Tâm Như Quán.
Trúc An đợi An Sinh bình tĩnh lại đã qua ngày hôm sau. Nhưng có vẻ như cái chết của Linh Nhạc để lại vết thương quá sâu trong lòng hắn. Hiện tại, An Sinh so với cái xác không hồn cũng không khác là bao.
“Lão sư, ta đã ngủ bao lâu?”
“Một năm, hai mươi hai ngày.”
Đã lâu vậy rồi sao? An Sinh mắt vô định nhìn khung cảnh bên ngoài khung cửa. Ký ức lúc còn ở Tâm Như Quán giữa hai người lại hiện lên.
“Lão Sư, cơ thể ta hiện tại thế nào?”
Trúc An đi qua bắt mạch cho hắn một lần nữa, gật đầu hài lòng. “Đóa Hắc Liên đã cố gắng níu kéo mạng sống cho con, về phần còn lại Tinh Trận Mật Thất đã chữa trị lại toàn bộ kinh mạch bị đứt gãy.”
“Thời gian con hôn mê một năm này, Tinh Trận Mật Thất luôn đưa Hồn khí vào chữa trị những vết thương do Ma khí gây ra. Bây giờ, xem như đã hoàn toàn hồi phục.”
An Sinh nghe vậy, hắn thử vận Hồn Lực đi khắp cơ thể. Kim Long dường như không có gì tổn hại. Hồn cấp của hắn còn tăng lên một bậc. Vậy nhưng với An Sinh, một năm qua như vậy đã quá lãng phí. Hiện tại hắn cần mạnh hơn, mạnh hơn nữa để có thể giết được Bành Lục.
“Lão sư, ta muốn biết thêm về Ma Huyết.”
Trúc An nhìn An Sinh mắt đầy sát khí vẫn là có lời khuyên nhủ hắn. “An Sinh, ta biết con nóng vội muốn đi trả thù cho Linh Nhạc nhưng tâm mang sát khí khi tu luyện là không tốt.”
An Sinh nhìn Trúc An, hắn khẳng định. “Lão Sư, ta luôn đủ tỉnh táo để biết bản thân là ai.”
Trúc An nhìn sâu vào mắt An Sinh, thấy hắn không hề có dao động, tâm mới thả lỏng phần nào. Nếu An Sinh bị hận thù che mờ mắt thì lão chỉ đành nhốt người lại, bằng không với tư cách là một người kế thừa di ngôn của Tinh, lão không thể để hậu duệ của Thần đi sai đường được.
Hai người Trúc An cùng An Sinh ra khỏi mật thất, sau đó đi qua vài khung đường đến đại thư phòng.
Trúc An không nói gì chỉ để lại An Sinh một mình cho hắn tự tìm câu trả lời. An Sinh nhìn Đại Thư Phòng, bắt đầu tìm hiểu về Ma Huyết.
Tâm Như Quán có những thông tin mà bên ngoài hắn hoàn toàn không thể tìm được. Ấn ký bên tay trái sau trận chiến với Bành Lục đã hoàn toàn được mở ra. An Sinh nhận ra bên trong ấn ký là một loại không gian đặc biệt, hắn hoàn toàn có thể đi vào.
Hồn khí trong không gian nồng đậm hơn so với bên ngoài gấp mười lần. Thời gian chậm hơn gấp hai lần. Tuy nói là không gian nhưng nơi đây lại như một thảo nguyên độc lập tách biệt vậy. Có bầu trời, có tiếng chim hót cũng có hoa cỏ.
Vì để chắc chắn hơn, An Sinh thử nghiệm bỏ đồ vật vào trong không gian. Hắn nhận ra được vật sống cũng được giữ nguyên hiện trạng khi được đưa vào không gian, chỉ khi đưa ra ngoài dòng thời gian của vật sống mới tiếp tục chảy.
Tuy không gian chỉ là mảnh thảo nguyên vô tận An Sinh vẫn không nản lòng. Hắn rời khỏi không gian tìm sách có thông tin về Ma Huyết sau đó lại đi vào không gian. Như vậy hắn vừa có thể vừa tu luyện vừa tìm hiểu thông tin.
Cũng có lẽ do ảnh hưởng sau một năm được Tinh Trận Mật Thất tu dưỡng hoặc do ấn ký mở ra khiến Hồn thể của hắn biến đổi mà hiện tại An Sinh có thể trong trạng thái liên tục hấp thu Hồn Khí. Có thể hiểu, dù cho hắn đang ngủ hay đang đi, cơ thể hắn đều tự động hấp thu Hồn Khí mà không bị ràng buộc vào trong quá trình tu luyện.
Tìm một chỗ ngồi xuống, An Sinh đọc trang đầu tiên viết về Ma Huyết.
Ma Huyết – Kẻ ngoại đạo – Lấy Huyết làm dẫn để thu Hồn lực. Từ thuở Đại Hồn Lục lập ra không được hai trăm năm thì khi đó cũng là lúc Ma Huyết xuất hiện.
