Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 182: Chương 182: Thiếu






Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Một đám ngọn lửa cao thoát ra, trực tiếp châm cháy tất cả vật.

Mặt đơ như gỗ nhìn tấm ván gỗ và mũi khoan côn gỗ dùng để tự tạo lửa toàn bộ bị một phen hỏa đốt, Liễu Thư quả thực tìm không thấy từ hình dung đến, miêu tả tâm tình hiện tại của cô, phải nói thú nhân sức chiến đấu phá biểu sao. Cô khoan nửa ngày, ngay cả khói cũng không bốc lên cho cô một cái, người ta bắt đầu, tốt lắm, trực tiếp một trận đại hỏa.

"Oa oa oa, bỏng chết ta rồi." Một ngọn lửa mạnh mẽ xông lên, thiếu chút nữa đốt sạch tóc trên đầu thú nhân đang vùi đầu khổ khoan, sợ tới mức vội vàng lui về phía sau, hai tay rất nhanh vỗ tia lửa dính vào trên người mình, miệng còn đang oa oa kêu to, mọi người bị lửa hoảng sợ nhìn thấy bộ dáng buồn cười của hắn, nhịn không được đều cười một tiếng.

"Đừng, đừng đừng nhìn, mau lấy củi lửa đến đây." Liễu Thư ngồi xổm xuống, vội vàng thừa lúc thế cháy còn vượng bận rộn lấy cỏ khô và gỗ làm củi, cẩn thận nhóm lửa trên mặt, những người khác sau khi động tác của cô cũng hoàn hồn, đã chạy tới hỗ trợ.

Sau một trận bận rộn, rốt cục thì đem đều đốt lên mấy đống lửa, mọi người lau mồ hôi thở một hơi.

"Cái này kêu là tự tạo lửa, mọi người hẳn là đều thấy rõ đi, về sau nếu ra ngoài mà không có đá lấy lửa sẽ dùng cái này đốt lửa cũng giống vậy, nhưng mà nhớ rõ đừng học như hắn, sau khi khói bốc lên thì sẽ xuất hiện tia lửa là có thể ngừng được rồi, đến lúc đó nhiều thổi một chút là có thể thổi ra tia lửa. Lần này nếu không phải vị thú nhân đại ca này chạy nhanh, tóc đã có thể đốt không còn." Nói đến sau đó, bản thân Liễu Thư cũng nở nụ cười, ngẫm lại tình cảnh vừa rồi quả thật là khôi hài.

"Ha ha ha, đúng đúng, Gaelle lần sau cậu cũng nên cẩn thận." Có thú nhân vỗ bả vai Gaelle vất vả một phen còn kém chút 'dẫn lửa thiêu thân', vui vẻ lớn tiếng trêu đùa, một chút mặt mũi cũng không cho, đương nhiên mọi người đều là đồng bạn, loại vui đùa này cũng là thường mở.

Gaelle lại không thèm quan tâm, hiện tại một bộ tâm thần đều đang 'khoan' ra lửa trên người mình, dùng tâm tình cảm thán, ánh mắt ngạc nhiên, ngữ điệu dâng trào: "Cậu xem lửa này thật đẹp mắt, thật ấm áp."

Mọi người: "..."

"Tám đời chưa thấy qua lửa nhỉ, đi, cùng ca ta đi tuần tra xem phụ cận một chút." Thú nhân vừa rồi chụp bả vai Gaelle trêu đùa mở ra bàn tay to kẹt người mang đi rồi, ở trong mắt hắn, dùng đầu gỗ dùi ra lửa tuy rằng thực mới mẻ, nhưng hành vi con hàng Gaelle này thật sự là rất mất mặt oa oa.

Có lửa là có thể nấu cơm, nhóm giống cái lại bắt đầu bận rộn lên, Liễu Thư phụ trách hầm canh, nếu nói đồ ăn sở trường nhất của cô ở phòng bếp, như vậy chính là canh. Cô thích ăn canh, cũng thích nấu canh, ở sau khi nung được nồi gốm, cô chính là luôn luôn nấu một nồi canh xương to cho Allen, uống trong lòng người đều thoải mái, cho nên cho dù ở dã ngoại, uống chút canh cũng là thực không tệ đâu.

