Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 49: Chương 49: Thú nhân thẹn thùng




Gội đầu xong, còn cắt tóc mái, người cũng tinh thần không ít, sờ sờ sợi tóc sạch sẽ trơn nhuận, thấy rằng công lực xà phòng vẫn rất cường đại. Dùng thứ này và thứ đã dùng qua không giống nhau, nhẹ nhàng khoan khoái hơn, dùng dây cột tóc buộc tóc vòng ra phía sau, đã gội đầu xong như vậy kế tiếp thì tắm rửa thôi.

Lấy bồn tắm lớn ra, trong thùng gỗ bên cạnh đã sớm được Allen đổ đầy nước ấm, khi nước trong thùng đựng được đầy bảy phần thì Liễu Thư dừng tay, ánh mắt nhìn về phía Allen còn đang thêm củi vào trong lò.

Lúc này rất yên tĩnh, Liễu Thư ho nhẹ một tiếng sau đó nói với Allen: “Allen, tôi muốn tắm rửa, cái kia anh đi ra ngoài trước đi.”

Giống cái muốn tắm rửa, làm thú nhân tự nhiên Allen phải đi ra ngoài, nghe vậy chỉ là sửng sốt một chút rồi liền gật gật đầu. Sau đó thì thống khoái thu dọn mọi thứ chung quanh một chút rồi đứng lên chạy lấy người. Kỳ thực khi Liễu Thư nói muốn tắm rửa, Allen không phủ nhận là tự nhiên nhộn nhạo một chút, tưởng tượng một chút cảnh tượng giống cái đang tắm rửa trong thùng tắm. Chẳng qua vừa tưởng tượng như vậy, thì hắn liền có chút chịu không nổi, huống chi đương sự còn ở trước mặt, thì càng thêm không được, chỉ có thể nhanh chóng đứng dậy, chuẩn bị ngồi ở ngoài cửa trông chừng.

Thấy Allen đi ra ngoài rõ ràng như vậy, Liễu Thư sửng sốt, chợt cười khẽ lắc đầu, cúi người thử xem nhiệt độ nước vừa vặn chưa, trong lòng không tránh khỏi mà ấm áp. Cô cởi quần áo xuống nước, cả người đều thở ra một hơi, thùng tắm làm ra đến nay vẫn là lần đầu tiên cô dùng đến. Mấy ngày hôm trước nói chung là có chút không có phương tiện, đều là tùy tiện lau người, hiện tại rốt cuộc được ngâm trong nước ấm, cả người đều thoải mái, cảm giác đó, không phải một từ thích là có thể nói hết.

Không có khăn mặt, Liễu Thư cầm một miếng da thú đã sớm chuẩn bị xong kỳ cọ, chà xát đặc biệt cẩn thận. Tuy rằng cô không có đam mê sạch sẽ, nhưng nhiều ngày như vậy mà chưa cho có tắm rửa kỹ càng cho mình một chút quả thật là có đủ khó chịu. Chà xát tẩy một lần rồi lấy ra xà phòng mịn đã sớm được Allen mài nhỏ xoa lên toàn thân, xối sạch một lần sau đó chỉ còn lại có mùi thơm ngát thản nhiên.

Allen ngồi xổm ở cửa sơn động, sơn động không có cửa, phía mặt trên chỉ treo lớp mành da thú, cho nên cách âm gì đó thật sự là rất thấp, mà thú nhân ngũ cảm linh mẫn không thôi nên rất dễ dàng có thể nghe được từng đợt tiếng nước ào ào truyền đến từ trong sơn động. Tuy biết rằng cái này cũng không có gì, nhưng mà thú nhân ngây thơ vẫn yên lặng đỏ mặt, cuối cùng bản thân thật sự là chịu không nổi, dứt khoát biến trở về hình thú, ít nhất như vậy trên mặt có lông mao, không ai có thể nhìn thấy hắn đỏ mặt.

