâu cả rồi? Cậu đi vào tiệm, cắt tóc ngắn lại ( Giống ảnh bìa của truyện á!). Sau đó đến trung tâm thương mại mua đồ, một lần nữa cậu lại choáng ngợp trước sự ' hùng vĩ ' của nó. Vừa đi vào trong, cậu đến ngay tầng bán đồ mua 1 đống quần áo và giày thể thao đen trắng và tất nhiên là cậu ko dám thử rồi. Với lại dáng Thiên Nguyệt đẹp, mặc gì cũng vừa nên cũng ko cần phải thử. Mua xong đồ thì cũng đã buổi trưa, cậu lên xe về ' nhà ', tuy buổi sáng đã thấy qua ngôi nhà nhưng giờ nhìn lại cậu vẫn phải kinh ngạc mà cảm thán nó rất đẹp. Khi vừa vào nhà thì gặp ngay quản gia Lâm cúi người nói:
- Chào mừng tiểu thư trở lại. Bữa trưa đã sẵn sàng, mới tiểu thư dùng bữa, còn đồ của người tôi sẽ cho người hầu đem lên phòng tiểu thư.
- À dạ. Nhờ bác.
Nói rồi cậu đi theo quản gia Lâm vào phòng ăn, nhìn bàn ăn cậu sửng sốt, trên đó ít nhất cũng có chục món, màu sắc bắt mắt. Đến khi ngồi vào bàn, cậu càng kinh ngạc hơn, các món ăn đều rất sang trọng, nào là bò bít tết, rồi là tôm hùm,... ăn một mình mà ngày nào cũng như vậy? Mẹ ơi, tiền... Bỗng Tử Phong cảm thấy thật sung sướng: Haha, nhà giàu đúng là sướng, tuy hơi rắc rối về giới tính nhưng thật may mắn vì đã chọn xuyên vào ' em ' này. Từ bây giờ mình ko còn phải làm bạn với mì ăn liền nữa. Tử Phong à, xuyên cũng tốt, cố gắng hưởng thụ đi nhá! Haha... >O</ Ăn no, cậu lên phòng, nhìn đống đồ mình mới mua, cậu bắt tay ngay vào việc soạn đồ. Tủ treo đồ của Thiên Nguyệt có 5 ngăn, cậu tống hết váy cúng, túi xách, giày ( nữ ) vào 2 ngăn, khóa lại, cất chìa khóa đi. Nếu ko, lỡ như một ngày cậu mở nhầm ngăn tủ, thấy ' mình ' có 1 đống váy và túi xách thì cậu sẽ cảm thấy mình biến thái nhường nào. Sau đó treo đồ mới mua lên. Soạn sửa xong xuôi, cậu leo lên giường ngủ, có gì để buổi chiều tính tiếp. Vì lạ chỗ cũng như ám ảnh chuyện ' ngủ cũng xuyên ' lúc sáng nên Tử Phong lăn đi lăn lại vẫn ko ngủ được. Với tay lấy cái điện thoại, xem xem máy thân chủ có gì... game: ko; ảnh: ko; face, mess, insta: ko;... tóm lại: ko có gì. Tử Phong giật giật môi: Nghiêm túc dữ! Ngay cả cái game cũng ko có. Nhưng xin lỗi nhá, tôi ko thể sống nếu thiếu giải trí. Mượn máy luôn nhá! Cảm ơn! rồi tải mấy ứng dụng cần thiết về. Cả buổi chiều Tử Phong ở trong phòng cày level LOL, đến buổi tối mới xuống ăn cơm. Ăn xong thì đi tắm. Lúc tắm xong, cậu đi ra từ nhà tắm với khuôn mặt đỏ bừng, tay phải đang bịt mũi, tay trái chống tường đi ra. Lúc nãy đi tắm... cậu quên mất... mình đang ở trong thân thể... con gái,... khi cởi đồ mới nhận ra... thì đã muộn rồi... tắm tiếp thì cậu ko dám... mặc lại đồ rồi ra ngoài... cũng ko được. Cuối cùng cậu vẫn quyết định tắm nhưng lại nhắm mắt, kì cọ cũng chỉ sơ qua. Đến lúc mặc đồ thì bị chảy máu mũi. Rồi, bỗng dưng cậu lại nhớ đến ' thân thể ' của Thiên Nguyệt và... ' Phụt ' máu mũi cậu lại hoa hoa lệ lệ chảy ra. Tử Phong hốt hoảng bịt mũi, lại lẩm bẩm:
- Ko được suy nghĩ lung tung, ko được suy nghĩ lung tung, phải thanh tâm quả dục, phải thanh tâm quả dục...
Tối, Tử Phong lại cày LOL, đến khi đi ngủ, cậu mới nhớ ra ngày mai là thứ 2, đồng nghĩa với việc cậu phải đi học. Tử Phong khó chịu, rõ ràng là ' cậu ' đã tốt nghiệp đại học, sao lại phải đi học lại cái chương trình cấp 3 nhàm chán kia. Nhưng ko muốn thì vẫn phải đi, nếu ko lại bị nghi ngờ. Rồi cậu lại nhớ ra Bạch Liên Hoa - Bạch Tiểu Dung, Âu Dương Vũ Phi và Nam Cung Thiếu Quân - các ' hung thủ ' trực tiếp và gián tiếp hại chết Mộ Dung Thiên Nguyệt cũng theo học ở trường đó:
- Hể? Cùng trường à? Vậy thì các người tốt nhất đừng giở trò với ta. Ta ko phải kẻ thù dai, thù cũ cho qua nhưng nếu gây chuyện thì đừng trách... ta cũng ko biết ' thương hoa tiếc ngọc ' là gì nên ko kể gái hay trai đâu... BẠCH - TIỂU - DUNG .