Dựa theo kế hoạch, bọn họ sẽ dẫn thi đàn vào trong thành phố bỏ hoang, căn cứ vào độ thù hận của thi đàn với bọn họ bây giờ, đây là một việc khá chắn chắn, chỉ có một vấn đề là không thể để bọn nó đuổi kịp.
Xe lao như gió, Diệp Tiêu bò lên băng sau, ngồi xuống, Lâm Đàm Đàm cũng nghiêm chỉnh ngồi trên ghế, mặt cô đỏ lên, tất cả là do bị thời khắc sinh tử kích thích.
Tình huống này dù trải qua bao nhiêu lần vẫn cảm thấy kích thích.
Cô căng thẳng hỏi: “Chúng ta đi đường nào?”
Trong hai ngày rưỡi, bọn họ đã đào vài cái hầm bẫy, trong thành phố còn bố trí nhiều bẫy hơn. Trên con đường nhỏ khúc chiết giờ phút này chắc đã có một cái hố tiếp một cái hố và rất nhiều bom, nếu không nắm rõ vị trí của chúng, chỉ cần sơ sẩy một xíu cũng có thể họ sẽ trở thành quỷ xui xẻo thử đường có bẫy hay không cho lũ zombie.
Diệp Tiêu cầm máy dẫn đường, phía trên hiển thị bản đồ toàn bộ Ninh thị, một đám chấm đỏ biểu thị cho bẫy và bom, những cái tam giác màu đỏ biểu thị cho những nơi có đào hố, đoạn đường an toàn sẽ được đánh dấu bằng màu lục.
Có chỗ bên cạnh tam giác đỏ có một dấu màu xanh lục, cho thấy bên cạnh hố có một không gian có thể đi vòng qua được. Chỗ màu lục đậm cho biết xe có thể đi qua, chỗ màu lục nhạt chỉ có thể đi bộ qua.
Vì hệ thống bản đồ này, là thủ lĩnh căn cứ, Lữ Kiếm Bình đã dùng uy tín và thù lao để mời chào một lượng lớn những người có trình độ văn hóa cao trong căn cứ có khả năng làm bản đồ điện tử.
Bẫy rập bố trí bên ngoài xong sẽ truyền tin về cho căn cứ, những người trong căn cứ tập hợp thông tin được phản hồi về, đánh dấu vị trí trên máy tính, kịp thời nhập vào trong hệ thống.
Mỗi tin tức và mục biểu thị trên bản đồ đều có người xét duyệt, khi phát hiện sai lầm sẽ truy cứu trách nhiệm đối với người đó, hậu quả vô cùng nghiêm trọng nên ai cũng dè dặt, cẩn thận, cố gắng không bị sai sót.
Cho nên hệ thống dẫn đường rất đáng tin.
Cùng lúc đó, trên bản đồ còn hiển thị vô số điểm vàng nhỏ, đó là những người mai phục, mỗi người mai phục sẽ đeo một chiếc đồng hồ thông tin có chức năng định vị của hệ thống, đồng hồ này là hàng mẫu do đại đội Chính Dương cung cấp, Lữ Kiếm Bình đã cho người đẩy mạnh tốc độ sản xuất.
Trừ những cạm bẫy trong thành thị, ngoài căn cứ cũng đang thi công các chướng ngại vậy, bẫy rập, dưới chân tường cũng được đào một cái rãnh sâu bảo vệ tường thành.
Có thể nói để chống lại đợt thi triều này, hơn phân nửa thành phố Ninh thị đã bị điều động, tuy nói không thể nói tất cả sức mạnh của căn cứ nhưng cũng không khác xa lắm.
Nghe nói trước mắt phần lớn cạm bẫy trong thành phố đã thiết lập xong, mà theo thiết kế ban đầu, những chiếc xe không ra trận sẽ không xuất hiện trên đường, có những con đường xannh lục hướng về phía căn cứ Ninh thị hiển thị trên màn hình hết sức lóa mắt.
Nhưng Diệp Tiêu không đi theo những con đường về căn cứ, anh phải dẫn bọn zombie đến chỗ những chiếc bẫy.
Anh nhanh chóng chỉ ra đường phải đi, lái xe lập tức chạy theo hướng chỉ định.
Diệp Tiêu lấy ra tinh hạch để hấp thu năng lượng, nhìn ra sau xe để thăm dò: “Tốc độ của thi đàn hơi chậm, cho xe chạy chậm lại.”
Lái xe nhìn vào kính chiếu hậu, nuốt nước bọt, nghe lời cho xe chạy chậm lại.
Cứ thế, thoạt nhìn xe phía trước miệt mài chạy, trốn chui trốn lủi nhưng thực tế vẫn giữ một khoảng cách không gần không xa với thi đàn.
Có mấy con tốc độ khá nhanh xông ra khỏi thi đàn, mắt thấy sắp bắt kịp chiếc xe, người đàn ông đang nhắm mắt ngồi bên cạnh tài xế như đang nghỉ ngơi dưỡng sức bỗng đột nhiên mở mắt, thò tay ra khỏi mui xe, hai ngón tay phát ra lôi điện xanh tím đánh lên đầu zombie.
Một chiêu hạ gục, cả đầu con zombie đó bị cháy đen, như một miếng bánh giòn tan rơi khỏi đầu nó, thân thể vẫn theo quán tính chạy thêm mấy bước mới ngã xuống.
Lâm Đàm Đàm nhìn qua cửa sổ, nghĩ lôi hệ sao lại bá đạo như vậy chứ.
Sau đó dị năng giả lôi hệ liên tục phóng dị năng, đánh bại từng con zombie chạy râ khỏi đội ngũ, con nào cũng một con mất mạng.
Có zombie phát ra tiếng kêu kỳ quái rồi phun ra một hỏa cầu đập về phía xe, may mà do quá xa nên đập không trúng, hù lái xe sợ tới mức nhấn ga.
Xe băng qua đường cái, tốc độ cực nhanh, đi qua dưới cầu vượt, chui vào một con đường trong thành phố. Vào phạm vi thành phố chướng ngại vật cũng nhiều lên, xe và thi đàn đồng thời giảm tốc độ.
Dường như thi đàn đã buông lỏng nên không đuổi theo gắt gao như trước, lôi hệ dị năng giả lại móc ra một túi máu lớn, đâm vỡ, máu tương bên trong từ trên xe chảy xuống đất, mùi máu tươi lại kích thích thi đàn khiến chúng nó nhanh chân đuổi theo.
Đến một lối rẽ, bên trái đường cái có một chiếc xe đang đỗ, thấy thi đàn lao tới, dị năng giả trong xe tung kỹ năng công kích tầm xa về hướng chúng, hơn nữa còn lấy thêm túi máu ra đâm vỡ, thi đàn đã phẫn nộ còn bị máu tươi hấp dẫn, một lũ zombie thoát khỏi độ ngũ, lao về phía chiếc xe nọ.
Người đứng cạnh xe lập tức lên xe, xe chuyển bánh, nhanh chóng lao đi, dẫn một phần nhỏ zombie đi xa.
Đến lối rẽ kế tiếp, sự việc tương tự lại xảy ra.
Thi đàn cứ thế bị chia cắt dần thành từng nhánh nhỏ, mỗi lần lại chia thành mấy trăm con, nhiều thì lên tới mấy ngàn đến hơn chục ngàn. Thậm chí có khi có tới mấy chục ngàn con, những luồng thi triều nhỏ sẽ bị đưa đến chỗ đặt bẫy, tiêu diệt dần.