Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 219: Chương 219: Thiếu






Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Tiểu Bạch không ngừng cọ, cọ cái bụng Liễu Thư nhột, dù sao ở trong lòng cô, một đống lớn như vậy muốn cho người ta xem nhẹ cũng khó, cọ cọ Liễu Thư liền cảm giác không thích hợp, sao lại cảm thấy thật cộm người vậy. Nhưng mà còn không đợi cô tinh tế cảm thụ một chút, trong lòng chính là trống không, vừa thấy thì ra là Allen cầm lấy vật nhỏ trong lòng đi rồi.

Sắc mặt Allen hơi trầm xuống, thấy Tiểu Bạch không để ý nặng nhẹ liền nhảy vào trong lòng Liễu Thư, còn cọ a cọ, trong lòng thực mất hứng, lúc này một bàn tay liền xách nó lên, mang lên nhìn trái nhìn phải liền nghĩ xem phải thịt tươi hay ném nó qua một bên. Nhưng mà hôm nay Tiểu Bạch giống như không phải thực an phận, trong ngày thường thực kiêng kị Allen, chính là hôm nay không biết thế nào, đến trong tay hắn rồi cũng không ngừng lại, không ngừng làm ầm ĩ, bốn vó tung bay chính là muốn lộn xộn.

Liễu Thư thấy không thích hợp, cau mày muốn ôm vật nhỏ trở về, nhưng mà Allen giơ tay không cho, không khỏi bực mình: "Anh so đo với nó cái gì, em nhìn nó có vẻ không được không thoải mái, cho em xem." Vẫn thực lo lắng cho Tiểu Bạch, Liễu Thư vội la lên.

Cô có thể nhìn ra được, Allen không thấy như vậy, vẫn không trả Tiểu Bạch trở về, mà là đặt vật nhỏ ở trên đùi, một bàn tay to sờ soạng ở trên người nó, mắt thấy Allen hình như là đang kiểm tra cái gì, Liễu Thư thức thời cũng không nói gì nữa, tĩnh chờ kết quả đến xem.

"Ồ?" Sờ soạng hồ lâu cũng chưa lấy ra kết quả, nhưng khi Allen muốn buông tay, chỉ nghe hắn kinh dị một tiếng, sau đó đuôi lông mày khẽ nhướng, gắt gao đặt Tiểu Bạch ở trên đầu gối, úp bụng xuống, mò từ đầu nó đi xuống, sau đó ngừng lại ở lưng nó.

"Làm sao vậy, không phải có chuyện gì chứ?" Không biết Allen phát hiện cái gì, Liễu Thư đi lên phía trước, chớp mắt quan sát, trơ mắt nhìn hắn bóp hai cái chân trước Tiểu Bạch dựng thẳng đứng lên, sau đó để ra một bàn tay, giữ chặt tay Liễu Thư hướng dẫn sờ soạng Tiểu Bạch.

Chạm đến da lông mềm mại ấm áp, Liễu Thư còn chưa cảm thụ một phen mao lông bóng loáng, mềm mại dưới bàn tay liền một chút cải biến, đụng đến thứ gì đó cứng cứng rắn rắn cộm tay, không khỏi ngạc nhiên: "Đây là cái gì, Tiểu Bạch sẽ không mọc nhọt chứ?" Vừa tưởng nhọt là cái gì Allen khẳng định không biết, còn muốn giải thích nhưng bị hắn đánh gãy.

Allen đương nhiên không biết Liễu Thư nói nhọt là cái gì, nhưng đối với thứ vô cùng kì quặc trong miệng cô đã thấy nhưng không thể trách rồi, lập tức cũng không nói cái gì, mà là còn nắm tay Liễu Thư tỉ mỉ sờ soạng trên lưng Tiểu Bạch một vòng, sau đó mới nói: "Anh đoán nó đây là muốn mọc cánh."

"Ẹc?" Giống như sét đánh xuống, thiếu chút nữa bổ cho Liễu Thư cháy xém, Tiểu Bạch trong lòng Allen hiện tại đang cọ không ngừng, có điểm không thể tin được: "Làm sao có thể, nó... mọc cánh?" Ai có thể nói cho cô tiểu thú sống trên đất bằng đào thành động có một ngày muốn mọc cánh, đây là tiết tấu muốn nghịch thiên sao, rất mơ hồ oa oa.

Không nghĩ Allen một chút cũng không cảm giác được cảm xúc bốc lên trong lòng Liễu Thư, ngược lại cười ra: "Đúng vậy, đây là điềm báo muốn mọc cánh, anh mang nó cho Vu y nhìn xem, xem nó cọ đến cọ đi, nhất định là muốn mọc cánh phía sau lưng nên thấy rất ngứa."

Giống như tiểu hài tử muốn mọc răng, muốn mài răng phải không? Ặc... Không đúng, ra vẻ lệch chủ đề rồi, bọn họ nói không phải cái này được không, cô đang rối rắm vì sao Tiểu Bạch sẽ mọc cánh, cái này mới đúng, vừa nghĩ vậy trên mặt liền nghiêm mặt, một phen giữ chặt Allen liền muốn ra cửa, Liễu Thư thực nghiêm túc: "Có phải anh nên giải thích một chút hay không, Tiểu Bạch vì sao sẽ mọc cánh?" Đó không phải chim trên người đi, khụ khụ, đương nhiên trên người thú nhân là ngoại lệ.

"Chẳng lẽ không có ai nói với em sao?" Allen vẻ mặt kinh ngạc, nửa ngày mới nha nha nói: "Li Điêu vốn chính là có cánh, bằng không thảo nguyên lớn như vậy, nó hoành hành thế nào, huống chi chúng ta đều có, nó còn là thánh thú mà, là thần thú đặc biệt ban cho."

Bởi vì Li Điêu có cánh, cho nên Tiểu Bạch thân là Li Điêu có một nửa huyết mạch lại có cánh sẽ không ngạc nhiên, có gì đặc biệt nha. Cái gì kêu không có ai nói cho cô, căn bản các người chưa từng nói cho cô có được không, Liễu Thư cả người đều xù lông, quả thực có loại cảm giác giận sôi gan, hơn nữa cô vốn là có bầu, cảm xúc khuếch đại thế nhưng trong lúc nhất thời mặt đều tức đỏ lên.

Allen bị dọa đến không nhẹ, thấy làm tức phụ tức thành như vậy, nào còn có tâm tư quản Tiểu Bạch có mọc cánh hay không, lập tức liền ném nó qua một bên, nhất thời cuống quít cũng không giảm sức ném, may mắn Tiểu Bạch cho dù là bởi vì mọc cánh thân thể khó chịu, nhưng năng lực phản ứng cũng không tệ lắm, bằng không thật sự mới có thể lập tức ngã gãy cổ ra rồi.

"Đừng tức giận, đừng tức giận, là anh không đúng là anh sai rồi, anh không nên không nói cho em, anh nghĩ đến em đã biết, dù sao mấy người Kathy hẳn là đều biết được." Allen thiếu chút nữa thì khóc, thật cẩn thận nâng đỡ Liễu Thư, để cho cô giao trọng lượng thân xác đều đặt ở trên người mình, vội vội vàng vàng nói một đống lời dỗ dành giải thích.

Hơn nửa ngày sau, Liễu Thư hòa hoãn lại, bên tai nghe thú nhân tội nghiệp giải thích, cô cũng hiểu được c mình có chút chuyện bé xé ra to, thật đa cảm. Cũng không phải mọi người không nói cho cô, cô cũng không có hỏi, được rồi, ai rãnh rỗi sẽ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.