Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 205: Chương 205: Thiếu






Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

"Không cần vừa thấy đến ăn thì cái gì cũng đã quên." Liếc Tháp Tháp, Liễu Thư tận tình khuyên bảo: "Có thứ không phải nhìn đẹp, có thể ăn."

Chỉ chỉ nồi sữa dê lại nói: "Nói sữa dê đi, đây là sữa dê tươi mới, mới từ trên người dê mẫu nặn ra, dê là cái gì, là thú, thú sinh sống ở dã ngoại thân không sạch sẽ hơn, như chúng ta bình thường đột nhiên vô cớ đau bụng, sinh bệnh, bộ phận nguyên nhân rất lớn nhất đều là vì trong cơ thể có vi khuẩn không sạch sẽ."

"Vi khuẩn là cái gì?" Yếu ớt nhấc tay đặt câu hỏi, Tháp Tháp rất cẩn thận.

Liễu Thư nghẹn lời, vi khuẩn là cái gì, vi khuẩn đương nhiên chính là vi khuẩn, vi khuẩn chính là chút không sạch sẽ, khụ khụ, được rồi, cô không phải học y, thật sự là không có cách nào khác trở ngại ngôn ngữ giải thích vi khuẩn này rốt cuộc là gì. Cuối cùng chỉ định nghĩa cho nó, ăn gì đó sẽ sinh bệnh, sinh bệnh đối với tộc nhân bộ lạc mà nói giống như là tai nạn, một phen giải thích như vậy, ngược lại có kết quả vượt qua sở liệu, ít nhất Tháp Tháp còn kém chút là thề với thần thú về sau mình tuyệt đối không tham ăn.

Xem Tháp Tháp mắt hồng hồng, trong hốc mắt đều có tư thế rơi lệ, Liễu Thư thoáng chột dạ, ra vẻ lời này nói hơi chút nặng, vì thế nha nha an ủi nói: "Cậu đó, cũng đừng quá lo lắng." Vỗ vỗ bả vai tiểu giống cái: "Vi khuẩn cũng không phải thực đáng sợ, nó cũng sẽ bị giết chết, bên trong sữa dê có thứ này, nhưng mà chỉ cần nấu sôi vài bận sẽ tiêu trừ đi, chúng ta uống sẽ không thành vấn đề."

"Thật vậy chăng?" Vẫn là thực hoài nghi đâu, ánh mắt nhìn sữa dê cũng không tốt lắm.

Đột nhiên cảm giác tự mình bê đá đập chân mình, có vẻ hù dọa hơi quá, Liễu Thư đành phải lại kiên trì tiếp tục khuyên giải: "Cậu thật sự suy nghĩ nhiều, vi khuẩn, thứ đồ chơi này tuy rằng không tốt, nhưng giết chết vẫn rất là đơn giản, xem đi, sữa dê chính là như vậy."

Nói xong Liễu Thư liền bắt đầu tiếp tục nấu sữa dê, một bên chụm lửa một bên giải thích: "Sữa dê nấu sôi, sau đó thì chúng ta giảm lửa, đợi cho nó khôi phục đến thời điểm không sôi trào, chúng ta lại đun nóng, cứ như vậy qua lại vài lần, thứ bẩn sẽ không còn, chúng ta cũng có thể uống vào."

"Nga, là vậy." Cái hiểu cái không gật gật đầu, Tháp Tháp nhìn Alice: "Là như thế này sao?"

Tháp Tháp hỏi Alice chủ yếu là bởi vì Alice nấu cơm ăn ngon, như vậy đối với thức ăn hẳn là rất nghiên cứu đi.

Nhưng mà cái này quả thật làm khó cho Alice,cô nào biết cái này, nhưng xem Liễu Thư nói thật nghiêm túc, chần chờ gật gật đầu: "Hẳn là vậy..."

"Cái từ 'vậy' này tớ nghe thật không yên." Tháp Tháp mặt đơ như gỗ phun tào.

"Khụ khụ." Liễu Thư cố gắng chứng minh mình tồn tại, không nói gì ôm trán: "Thật sự là bội phục hai người các cậu, được rồi được rồi, được rồi tớ uống trước, thế nào?"

"Coi như thôi, tớ sợ Allen tìm tớ tính sổ." Tháp Tháp tiếp tục phun.

Trước kia thế nào không phát hiện Tháp Tháp con hàng này, còn rất có lực phun tào, Liễu Thư thở sâu không tính hai lời cãi cọ cùng hai người họ, túm qua hoa nhài Allen hái cho cô, hung hăng ngắt đóa hoa, bộ dáng rất hung ác.

"Ai ai, đừng nóng giận, tức giận cũng đừng ngắt hoa." Alice vội vàng ngăn lại cười làm lành, trời đất bao la phụ nữ có thai lớn nhất.

Tháp Tháp cũng chột dạ, chẳng lẽ thật sự chọc xù lông rồi, nhưng mà không đợi cô đến kéo, Liễu Thư liền nhét cho trong lòng hai người mỗi người một nắm hoa, dũng cảm nói: "Ngây ngốc làm chi, hỗ trợ ngắt hoa xuống, tớ cần dùng."

"A, ừ ừ ừ." Chỉ hai người ngây ngốc, ôm hoa trong lòng, chậm rãi ngắt.

"Cậu muốn phạt chúng ta ngắt hoa?" Thật sự là không quá lý giải trừng phạt này là để làm gì.

Liễu Thư đen mặt, hôm nay mới biết được thần logic trong đầu tiểu giống cái Tháp Tháp này quả nhiên là rất mạnh, bất đắc dĩ đành phải giải thích: "Các cậu không phải là muốn khử mùi sữa dê sao? Hoa nhài vừa vặn có thể, so với gừng thì rất tốt, được rồi các cậu chậm rãi ngắt đi, tớ đi tìm chút đồ."

"Hoa nhài?" Alice nhìn hoa trong ngực, cười cười: "Tên này rất dễ nghe."

"Hoa cũng tốt, hoa nhài này có thể phơi nắng phơi khô ngâm nước uống, tựa như lá trà trước kia tớ cho các cậu uống." Mình mang đến chút lá trà đã bị lục tục uống hết, Liễu Thư căn cứ ý tứ dài đau không bằng ngắn đau, còn đặc biệt ngâm đầy một ấm trà lớn lúc đang làm việc, đợi mát lại cho mấy cô cùng uống, mát mẻ giải nhiệt. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh

"Có thể làm trứng luộc trong nước trà sao?" Alice cũng sáng mắt lên.

"Không thể." Liễu Thư một phen khinh bỉ, không chút do dự.

"Vì sao chứ, không phải nói giống như lá trà sao?" Alice thầm cảm thấy mình bị lừa gạt tạc mao.

Trấn an vỗ vỗ thuận mao lông, Liễu Thư kiên nhẫn giải thích: "Bởi vì không phải một dạng lá cây đi, lá trà là trà trên cây cũng là trà xanh, hoa nhài cũng có thể làm thành trà, nhưng rốt cuộc là trà hoa làm sao có thể một dạng đây, trà hoa này là thêm, cậu xác định muốn ăn trứng luộc trong nước trà ngọt?" Cô hiện tại đều hối hận vì sao một lần đó phải làm trứng luộc trong nước trà cho đám cật hóa ăn, hiện tại đá cũng đá không xong.

Không biết ân oán


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.