Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim

Chương 93: Chương 93: Cô nãi nãi




Lời của Mạnh Trưởng lão vừa ra, vẻ mặt mọi người lập tức ngạc nhiên, Liễu Như Băng thì trợn mắt há hốc mồm.

Sao Tô Tử Mạch lại có thể luyện chế ra tụ linh đan cao cấp được, vừa rồi không phải Hoa Oánh Oánh đã âm thầm giở trò quỷ sao, chẳng lẽ là Hoa Oánh Oánh lừa gạt nàng ta?

Ngoài lời giải thích này ra, Liễu Như Băng thật sự nghĩ không ra khả năng nào khác, mà lúc này Hoa Oánh Oánh càng cảm thấy tức tối không thôi.

“Lần này mặc dù bốn tổ các ngươi đều thành công luyện chế ra đan dược, nhưng cấp bậc đan dược mà Tô Tử Mạch luyện chế ra là cao nhất, vì vậy Tô Tử Mạch cũng có tư cách tham gia học lớp cao cấp.”

Mọi người vừa nghe đến lời này, ánh mắt nhìn về phía Tô Tử Mạch lập tức tràn đầy hâm mộ, nhất là những học trò mới lại càng ghen tị đỏ mắt không thôi.

Trong điện Thần Dược mặc dù có không ít đệ tử, nhưng cũng không có mấy ai có đủ tư cách tham gia vào lớp học cao cấp.

Muốn tiến vào lớp học cao cấp ngoài việc bản thân phải đạt tới luyện dược sư trung cấp ra còn phải có thiên phú nhất định, ở trong lớp cao cấp thậm chí còn có thể được điện chủ tự mình chỉ điểm.

Thế nhưng đương sự Tô Tử Mạch này lại không hề có chút đắc ý nào, chỉ đi thẳng tới trước mặt Liễu Như Băng:

“Liễu sư muội, đánh cược trước đó muội hẳn là chưa quên đúng không? Muội đã nói nếu như lần này muội lại bị ta đánh bại, vậy thì muội sẽ gọi ta là cô nãi nãi.”

Liễu Như Băng nghe được lời này của Tô Tử Mạch, sắc mặt lập tức khó coi giống như đớp phải con ruồi vậy. Trước đó nàng ta gọi Tô Tử Mạch là sư tỷ gần như đã làm cho nàng ta mất hết mặt mũi, nếu như lúc này lại gọi thêm một tiếng cô nãi nãi, sau này nàng ta làm sao có thể lăn lộn ở trong điện Thần Dược được nữa.

Tô Tử Mạch nhìn thấy Liễu Như Băng im lặng không nói, chân mày nhíu lại: “Liễu sư muội, không phải là muội muốn lấp liếm quên đi đó chứ, nếu như muội thật sự không muốn gọi thì ta cũng không miễn cưỡng muội. Dù sao mọi người cũng đã nhìn thấy, cùng lắm thì muội chỉ là một người nói không giữ lời mà thôi.”

Tô Tử Mạch trực tiếp sử dụng phép khích tướng với Liễu Như Băng, mà những đệ tử còn lại lúc này cũng đang bắt đầu chỉ trỏ nàng ta.

“Liễu Như Băng này thật sự là thua rồi mà còn không nhận, rõ ràng là nàng ta chủ động tìm Tô sư tỷ đòi đánh cược, bây giờ lại thua không chịu thừa nhận.”

“Đúng vậy, chơi không nổi thì đừng có chơi, ta coi thường nhất chính là loại người này.”

Liễu Như Băng nghe mọi người nghị luận, hít sâu một hơi, gần như là nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô nãi nãi.”

“Ơi, quả là cháu gái ngoan mà.”

Tô Tử Mạch nhìn thấy Liễu Như Băng cuối cùng cũng mở miệng, lập tức vui vẻ ra mặt, trực tiếp nhận đứa cháu gái tự đưa tới cửa này.

Mà sau khi Liễu Như Băng gọi xong, trong lòng nàng ta cảm thấy vô cùng khuất nhục, hốc mắt đỏ lên, trực tiếp chạy đi.

Lúc này, nàng ta đã không còn mặt mũi gì để ở lại nữa, Hoa Oánh Oánh thấy thế vội vàng đuổi theo.

Tô Tử Mạch nhìn thấy nàng ta đuổi theo Liễu Như Băng, đột nhiên tâm niệm khẽ động, lớn tiếng nói với Hoa Oánh Oánh: “Hoa sư tỷ, lần này ta có thể thắng cược, ít nhiều gì cũng nhờ có tỷ hỗ trợ đó.”

Lúc nàng nói ra những lời này còn cố ý tăng âm lượng, chẳng những Hoa Oánh Oánh nghe thấy những lời này mà Liễu Như Băng đang chạy ở phía trước cũng nghe được rõ ràng rành mạch.

“Liễu sư tỷ, tỷ nghe ta giải thích đi, vừa rồi không biết Tô Tử Mạch kia đã sử dụng yêu pháp gì, rõ ràng ta đã làm hỏng hết dược liệu bên trong lò luyện dược kia, ai ngờ nàng ta lại có thể thành công luyện chế ra tụ linh đan cao cấp.”

Hoa Oánh Oánh đuổi theo sau lưng Liễu Như Băng, bắt đầu vội vàng giải thích, nhưng Liễu Như Băng lại dùng vẻ mặt lạnh lùng nói:

“Hoa Oánh Oánh, ngươi bớt ở trước mặt ta giả vờ đi, những lời mà Tô Tử Mạch nói vừa nãy ta đều nghe thấy hết rồi, rõ ràng là ngươi và nàng ta cấu kết với nhau gài bẫy ta.”