Đã không có chủy thủ thật là các loại không thuận tiện, mã tấu Thụy Sĩ tuy rằng thực sự sắc bén, nhưng rất nhỏ, hoàn toàn không có cái loại thoải mái cứng chắc băm đồ ăn, nhưng mà trước mắt có dùng cũng đã thực không tệ rồi. Trong lòng cô đã âm thầm hạ quyết định, lần này trao đổi nếu gặp được tộc nhân Dực Báo nhất định phải đổi lấy một ít sắt, ừ, không biết, bọn họ rốt cuộc có thể chế tạo cái dạng công cụ gì, hoàn toàn nắm giữ được kỹ thuật rèn sắt sao? Hẳn là không có đi, ai, nếu là như vậy, giống như đao cắt gì đó chỉ có thể tữ cô động thủ rồi.

Đợi Allen bọn họ trở về đồ ăn đều làm tốt một loại, còn kém thịt của bọn họ để ăn, nhìn đống lửa sớm đốt lên, cũng không có người cảm thấy kỳ quái, nhưng mà tại thời điểm ăn cơm Gaelle chung quy là nhịn không được đắc ý lên, cầm một khối thịt nướng ăn, thần thần bí bí hạ thấp giọng bán cái nút cùng thú nhân sau khi săn bắn trở về: "Mấy người có biết hôm nay lửa này là dùng cái gì để đốt không?" Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh}{|)&@#@

"Đá đánh lửa chứ gì." Một thú nhân mắt cũng không nâng trả lời, cuối cùng còn một câu: "Chẳng lẽ còn là sét đánh sao." Hôm nay thời tiết rất tốt, đừng nói sét đánh mưa rơi, chính là lôi hạn cũng không một cái được không?

Gaelle nghẹn một cái, quăng một cái khinh bỉ thật to về phía thú nhân khó hiểu tâm ý của hắn, thấy những người khác vẫn là thực nể tình đều nhìn về phía mình, thế này mới cười ra một hàm răng rõ ràng, vươn tay chỉa chỉa chóp mũi, nhếch miệng cười nói: "Là ta, là ta khoan ra."

"..." Căn bản không ai nghe hiểu ý tứ trong đó.

"Khụ khụ, đương nhiên, đây đều dựa vào Liễu Thư nghĩ ra được biện pháp." Gaelle vẫn là biết công thần lớn nhất là ai, mà hắn chính là muốn thể hiện đi.

"Tiểu Thư cô lại làm cái gì?" Phách Nhĩ cảm thấy buồn cười, nhưng mà nhắc tới Liễu Thư giác quan thứ sáu của hắn liền thấy chuyện hình như cũng không phải đơn giản hay nói giỡn như vậy.

"Cái gì bảo tôi lại làm gì?" Đối với Phách Nhĩ cách nói cô chính là sẽ gây sự thực bất mãn, Liễu Thư không muốn quan tâm hắn, hất đầu không nói với hắn, chuyên tâm múc canh cho Allen.

"Được được, tôi nói lỡ lời." Biết trong lời nói của mình không đúng, Phách Nhĩ cũng không do dự, xin lỗi thống khoái, nhưng mà vẫn không buông tha cho vấn đề của hắn: "Như vậy chuyện lửa theo như lời Gaelle là sao lại thế này?" Hắn rất ngạc nhiên.

"Vừa rồi thời điểm mọi người đi, chúng ta muốn nhóm lửa phát hiện đá đánh lửa ta giữ đã đánh mất, sau đó chúng ta liền sốt ruột, sau đó Liễu Thư balbalabala..." Gaelle cũng không đợi những người khác mở miệng, tự mình sốt ruột liền đều nói toàn bộ tình tiết quá trình ra ngoài, một điểm đều nghiêm túc, còn đừng nói ngôn ngữ của hắn thật đúng là rất thiên phú, kể chuyện sinh động như thật, kịch tình kích động lòng


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.