Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
Nhìn đến Allen như vậy Liễu Thư kỳ thực rất muốn đen mặt một phen, chẳng qua hiện tại thật sự không phải thời điểm gấp gáp, lại hít vào một hơi thật sâu, xốc dậy tinh thần nói: "Hiện tại anh phải đi tìm Vu y, thuận tiện khi đi ngang qua thì kêu Eva lại đây, cô ấy sẽ chăm sóc tốt cho em." Bên này chỉ nhà Eva cách gần nhất, trước hết tìm cô ấy là được.
"Một mình em sao anh yên tâm được." Allen lúc này rất không muốn rời khỏi Liễu Thư một bước, cho nên liền rối rắm, để lại một mình cô trong phòng hắn thế nào cũng không yên lòng, nhưng mà muốn nói cái gì lại tìm không ra, nếu không đi vậy chẳng phải là Liễu Thư càng nguy hiểm.
Liễu Thư đều sắp đau sốc hông, nếu có khí lực sớm tát tay qua, cho hắn cái khinh bỉ, thở gấp cả giận: "Nếu anh không đi, chẳng lẽ nhìn em đau chết hả."
Đây đương nhiên không phải Allen muốn nhìn đến, khẽ cắn môi sau hạ xuống quyết tâm, một phen liền ôm Liễu Thư lên, bước nhanh đi trở về gian phòng, thật cẩn thận đặt tới trên giường, lấy tay sờ sờ tóc cô đã bị mồ hôi ẩm ướt: "Chờ anh trở lại, tự mình cẩn thận một chút." Nói xong lập tức liền xoay người chạy ra gian phòng, tốc độ nhanh đều mang một trận gió đi ra.
Allen đi rồi trong lòng Liễu Thư t liền cảm giác vắng vẻ, loại thời điểm này cô đương nhiên muốn có người cùng mình, nhưng mà bây giờ không phải lúc, cắn răng cảm giác bụng từng đợt đau đớn, kỳ thực cũng hoàn hảo, cô nhớ rõ sinh đứa nhỏ không phải bụng tê rần thì tỏ vẻ muốn sinh, trong đó còn có kỳ đau bụng sinh, hơn nữa còn muốn dịu đi một chút, cho nên cô cũng không phải lo lắng nhiều.
Đi ra khỏi phòng Allen vừa ra khỏi cửa liền chuẩn bị biến thành hình thú, hiện tại liền chỉ vào tốc độ này, chẳng qua nhìn Tiểu Bạch cùng Tiểu Hỏa ở trong sân sáp cùng một chỗ, dừng một chút liền vươn tay túm lấy Tiểu Bạch, một phen liền ném vào trong phòng, thanh âm cũng theo đến: "Trông chừng kỹ, không cần chạy loạn." Dứt lời cũng không thấy bị mình động tác có chút dọa Tiểu Hỏa ngơ ngác, trực tiếp nửa thú hóa một đôi cánh lớn, bay lên phía chân trời về phương hướng Vu y cư trú, đồng thời tại thời điểm đi ngang qua nhà Eva cúi đầu vừa thấy, vừa vặn nhìn thấy Oman ở trong sân.
"Oman." Allen cũng không rớt xuống, chính là hô to một tiếng, hiện tại hắn lòng nóng như lửa đốt, cũng không để ý nhiều như vậy, thấy Oman nhìn qua mới hò hét hô lên: "Mau kêu Eva xem Tiểu Thư, cô ấy sắp sinh." Nói xong bay đi vô cùng lưu loát, đợi khi Oman lại nhìn cũng chính là rất xa nhìn thấy một bóng dáng mơ hồ.
Oman đang ở trong sân chẻ củi một đầu mờ mịt, liền nhìn thấy em trai nhà mình đến trên không nhà hắn rống một tiếng liền đi, nga, đúng rồi rống là cái gì, để Eva đi chăm sóc Liễu Thư, hình như là bởi vì cô ấy sắp sinh, thì ra là sắp sinh à... Đợi chút, sắp, sinh!
Oman giật mình một cái rốt cục thì tự hỏi kịp rốt cuộc Allen nói là gì, sau đó cả người cũng không khỏe, cũng bất chấp bổ củi một nửa, một phen ném đao trong tay, luống cuống tay chân chạy vào nhà, hôm nay cũng không khéo Eva căn bản không ở nhà, hắn chạy vào nhà mới nghĩ đến, chỉ nhìn thấy con trai đang đùa một mình, bất đắc dĩ vỗ đầu, nói với con trai đang một người tự tiêu khiển tự khoái lạc: "Lỗ Cách tự mình chơi đi, a ba đi tìm a mẹ con."
"Đã biết, a ba." Lỗ Cách thực nhu thuận gật đầu, khoát tay ý bảo a ba nhà mình, muốn đi thì đi nhanh đi.
Oman biết Allen vừa rồi nhất định là vội vã bay đi tìm Vu y, hiện tại trong nhà khẳng định là chỉ có một mình Liễu Thư, cũng không chỉ muốn tìm Eva các nàng, nghĩ đến lúc Eva đi dặn dò, Oman cũng không để ý nhiều cũng là nửa thú hóa trực tiếp bay vào không trung, cô ấy nói muốn đi trong ruộng, thu hồi xong khoai lang, cô ấy lại trồng một ít đồ ăn, nên đi hái.
May ông trời vẫn là cố kỵ, Oman bay đến nửa đường vừa hay nhìn thấy Eva cùng vài giống cái cười cười nói nói đi về nhà, lúc này liền hạ xuống cũng không để ý cô biểu tình kinh dị kéo người qua liền ôm lấy bay về phía không trung, sau đó còn một bên giải thích nói: "Liễu Thư sắp sinh rồi, ở nhà một mình, em mau đi xem chút."
Đi cùng Eva đều