Tương truyền, hai vị Nguyên Thần có hai vị đệ tử. Một người tinh thông thuật đọc mệnh, người còn lại tinh thông sáng tạo chiêu thức. Hai vị đệ tử đều có quan hệ rất thân thiết. Sau này, ngoài ý muốn vị đệ tử thứ hai biết được bên ngoài Đại Hồn Lục còn có các thế giới cao cấp hơn. Hắn vì thèm muốn sức mạnh, bất chấp tất cả đi vào Thánh địa tìm kiếm cách thoát khỏi Đại Hồn Lục.
Chuyện này không may bị Thần Hoa phát hiện, vì để tránh những hiểm họa không có, ngài đành nhốt vị đệ tử đó vào Ngục giam của gia tộc Hắc Long.
Gia tộc Hắc Long có hai nhánh tượng trưng cho hậu duệ của hai vị Nguyên Thần. Một nhánh là Hoa, nhánh còn lại là Long.
Sở dĩ gọi gia tộc Hắc Long bởi vì bên Hoa chỉ sinh nữ, bên Long chỉ sinh Nam. Nữ nhi của Thần Hoa đều mang trong mình Song hồn dạng. Điểm chung chính là Triệt Hồn Tiêu mang sắc lục và một loài hoa màu đen, viền hoa sẽ là một màu sắc bất kỳ. Màu sắc đó chính là màu sắc của Hồn Thú mà Hôn phu tương lai của họ có. Hôn phu đó phải là người của nhánh Long.
Nam nhi của Thần Long thì ngược lại. Đa số những hài tử được sinh ra đều chỉ có đơn Hồn dạng. Nhưng cũng không phải không có trường hợp ngoại lệ sẽ có từ hai đến ba Hồn dạng trở lên. Tuy nhiên Hồn dạng cố định chính là Hồn thú của họ. Long mang sắc gì thì hôn thê sẽ có Hoa mang viền sắc tương tự.
An Sinh đọc đến đây chợt nghĩ đến đóa Hắc Liên của Linh Nhạc. Trùng hợp rằng mọi thứ được kể về gia tộc Hắc Long hoàn toàn trùng hợp với hắn và nàng.
Mọi thành viên trong gia tộc Hắc Long đều sẽ có một nhiệm vụ, đó là bảo vệ Đại Hồn Lục. Năng lực mà hai nhánh của gia tộc hợp lại chính là chìa khóa để mở cổng lên thế giới cao cấp hơn. Khi thời cơ chưa đến, không một ai được phép mở cánh cổng đó ra, bằng không đó chính là đi ngược lại với thiên mệnh.
“Đi ngược lại với thiên mệnh?” An Sinh như có điều suy nghĩ. Hắn tiếp tục chuyển sang trang tiếp theo nhưng bất ngờ thay tất cả đều là giấy trắng. An Sinh tiếp tục tìm qua những cuốn sách khác nhưng thông tin hoàn toàn đều biến mất. Rõ ràng chuyện này có gì đó không đúng.
An Sinh rời không gian đi tìm Lão Sư. Tìm một hồi không thấy người đâu, hắn chỉ đành quay lại Thư phòng.
An Sinh chưa bao giờ được đi sâu vào bên trong nhưng lần này Lão Sư đã giải trừ toàn bộ trận pháp vậy có nghĩa là hắn đã được cho phép.
Ở đây, Hắn tìm được một cuốn sách nói về chiêu thức thuấn thân. An Sinh dùng tốc độ nhanh nhất ghi nhớ toàn bộ ký tự cổ được ghi bên trong sau đó thoắt biến đi vào không gian.
Chiêu thức Thuấn Thân không phải ai cũng có thể thành công ngay từ lần thử đầu tiên nhưng An Sinh đã thực sự làm được.
Dùng điểm đầu là nơi hắn đứng, ghi nhớ cách vận Hồn lực, chớp mắt tại điểm đứng đã không có bóng dáng của An Sinh. Cách đó trăm dặm một bóng hình đột ngột xuất hiện.
An Sinh nhìn khoảng cách ban đầu, hắn vẫn chưa cảm thấy hài lòng. Tức khắc luyện tập đến mức quên cả thời gian.
Nếu nói trước kia An Sinh có giới hạn khi bản thân hết Hồn Lực, An Sinh của bây giờ chính là không có giới hạn. Ấn ký mở ra góp một phần vào Hồn Hải của hắn. Có lẽ Lão sư cũng đã sớm nhận ra điều này. Trong cơ thể An Sinh hiện tại có tới năm Hồn cầu. Đó là lý do vì sao hắn có thể giữ trạng thái hấp thu Hồn khí liên tục.
Luyện tập trong không gian giúp An Sinh phát huy hết khả năng của hắn. Nếu có một người chứng kiến An Sinh luyện tập, kết quả đưa ra chỉ có thể nói rằng: Vô Pháp theo kịp.
An Sinh dùng thời gian hai ngày bên trong không gian thuần thục được chiêu thức Thuấn Thân. Tốc độ của hắn hiện tại khó có kẻ nào sánh lại được.
Hắc Liên Hoa.
Ấn ký đã khai, Bản năng tu luyện thức tỉnh, lên đồ đi báo thù thôi:)))