Ân Tử Mạch trừng lớn mắt, nói: “Ta có thể đi sao?”
Cố Thừa cười gật gật đầu.
“Ta không biết võ công, có thể làm chậm trễ ngươi tra xét hay không?” Ân Tử Mạch phi thường rõ ràng bản thân hắn không có võ công, lo lắng nói, “Đến cả Tả Yến, ngươi cũng không để hắn cùng ngươi đi.”
“Sẽ không.” Cố Thừa cười nói, “Không cho Tả Yến đi là bởi vì ta muốn cho ngươi đi.”
Ân Tử Mạch: “…… Ta nhìn thuận mắt sao?”
Hắn nhớ tới lần trước Cố Thừa nói nếu muốn tìm người cùng nhau làm việc, sẽ tìm một người thuận mắt.
Cố Thừa nhướng mi: “Có sao?”
Ân Tử Mạch dùng sức gật đầu, cần thiết phải đi! Tuy rằng hắn một chút võ công cũng không có, nhưng mặc y phục dạ hành, việc này nghe đặc biệt ngầu.
“Thay quần áo đi.” Cố Thừa nói.
Ân Tử Mạch nhìn nhìn chính mình một thân xiêm y màu trắng, phát sầu nói: “Ta không mang quần áo màu đen.”
“Đi cùng ta.”
Cố Thừa dẫn hắn đi ra ngoài, Tả Yến canh giữ ở cửa, thấy hai người đi ra, vội hỏi, “Giáo chủ, các ngươi?”
Ân Tử Mạch: “……” Hắn nhớ tới Cố Thừa cự tuyệt Tả Yến cùng nhau đi thăm dò Đỗ gia.
Cố Thừa cười tủm tỉm mà nói: “Ta dẫn hắn đi ra ngoài ngắm cảnh.”
Tả Yến thấy hắn một thân y phục dạ hành, hồ nghi nói: “Ngươi không phải muốn đi đêm thăm Đỗ gia sao?”
Cố Thừa gật gật đầu: “Đúng vậy, ta chuẩn bị mang giáo chủ bọn ngươi cùng đi.”
Tả Yến ngẩn người, uyển chuyển nói: “……Giáo chủ chúng ta hiện tại võ công còn không bằng ta.”
Ân Tử Mạch: “……” Tả hộ pháp, ngươi thật sự có thể nói thẳng giáo chủ chúng ta hiện tại không hề có nội lực chính là sẽ kéo chân ngươi.
Cố Thừa cười nói: “Giáo chủ các ngươi có tiềm lực.”
Ân Tử Mạch: “……”
Tả Yến ngược lại đối Ân Tử Mạch nói: “Giáo chủ, đêm đến thăm Đỗ gia rất nguy hiểm.”
Ân Tử Mạch: “Không sao, Cố huynh sẽ bảo hộ ta.”
Vì thế, Tả Yến chỉ có thể trơ mắt mà nhìn giáo chủ bọn họ đi theo Cố Thừa, đi vào phòng Cố Thừa, sau đó lại nhìn hai người bọn họ mặc y phục dạ hành đi ra ngoài.
Trố mắt trong chốc lát, Tả Yến vội vàng vọt vào phòng Phong Lai, hô: “Tiểu Lai, chúng ta đi……”
Lời hắn nói nghẹn trong cổ.
(Dưa: Cẩu FA Tả Yến thật khổ, mong anh sớm tìm được chân ái