Xuyên Đến Tương Lai - Tôi Không Phải Robot

Chương 88: Chương 88: Điều chế




Dạ Sở Kỳ nhíu mày nhìn đống ống nghiệm xanh đỏ.

-Để xem... Dioren... Rồi Panau... Cái này chắc là hỗn hợp Tatin và Idiri... Aaaaaaa, thật là...!

Dạ Sở Kỳ vò đầu. Hóa học ở đây khác hoàn toàn với những gì cô học ở kiếp trước luôn. Đã thế, ký chủ còn chưa từng đi học nên trong ký ức cũng không có chút kiến thức nào.

-Anh Ân, rốt cuộc cái nào mới là Xenut? -Dạ Sở Kỳ mất sạch kiên nhẫn kêu lên.

La Tử Ân đứng ở bàn thí nghiệm gần đó, nghe tiếng liền cười. Anh đặt ống nghiệm xuống và lại gần cô. Anh xoa đầu cô.

-Chỉ vài chất cũng không nhận ra được!

Dạ Sở Kỳ bĩu môi, mắt nhìn tay La Tử Ân đem đống chất xếp lại.

-Được rồi, theo thứ tự rồi, em tự tìm đi.

Dạ Sở Kỳ gật gật đầu nhỏ. La Tử Ân trở về thí nghiệm của mình.

-Xem nào... Dioren và Panau đun nóng trong không khí....

“Chít!”

Thỏ trắng nhỏ nằm một góc bàn, chân nhỏ chỉ trỏ hướng dẫn. Kể cũng lạ, nó chỉ là một con thỏ, nhưng mức độ hiểu biết rất cao. Có khi nếu không phải là do con người tới hành tinh này, vậy thì sau này loài thỏ sẽ tiến hóa thành giống loài làm chủ hành tinh luôn. Tiếc là loài thỏ sắp bị tuyệt chủng rồi.

Dạ Sở Kỳ cười với thỏ trắng nhỏ.

-Được rồi, làm thế này phải không?

Thỏ trắng gật gật đầu nhỏ, kêu loạn.

-Phản ứng sinh ra DrPH.... Chất gì đây...? Thôi kệ đi. Cho vào đây...

Nghe “bùm!” một tiếng, La Tử Ân quay đầu lại. Xác định không có vấn đề thì quay đi. Dạ Sở Kỳ mặt nhăn nhó.

-Eliti...

Dạ Sở Kỳ gắn gắn tháo tháo, cuối cùng cũng làm xong cái hệ thống điều chế.

-Xong rồi! Đổ chất vào đây!

Dạ Sở Kỳ tròn mắt quan sát các phản ứng. La Tử Ân lắc đầu, vươn tay kéo cô ra.

-Đứng xa ra.

Dạ Sở Kỳ cười cười.

Không để ý một hồi, phía cuối chuỗi hệ thống, trong ly thủy tinh là một dạng chất màu xanh lam, phát sáng nhẹ.

-Oa! Được rồi! Em làm được rồi!

Dạ Sở Kỳ đem La Tử Ân lắc đến đầu óc xoay vòng, sau đó liền đi tới phía thứ chất màu xanh lam kia.

Hôm nay cô thử điều chế năng lượng xanh Blue Elitic-flup.

Năng lượng xanh Blue Elitic-flup là loại năng lượng tồn tại dưới nhiều dạng. Dạng cơ bản của nó là một hỗn hợp hiếm có không nằm trong ba dạng rắn lỏng khí. Dạng này được gọi là dạng năng lượng. Bề ngoài của chất này giống như chất lỏng, dễ tự phân tách, nhưng lại rất cứng, khó phá vỡ cấu trúc nguyên tử. Nó có trọng lượng gần bằng không khí, vì thế nên có thể trôi nổi. Đây là một dạng chất đặc biệt, vốn Trái Đất cũ hoàn toàn không có khả năng điều chế được. Đây chính là thứ chỉ ở hành tinh này mới có thể làm ra.

Blue Elitic-flup có rất nhiều ứng dụng. Hiện tại năng lượng tương lai sử dụng hầu hết là Blue Elitic-flup dưới dạng điện. Ngoài ra còn một số dạng khác cũng được sử dụng cho các ngành công nghiệp, nông nghiệp, thậm chí là nghệ thuật. Năng lượng này là năng lượng hoàn toàn sạch, có thể điều chế, nhưng cũng có thể khai thác từ tự nhiên và không ảnh hưởng gì đến môi trường. (tg: giá mà Trái Đất của chúng ta cũng có chất này:“)))))

Đối với toàn bộ công dân trên thế giới hiện nay mà nói, thí nghiệm điều chế Blue Elitic-flup cũng không phải là quá khó thực hiện. Có điều so với tự điều chế, mua để dùng rẻ hơn nhiều.

Quặng Blue Elitic-flup rất khó tìm. Do loại năng lượng này thường tồn tại dưới dạng vật chất, không có dấu hiệu nhận biết. Trạng thái cơ bản của Blue Elitic-flup lại trôi nổi, khó nắm bắt. Vì thế con người sử dụng chủ yếu là năng lượng nhân tạo.