“Liễu sư tỷ, ta không có, ả Tô Tử Mạch kia chính là cố ý nói như vậy, muốn châm ngòi ly gián quan hệ giữa chúng ta. Tỷ tuyệt đối đừng tin lời của nàng ta.”

“Câm miệng! Ta bị ngươi lừa một lần là do ta không cẩn thận, nếu còn bị ngươi lừa lần nữa thì chính là ta ngu xuẩn. Hoa Oánh Oánh, ngươi chờ đấy, ngươi và Tô Tử Mạch, cho dù là ai ta cũng không bỏ qua đâu.”

Liễu Như Băng không hề tin lời giải thích của Hoa Oánh Oánh, sau khi nàng ta nói xong lập tức nổi giận đùng đùng rời đi.

Hoa Oánh Oánh thấy thế, vẻ mặt lập tức trở nên bất đắc dĩ. Trong khi đó, đầu sỏ chân chính gây chuyện là Tô Tử Mạch lúc này đang bị những đệ tử khác vây lại ở chính giữa như những vì sao vây quanh vầng trăng sáng.

“Tô sư tỷ, không ngờ tỷ lại có thể luyện chế ra tụ linh đan cao cấp, tỷ làm cách nào được vậy.”

“Tô sư tỷ, trước kia có phải là tỷ cố ý che giấu tu vi hay không, khổ cho tỷ phải che giấu chúng ta.”

Sau khi các đệ tử chứng kiến được trình độ chân chính của Tô Tử Mạch, bọn họ gần như đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục đối đãi với nàng.

Ngay cả Bạch Lạc cũng nhịn không được khen ngợi: “Tô sư muội, bây giờ huynh chỉ có thể luyện chế ra cửu phẩm Tụ Linh đan cao cấp, dựa vào thiên phú của muội chỉ sợ không bao lâu là có thể vượt qua được huynh. Đến lúc đó, muội cần phải chiếu cố huynh nhiều hơn đó.”

Tô Tử Mạch cũng biết Bạch Lạc hay nói giỡn, không khỏi cười nói: “Bạch sư huynh nói quá lời rồi, nên là muội thỉnh giáo Bạch sư huynh nhiều hơn mới đúng. Chẳng hạn như lớp học cao cấp kia muội còn chưa từng đi qua, vẫn chưa biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu.”

Bạch Lạc thấy Tô Tử Mạch hỏi về chuyện của lớp cao cấp, kiên nhẫn giải thích nói: “Tô sư muội không cần khẩn trương, lớp cao cấp này thật ra cũng không có gì khác lớp sơ cấp và lớp trung cấp. Chẳng qua tri thức luyện dược giảng giải càng thêm sâu xa huyền bí, có điều dựa vào thiên phú của muội hẳn là không thành vấn đề. Đến lúc đó, nếu như muội thực sự có gì không hiểu, cứ trực tiếp đến chỗ huynh hỏi là được.”

“Được, muội đây cám ơn Bạch sư huynh trước, đến lúc đó muội sẽ không khách khí với huynh đâu.”

Bạch Lạc suy nghĩ, lại mở miệng nói: “Tô sư muội, nói đến cũng khéo, ngày mai vừa vặn có giờ học của lớp cao cấp. Đến lúc đó chúng ta có thể cùng nhau đi qua, muội cũng có thể làm quen trước một chút.”

Tô Tử Mạch nghe vậy, trên mặt không khỏi lộ vẻ vui mừng, đối với cái gọi là lớp cao cấp này nàng đúng là rất tò mò.

Huống hồ bây giờ nàng đã có năng lực luyện chế ra đan dược cao cấp, muốn tiến thêm một bước thì cần phải học tập nhiều hơn mới được, lớp cao cấp này chính là một cơ hội tốt.

Sáng sớm hôm sau, Tô Tử Mạch vừa mở cửa phòng ra đã nhìn thấy Bạch lạc ở ngoài cửa chờ đợi.

“Tô sư muội, buổi sáng tốt lành! Tối hôm qua muội ngủ có ngon không?”

“Bạch sư huynh, huynh tới từ khi nào vậy, hình như quá sớm thì phải?”

Tô Tử Mạch nhìn thấy Bạch Lạc sớm như vậy đã ở ngay trước cửa phòng mình, cảm thấy rất ngạc nhiên, Bạch Lạc thì lại nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Huynh cũng chỉ vừa mới tới, đang muốn gõ cửa kết quả Tô sư muội đã ra tới, thật đúng là trùng hợp.”

Dưới sự dẫn dắt của Bạch Lạc, Tô Tử Mạch rất nhanh đã đi tới lớp cao cấp. Lúc Bạch Lạc và nàng cùng nhau tiến vào phòng học, đã có vài cá nhân chờ sẵn ở bên trong.

Lớp cao cấp này không hổ là nơi tinh anh mới có thể tham gia, phòng học to như thế nhưng chỉ có không tới mười người.

Tô Tử Mạch tùy tiện nhìn lướt qua, phát hiện Liễu Như Băng và Hoa Oánh oánh vậy mà cũng đang ở trong đó.

Điều này làm cho tinh thần nàng lập tức tỉnh táo, đi thẳng tới chỗ của Liễu Như Băng:

“Cháu gái ngoan, cháu cũng tới lớp cao cấp này học sao?”

Lúc đầu khi Tô Tử Mạch tiến vào phòng học Liễu Như Băng cũng đã phát hiện ra nàng, nhưng mà nàng ta lại nhanh chóng cúi đầu xuống, không muốn để cho Tô Tử Mạch nhìn thấy nàng ta.

Nhưng ai biết được ánh mắt Tô Tử Mạch lại tinh như vậy, chẳng những nhìn thấy nàng ta mà thậm chí còn chủ động đi tới chào hỏi nàng ta.

 

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.