Vì thế, một con hổ bự màu đỏ kim nằm úp sấp làm tổ ở trước sơn động, giống như là canh giữ lãnh địa cấm kỵ của mình, người ngoài không thể xâm phạm. Thú nhân và nhóm đi giống cái ngang qua nhìn thoáng qua, tất cả đều yên lặng không nói gì.

Liễu Thư tắm rửa xong, thay ra hai bộ đồ lót duy nhất của mình, bên ngoài thì trực tiếp mặc vào quần áo bằng da thú mình làm. Đã dung nhập ở đây, quần áo chính là bước đầu tiên, tóc dài không có buộc thành đuôi ngựa, xõa rối tung ra, dùng da thú không dùng vào việc gì làm thành dây nhỏ vây ở trên trán. Trên cổ đeo lên dây chuyền được làm thành từ mấy viên đá rất đẹp Eva đưa cho cô. Thoạt nhìn, Liễu Thư nghiễm nhiên chính là dân bản địa của bộ lạc thú nhân nguyên thủy.

Xốc rèm cửa da thú lên, liếc mắt một cái thì nhìn thấy con hổ bự nằm úp sấp ở bên ngoài, không hiểu sao Liễu Thư trừ bỏ muốn cười ra, tâm tình còn có chút phức tạp. Cô sửa sang lại tâm tình, tiến lên nói: “Allen.”

Kỳ thực rèm cửa vừa vén lên thì Allen đã cảm nhận được, nhưng mà đồng thời còn có cảm giác nhiệt độ trên mặt mình, không chỉ có không có biến mất, còn có xu thế càng lúc càng nóng. Cảm giác ngay cả lông mao trên mặt cũng sắp không che chắn được, cho nên thú nhân có chút thẹn thùng, chần chờ không dám động, mãi cho đến khi Liễu Thư hô một tiếng mới chậm nửa nhịp chuyển thú thân qua.

“Làm sao lại ngồi xổm ở đây?” Liễu Thư tiến lên từng bước vân vê lỗ tai tròn tròn của Allen cười hỏi. Nếu Allen là người hình mà nói, loại động tác này đánh chết Liễu Thư cũng làm không được, nhưng mà không biết vì sao chỉ cần khi Allen là hình thú thì cô theo bản năng thật thích. Ừ, được rồi, kỳ thực tổng kết một chút chính là này Allen biến hình thú thực manh, có loại cảm giác dưỡng sủng vật, thỉnh thoảng thì cô đã quên đây kỳ thực là một đại nam nhân, luôn chạy tới muốn ôm ôm sờ sờ.

Kỳ thực Allen cũng đã nhận ra, cho nên cũng thường xuyên hóa thành hình thú hiện ra, trong lúc vô ý hở một tí còn lộ ra biểu tình vô tội, manh đến Liễu Thư run cả gan. Mà bởi vì Allen là một tay thật bán manh, nên cô cũng càng thích hình thú manh vật này, quả thực là không ngăn được.

'Rống', cúi đầu rống một tiếng, Allen không nói gì, chỉ là vươn đầu lưỡi nho nhỏ liếm liếm ngón tay Liễu Thư. Trên đầu lưỡi con hổ con hổ bự màu đỏ kim có chứa gai, sau khi bị liếm càng tê tê dại dại, sắc mặt Liễu Thư cứng đờ, bất động thần sắc sờ sờ đầu của Allen.

“Allen giúp tôi đổ nước trong thùng đi.” Thùng nước lớn như vậy, tha cho cô bất lực, chỉ có thể tìm thú nhân, nhưng mà có qua có lại mới toại lòng nhau, cho nên Liễu Thư lại bỏ thêm một câu: “Hôm nay ánh sáng mặt trời rất tốt, Allen, anh phơi nắng tôi giúp anh chải lông, thế nào?”

Còn thế nào, tự nhiên là tốt quá chứ sao, Allen liên tục gật cái đầu hổ của hắn, gật xong rồi, lại thẹn thùng, vội vàng chạy vào trong sơn động, tiếp theo biến thành hình người ôm thùng nước tắm ra đi đổ nước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.