Đối với Dạ Sở Kỳ mà nói, Blue Elitic-flup là một loại chất thần kỳ.

-Oa, xem này, là em làm đó!

Dạ Sở Kỳ lại đem La Tử Ân quay qua một vòng nữa. Sau đó cô đem thứ chất trong ly thủy tinh đổ ra.

-Nhìn này, nó sáng đó!

“Chít”

Đèn tắt. Chất kia tỏa sáng trông rất đẹp.

-Hay lắm Bạch Ngân.

“Chít”

La Tử Ân bất đắc dĩ nhún vai. Chất này cũng chẳng khó thấy, anh hay làm việc với nó, cũng chẳng có gì lạ. Với lại, trong phòng nghiên cứu dưới kia toàn là Blue Elitic-flup, thấy đến nhàm mắt. Chẳng qua Blue Elitic-flup ở dưới đó nằm trong dây dẫn trong suốt mà thôi.

Thỏ trắng nhỏ chạy từ phía công tắc về phía Dạ Sở Kỳ. Bốn chân nhỏ bám chân cô trèo lên. Nhưng cái thân mũm mĩm của nó cứ trượt xuống, bực bội kêu “chít chít“. Dạ Sở Kỳ cúi người ôm cái cục lông mềm kia lên. Nó thỏa mãn kêu mấy tiếng, liếm tay cô. Sau đó nó liền nhìn về phía thứ trôi nổi kia, tai nhọn tò mò vươn tới. Chất màu xanh phóng ra tia lửa điện, con thỏ hoảng hốt rụt tai lại, kêu loạn dụi vào trong lòng Dạ Sở Kỳ.

Dạ Sở Kỳ cười khúc khích, vuốt ve trấn an thỏ trắng nhỏ bám lấy cô kêu loạn.

Cô cũng tò mò chất này, giơ tay muốn chạm thử. Nhìn nó rất thích mắt, trông rất muốn chạm vào.

-Không được chạm. -La Tử Ân bắt tay cô lại -Nguy hiểm lắm, nhìn là được rồi.

Blue Elitic-flup tại một số dạng vật chất rất an toàn. Tuy nhiên, trong dạng năng lượng cơ bản của hay một số dạng năng lượng khác thì nó rất nguy hiểm. Điển hình như ở dạng điện. Dạng cơ bản của nó là dạng nguy hiểm nhất, phải cẩn thận khi tiếp xúc bởi không biết được nó sẽ chuyển hóa thành dạng gì.

Dạ Sở Kỳ bĩu môi, nhưng cũng gật đầu. La Tử Ân hơi nghi ngờ, nhìn cô chăm chú ngắm thứ kia. Anh bật đèn, trở về công việc của mình. Vừa mới cầm lấy ống nghiệm đã nghe phía sau có tiếng kêu.

-Oa!

La Tử Ân giật mình quay lại. Dạ Sở Kỳ ngồi dưới đất, tay hơi run, thỏ trắng nhỏ bị dọa sợ đến tai nhọn cụp xuống không ngừng đung đưa. Mắt cô ngập nước, vừa thấy mặt anh quay lại liền òa khóc.

La Tử Ân liền đi tới, lo lắng.

-Như thế nào? Em có sao không? Này, nghe anh nói không?

-Oa oa, bị dọa sợ rồi!

La Tử Ân thở phào, đưa tay xoa đầu trấn an cô. Còn khóc được là tốt, không bị làm sao. Anh cũng quên mất cô sử dụng năng lượng Blue Elitic-flup, chạm vào nó thì cô cùng lắm cũng chỉ bị dọa cho giật mình thôi. Phản ứng thì tất nhiên cô sẽ hấp thu chất này rồi.

-Được rồi, bình tĩnh, không sao.

Dạ Sở Kỳ khóc một hồi, cuối cùng cũng nguôi. Chỉ là bị dọa sợ đến bật khóc thôi, nên căn bản không có làm cô khóc mãi được.

-Tử Ân, có việc gì?

Cửa mở, Dạ Sở Hiên bước vào. La Tử Ân nhìn qua.

-Không việc gì. -Tay anh vẫn còn xoa đầu cô. -Bị dọa một chút.

Dạ Sở Hiên nhìn lướt qua xung quanh, tựa hồ đoán được hết những gì đã xảy ra.

-Không sao là được. Em đừng làm phiền Tử Ân, ra ngoài đi.

Dạ Sở Kỳ bĩu môi, đứng dậy ôm thỏ trắng nhỏ đi ra ngoài. Nói ra, anh Hai của cô cũng thật lạnh lùng. Nhìn lại, La Tử Ân vẫn là dịu dàng hơn. Mặc dù nhiều lúc anh rất ra dáng đàn ông, nhưng nhìn sao cũng là một tồn tại giống như chị gái, chỉ là thua kém Tả Y Y một chút...

Cô lại phải đi tìm chị dâu rồi, một người không đủ!

-Chị dâu~~~

Dạ Sở Kỳ tung tăng ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.